Chương 201: Tế tự trận pháp
Võ Văn thực lực tổng thể bình thường có thể mạnh hơn so với Đan Cảnh thất trọng, nhưng hiện tại bị trận pháp kiềm tỏa chỉ có thể sử dụng chưa đến 2 thành lực lượng. Thực lực bị kéo xuống chỉ có thể so với Đan cảnh lục trọng.
Lúc này bị 7 cái Đan Cảnh lục trọng vây công, tình hình có thể nói là nguy hiểm.
Nhất là 3 cái cung phụng có người nhà bị uy h·iếp, thế công chính là muốn lấy mạng đổi mạng. Võ Văn có chút suy đoán, Ngạo gia hẳn là ra điều kiện sẽ thả ra người nhà nếu g·iết được hắn.
Võ Văn lúc này không chủ động đối cứng mà liên tục tránh né, chạy loạn. 7 đánh 1 cho dù hắn cố gắng đối cứng chỉ là kéo theo mấy cái đệm lưng c·hết cùng. Hắn khẽ tính toán thời gian.
Nhưng 7 người lúc này có chút ăn ý, ngay lập tức tản ra, vòng xung quanh Võ Văn, ý đồ ngăn hắn chạy loạn.
7 cái thân ảnh lấy ra v·ũ k·hí toàn lực công đến, Võ Văn ngay lập tức rơi vào cảnh thập diện mai phục.
“Hừ.” Võ Văn nhíu mày 1 cái, từng mảnh hỏa lân giáp liên tiếp mọc lên mau chóng bọc lấy cơ thể Võ Văn.
Vũ khí công đến người Võ Văn v·a c·hạm đến hỏa lân giáp, từng tia lửa điện liên tiếp tóe lên sau đó cả bọn liền bị phản chấn đánh bật ra ngoài.
Theo tu vi tăng lên cường độ của Hỏa lân giáp của Võ Văn cũng tiến hóa mạnh mẽ hơn rất nhiều. Lực lượng của Võ Văn hiện tại chỉ là bị kiềm tỏa, chứ khả năng phòng thủ vẫn là có thể sử dụng hoàn hảo.
Nhưng v·a c·hạm vừa rồi vẫn làm cho lục phủ ngũ tạng của Võ Văn chịu lấy đau đớn không nhỏ. May mắn là Ngũ Thải Lưu Ly thân của Võ Văn cường hãn khác thường. Đổi lại là 1 cái Đan Cảnh thất trọng khác không c·hết cũng b·ị t·hương nặng.
“Lưu Diệp, Hạ Chí, Tôn Dực Tử 3 người còn đợi gì nữa.” 1 cái Ngạo gia người lúc này cảm thấy Võ Văn khó chơi liền hô lớn.
3 cái cung phụng Ngạo gia giật mình, cùng lúc nhìn nhau. Ánh mắt trong phút chốc trở nên đắng chát, pha lẫn chút bi thương và bất đất dĩ, cả 3 cùng lúc gật đầu.
3 người khuôn mặt bỗng chốc trở nên đỏ bừng, toàn thân gân xanh nổi lên, khí tức bùng lên 1 đoạn lớn, đã muốn tiếp cận Đan Cảnh bát trọng.
Võ Văn giật mình, hắn nhớ lại lần kia đối mặt với Lý Hiển đã từng chứng kiến qua thủ đoạn này, thiêu đốt tự thân huyết mạch.
Nhưng Lý Hiển là phục dụng qua Đan dược, rủi ro là có thể bù đắp, còn 3 người này là trực tiếp đốt.
Thủ đoạn này hậu quả nhẹ chính là giảm thọ, tu vị sau này cũng không cách nào tăng trưởng.
Nặng chính là trở thành phế nhân, thậm chí là mất cả sinh mạng. Để đối phó Võ Văn, Ngạo gia bắt 3 người này phải dùng đến cả thủ đoạn này.
3 cái thân ảnh lập tức công đến Võ Văn, tốc độ và lực lượng bạo phát vô cùng kinh khủng.
Võ Văn giật mình, ngay lập tức ngưng thần đối phó. Liệt Thiên ngay lập tức xông ra chắn trước người.
Nhưng Liệt Thiên chỉ ngăn cản được 1 người, 2 cái thân ảnh kia đã xông qua, kiếm trảm lên trên hỏa lân giáp. Võ Văn giật mình vội vàng che đi yếu hại.
Lúc này đã có vảy giáp b·ị đ·ánh đến bong tróc ra. Đau đớn truyền vào nội thể Võ Văn làm hắn nhăn mặt.
2 người kia đắc thế không buông tha người, kiếm quang biến chiêu trợ công lẫn nhau xoay tròn muốn trực tiếp xuyên thủng cơ thể Võ Văn. Cơ thể Võ Văn lúc này chậm chạp không cách nào làm ra tránh né.
Võ Văn giật mình, ngay lúc cơ thể sắp bị xuyên thủng thành cái sàn. Miệng Võ Văn há to, 1 tiếng sói tru gầm thét xen lẫn tiếng khỉ gầm, rắn ngâm điên cuồng rống ra chấn động cả không gian xung quanh.
3 gã cung phụng đứng gần Võ Văn ngay tức khắc liền đứng mũi chịu sào, lỗ tai bị chấn động đến phun cả máu ra, cơ thể bị cưỡng chế dừng lại. Võ Văn ngay tức khắc liền lùi lại tránh thoát được kiếm quang đoạt mạng.
“Âm công?” Có người trong đám liền giật mình nhận ra thủ đoạn này.
Võ Văn mau chóng đứng vững, cảm nhận cổ họng truyền lại cảm giác đau nhức khó chịu. Vừa rồi chính là trong lúc sinh tử quan đầu, hắn liền vô thức bộc phát ra, may mắn nhờ vậy liền cứu hắn một mạng.
Nhưng cổ họng lúc này truyền lại cảm giác đau nhức khôn cùng, Võ Văn biết không thể sử dụng chiêu này thêm lần nữa.
Nhân lúc 3 cái người kia chưa lấy lại bình tĩnh, Võ Văn ngay lập tức phóng người đi. Tiếp tục đối cứng chỉ có thể bị mài c·hết.
4 người còn lại lúc này liền điên cuồng xông ra ngăn cản, bọn họ biết chỉ cần cản lại Võ Văn vài giây, 3 người kia sẽ lại công đến.
Võ Văn mắt hiện hàn quang. Lân giáp lần nữa mọc ra. 4 cái thân ảnh trảm lên lân giáp, lân giáp lúc này liền tróc ra. 4 người khuôn mặt trở nên vui mừng, nghĩ rằng tên nhóc này đã trở nên suy yếu, tiếp tục công đến.
Võ Văn khổ sở chống 2 tay lên trước mặt như không còn cách nào ngăn trở. Một gã Ngạo gia người ở gần hắn nhất cười lạnh. Lập tức vung kiếm trảm đến cánh tay của Võ Văn.
Nhưng lúc kiếm sắp trảm lên cánh tay của Võ Văn, khuôn mặt Võ Văn bỗng trở nên lạnh tanh, từ trên 10 đốt xương bàn tay của Võ Văn, 10 cái móng vuốt sắt lẹm như 10 lưỡi kiếm không 1 tia báo trước mọc ra như tên bắn.
Móng vuốt tay trái nhẹ nhàng kẹp lấy kiếm của gã, còn móng vuốt bên phải của Võ Văn móc ngang qua, dễ dàng rạch phá cổ họng của hắn ta. Tiên huyết phun ra như suối. Đến c·hết mắt của gã ta vẫn trợn trừng, biết rằng đã bị lừa.
Giết 1 người Võ Văn tức khắc xông ra thoát đi. Thủ đoạn này cũng là sau khi thôn phệ huyết nhục của Lang yêu, Võ Văn mới lĩnh ngộ được. Vạn Thú Luyện Thế Quyết không phải là đồ vật bình thường.
Nhưng Võ Văn có cảm giác càng tu luyện thì hắn càng bị yêu hóa. May mắn là dường như tính cách không hề bị ảnh hưởng.
3 người kia lúc này đã bình tĩnh trở lại xông đến Võ Văn. Tốc độ của 3 người nhanh hơn Võ Văn không ít, mắt thấy đã đến sau lưng.
1 người nhanh hơn 1 bước trảm kiếm đến lưng của Võ Văn. Ngay lúc này Võ Văn khẽ xoay người, Liệt Thiên xuất hiện trên tay, Võ Văn lúc này đã thu lại móng vuốt, hắn khẽ đảo tay, Liệt Thiên giống như du long uốn lượn, nhanh chóng kẹp sát vào kiếm của người kia, Võ Văn quỷ dị tiếp tục đẩy tay theo 1 quỹ tích kỳ quái, giống như bát quái đồ.
Kiếm của người này ngay lập tức cũng bị thay đổi quỹ tích theo, trượt qua công đến 2 người ở bên cạnh, làm 2 người lập tức giật mình vội đón đỡ.
"Di hoa tiếp mộc.” Có người nhận ra thủ pháp này, lập tức há hốc miệng.
Chứng kiến trên người Võ Văn xuất hiện quá nhiều thủ đoạn, cả bọn tự hỏi tiểu tử này rốt cuộc có phải là người không?
Võ Văn nhíu mày, hắn biết tiếp tục nữa, hắn cũng không chống chịu được lâu.
Lúc này bỗng nhiên bên ngoài, từng tiếng la hét kinh hãi vang lên. Võ Văn đưa mắt nhìn ra. Hắn lúc này nhìn thấy theo 4 con tứ tượng bước vào trong, trận pháp dần thu nhỏ lại. Những người ở phía rìa trận pháp lúc này bị trận pháp va vào liền bị giảo sát c·hết tươi. Những người còn sống nhận ra phải điên cuồng chạy vào phía bên trong mới giữ lại được 1 mạng.
Trận pháp này giống như thiên địa lồng chim không ngừng co lại muốn g·iết hết những người ở bên trong. Võ Văn nhìn lên phía trên không trung, từng cái năng lượng sinh mệnh của n·gười c·hết đang không ngừng chảy về phía trận bàn.
Trận bàn lúc này nỗi lên huyết quang hắc ám kỳ dị, cho Võ Văn cảm giác như là 1 cái tế tự nghi thức.