Chương 141: Là nàng?
"Thật sự là dành cho mình? Là ai đang nhung nhớ bản soái ca?" Nhìn ẩn tính của Duyên Lão, Nhật Lâm phát hiện nhiệm vụ này quả thật chính là đang chờ hắn nhảy hố.
Đây có nghĩa là có người đã kích hoạt nhiệm vụ, sau đó nêu tên người muốn cùng hưởng chúc phúc là hắn. Cũng vì vậy nên bản đồ vẫn tồn tại điểm sáng này.
"Rốt cuộc là ai nhỉ? Người hâm mộ sao?" Nhật Lâm bỗng cảm thấy thật tò mò.
Nói thật, không biết thì không nghĩ tới, nhưng biết rồi, Nhật Lâm cũng không cảm thấy kỳ quái. Tên Lâm Chi Linh của hắn bây giờ nổi khắp Chân Thực Ma Huyễn, có nhiều người tùy hứng làm vậy cũng là bình thường.
Đây không phải là hắn tự sướng, chỉ là bản tính thông thường mà thôi.
Hiểu rõ đầu đuôi nhân quả, Nhật Lâm liền chép miệng tấm tắc:
"Không hỗ là Thanh Loan, thần thú tượng trưng cho tình yêu thuần khiết của lứa đôi. Lấy tên nó làm tên của Thành Thị, vậy cũng xứng đáng nên có được một kiến trúc đặc thù."
Kiến trúc trong các Thành Thị đa phần là giống nhau, chỉ có một số ít liên quan tới đặc tính của từng khu vực mới có khác biệt. Đây gọi là Kiến trúc đặc thù.
Loại kiến trúc này không nhất thiết phải có gì nhiệm vụ hay ẩn tính gì ghê gớm. Đa phần chúng chỉ là biểu tượng tượng trưng cho Thành Thị mà thôi.
Trở lại hiện tại, ngay lúc Nhật Lâm đang phân vân nên đi hay ở thì…đã muộn.
Chỉ thấy lúc này, đôi mắt Duyên Lão bỗng phát sáng rực rỡ, hắn nhìn thấy Nhật Lâm liền bật người dậy lao tới:
"Anh hùng, sao bây giờ cậu mới tới, tôi đợi cậu thật là lâu."
Khóe miệng Nhật Lâm lại co giật, hắn âm thầm lùi lại vài bước chuẩn bị chạy. Nhưng…
[Ngươi đã được Duyên Lão xác nhận, trở thành đối tượng của Nhiệm Vụ Ẩn Tàng - Duyên Tiền Định: có người tên Như Yên (vì nàng nêu tên thật của ngươi, cho nên hệ thống cũng sử dụng tên thật của nàng) muốn cùng ngươi hưởng chúc phúc của Duyên Lão. Đồng ý- Từ chối.
Xin lưu ý:
Nếu ngươi bỏ đi hoặc từ chối, hệ thống sẽ tuyên bố Nhiệm Vụ Ẩn Tàng thất bại.]
Ầm!!!
Đầu Nhật Lâm như bị ai gõ, hắn choáng váng lùi lại vài bước.
Như Yên? Nàng ở Thành Thị này?
Vốn là định chuồn thẳng ra cửa, nhưng sau khi nghe thông báo nhắc tới cái tên này, hắn liền sửng sờ bất động. Cả người lâm vào trong yên lặng.
Có lẽ phải trải qua tới hơn năm phút, sau nhiều lần tính quay người rồi khựng lại, Nhật Lâm nhắm mắt thở dài, lựa chọn:
"Đồng ý!"
Cũng thật kỳ lạ, sau khi thốt ra lời này, hắn lại cảm thấy thật nhẹ nhõm.
Như Yên, kể cả Minh Yên, đều thích hắn.
Cái này hắn biết!
Ngay cả người có thể khống chế tâm tình rất tốt như Thanh Vân cũng không thoát được cảm nhận của hắn, hai cô gái này sao có thể?
"Àiiii, đều do cái Huyền Kinh c·hết tiệt kia." Nhật Lâm lắc đầu cười khổ.
Tâm cảnh cao, tựa như cái thỏi nam châm hút hết tất cả.
Cũng không phải thật là tất cả, chỉ có những cô gái với tính cách đặc biệt mới bị ảnh hưởng nhiều nhất mà thôi.
Nhưng nghiệt cái, bên cạnh Nhật Lâm lại đều là những cô gái như vậy.
Không quan tâm bề ngoài người khác thế nào, gia cảnh ra sao, cũng chẳng thèm để ý những lời ong bướm tô vẻ. Chỉ, để ý thứ hắn làm và… vì sao lại làm. Đặc biệt là đối với các nàng.
Vậy, Nhật Lâm có thích hai nàng không?
Đáp án là… có!
Trải qua chuyện của Thanh Vân, hắn cũng phần nào hiểu được cách hắn cảm nhận đối với tình cảm.
Hắn thích ở chung với Như Yên và Minh Yên, ba người luôn tạo cảm giác như người một nhà, nói chuyện rất thoải mái vui vẻ. Hắn thích cảm giác này, cũng hi vọng có được nó mãi mãi.
Nhưng sở dĩ đến bây giờ, hắn vẫn chưa cùng các nàng tiến thêm bước nữa là vì cũng như với Thanh Vân trước đó, hắn cảm thấy tình cảm của mình với các nàng chưa đủ chín muồi.
Hắn không thật rõ ràng, chỉ cảm giác là chưa đến lúc, vậy thôi.
Cho nên dù biết hắn và Như Yên, Minh Yên có tình cảm lẫn nhau, Nhật Lâm cũng định để mọi thứ diễn ra tự nhiên, lúc nào tới thì tới.
"Có lẽ, chuyện hôm nay chính là một xúc tiến." Nhật Lâm thì thào, sau đó lại cười lắc đầu: "Àiiii, cùng hưởng chúc phúc? Nàng thật là dám nghĩ. Thật tưởng mình không có khả năng đi tới nơi này?"
Hắn biết tính của Như Yên, nàng hẳn là không cho rằng hắn có thể đi tới nơi này.
Mặc dù Nhật Lâm và hai cô gái này đã rất quen thuộc, hoàn toàn có thể đùa giỡn với nhau. Nhưng có lẽ do phải gánh một thứ áp lực nào đó, hai nàng cũng vẫn chưa hoàn toàn mở lòng với thế giới.
Phải, không chỉ với hắn, mà là với cả thế giới. Đây là thứ Nhật Lâm cảm nhận được nơi hai người.
Bình thường gặp mặt, đùa giỡn thì đùa giỡn, nhưng hai bên hầu như chưa hề nhắc tới đời tư của nhau. Thậm chí ai đi đâu, làm gì cũng chưa từng hỏi. Trừ khi là tự nói.
Cho nên dù chơi Chân Thực Ma Huyễn đã khá lâu, Nhật Lâm cũng chưa từng hỏi tên trong game cũng như Thành Thị hai người hoạt động. Hắn không muốn hai cô gái cảm thấy ngột ngạt.
Cũng vì thế mà bây giờ mới xảy ra chuyện trớ trêu thế này. Nếu biết Nhật Lâm là Lâm Chi Linh, kẻ đứng đầu Bảng Xếp Hạng kia, có cho nàng mười lá gan cũng không dám "đùa với lửa".
"Được rồi, để xem nàng phản ứng thế nào!"
Nhật Lâm quyết định như vậy. Dù sao cũng đã biết tình cảm của nàng, hắn cảm thấy chuyện này cũng sẽ ổn.
…...
Tại một nơi khác trong thành Thanh Loan.
Như Yên và Minh Yên đang đi dạo tại các quầy hàng. Hai người đang chọn lựa một số trang bị phù hợp cho nhiệm vụ của mình.
Đi được một lúc, Minh Yên bỗng reo lên:
"Chị hai nhìn kìa! Giày Bạch Ngân gia tăng tốc độ, 15 Đại Kim."
Như Yên nghe vậy cũng vội vàng nhìn theo. Nàng có một cái Nhiệm Vụ Ẩn Tàng, cần tốc độ đủ nhanh mới có thể hoàn thành. Vì vậy mà hai chị em mới chạy ra đây tìm kiếm trang bị phụ trợ.
Sau khi xem xét thuộc tính, Như Yên thất vọng lắc đầu:
"Tăng Ma lực chứ không tăng Sinh mệnh hay kỹ năng kháng choáng. Không phù hợp."
Đám ma thú kia công kích không mạnh, như kỹ năng của chúng có thể gây choáng. Phải có sinh mệnh đủ nhiều để chống đỡ hoặc kháng choáng được thì mới kịp thoát đi.
"Àiiii, giầy tăng ma lực dễ tìm, tăng sinh mệnh quá hiếm. Nói gì tới kháng choáng!" Minh Yên thở dài tiếc nuối.
Tài sản các nàng chỉ có cỡ 25 Đại Kim, cũng chỉ mua được thêm một cái trang bị Bạch Ngân.
Cũng đừng tưởng các nàng nghèo. Nếu bây giờ bật tính năng hiệu ứng lên, bảo đảm 80% người nơi đây không so được với hai người. Có điều tiền các nàng cũng xài rất nhiều cho những thứ này, vì vậy bây giờ mới chỉ còn nhiêu đây.
"Còn ba ngày nữa chị lãnh lương, nếu đổi sang Đại Kim cũng được kha khá. Thôi để tới lúc đó kiếm mua luôn trang bị Hoàng Kim đi, xài lâu một chút." Như Yên đưa tay nhẩm tính một chút rồi nói.
Trang bị Hoàng Kim tuy hiếm, nhưng thuộc tính mạnh. Nếu có cái mạnh hơn những trang bị hiện có của các nàng và phù hợp, Như Yên cũng sẵn sàng đổi.
"Ầy, người khác chơi là kiếm tiền, chúng ta là hao tiền nha, hì hì." Minh Yên giả vờ ca cẩm, sau đó le lưỡi cười.
Nàng cũng không thật thấy có vấn đề, chỉ là tính cách hoạt bát gây ra mà thôi.
"Khóc lóc cái gì! Nếu thật đem hết trên trang bị trên người chúng ta bán, mua hai cái nhà của Lâm cũng dư sức." Như Yên thấy em "tố khổ" cũng bật cười, đưa tay gõ nhẹ đầu nàng.
"A, hay là mình xin anh Lâm cho… nợ một tháng đi." Minh Yên đang tính nói là "mượn" nhưng thấy chị hai nghiêm mặt liền rụt cổ, đổi sang "nợ".
Như Yên lắc đầu nhìn em, vừa tính mở miệng thì đột nhiên:
"A…."
Minh Yên giật mình nhìn chị hai. Nàng cứ tưởng tiếp theo lại là một màn "răn dạy" thì bỗng nhiên chị lại la lên. Tiếp đó, nàng đột nhiên thấy gương mặt chị mình bỗng trở nên đỏ chót như táo chín.
"Chị hai, chị hai…" Minh Yên lo lắng hỏi.
Như Yên lúc này cảm thấy thật xấu hổ. Nàng đưa hai tay lên ôm lấy mặt, thì thào:
"Lâm biết được rồi? Sao Lâm lại có thể ở đây được? Trời ơi, làm sao đây?"
Một loạt câu hỏi liên tục bay nhảy trong đầu Như Yên, nàng rối trí đến độ không hề nghe Minh Yên đang gọi mình.
Mãi đến khi Minh Yên hốt hoảng nắm lấy người mình lay giật, nàng mới bừng tỉnh. Sau đó…mặt càng đỏ hơn.
"Chị hai, chuyện gì vậy? Chị đừng làm em sợ." Minh Yên nói như muốn khóc.
Nếu không phải biết người ở trong này sẽ được Chân Thực Ma Huyễn bảo vệ, cũng thấy Như Yên chỉ là đỏ mặt không nói, cho nên nàng còn ráng bình tĩnh kêu gọi. Bằng không bây giờ nàng đã thoát ra ngoài xem thử chị mình thế nào.
"Chị…" Như Yên thấy em sắp khóc liền cố gắng lấy lại tinh thần, nhưng miệng lại khó nói nên lời.
Nhớ tới lời của hệ thống, nàng không nhịn được lại đỏ mặt, kèm theo đó là một chút…thẹn thùng.
[Thông báo Duyên Các: Nhật Lâm đã chấp nhận cùng người chơi đồng hưởng chúc phúc. Xin mời người chơi hãy mau chóng đến Duyên Các để hoàn thành nhiệm vụ.]
"Lâm… đồng ý!!!"