Chương 279: Đại thiên tai (1)
Ở châu âu, có một dân tộc đặc thù là tộc người cáo, k·hông r·õ n·guồn g·ốc, không tổ quốc, không quê hương, sống rải rác tại nhiều quốc gia với nhau cùng một đặc điểm là cực kỳ giàu.
Ngoại hình của họ cũng chỉ giống người châu âu bình thường thôi, không phải có tai cáo, đuôi chồn gì trong fantasy nhật bổn.
Thứ duy nhất khiến họ có biệt danh người cáo là tư duy lươn lẹo, tinh ranh, thông minh hệt như loài cáo.
Ngay từ khi sinh ra, tộc người cáo đã được dạy bảo về những bài học đầu cơ c·hiến t·ranh, nhân lúc quốc gia khó khăn để lén đẩy giá kiếm lợi, vơ vét tài sản của những thằng ngu yêu nước.
Nhờ vào đầu cơ thổi giá, tộc người cáo không chỉ giàu ở một hay hai mà đều nắm giữ huyết mạch kinh tế tại nhiều quốc khác nhau, bao gồm cả Anh và Pháp.
Nhưng bởi vì không quê hương, không tổ quốc, không có lòng trung thành, lại thường xuyên đầu cơ tích trữ lương thực, khiến dân thường bị đói c·hết nên bị số đông bài xích, căm thù.
Ở châu âu, chủ nghĩa bài người cáo không phải là chuyện gì mới lạ.
Đặc biệt là những quốc gia có tinh thần yêu nước mạnh mẽ, căm thù những kẻ bán nước, đầu cơ tích trữ hàng hóa và gây rối hậu phương.
Tộc người cáo luôn e ngại tinh thần yêu nước và nói rằng đó là “chủ nghĩa dân tộc cực đoan” cần phải thay thế bằng tư tưởng “tự do” chạy theo đồng tiền do tộc người cáo làm chủ.
Giống như nước Pháp, các tài phiệt người cáo cho rằng “chủ nghĩa dân tộc cực đoan” ở Pháp quá lớn nên cần để người Phổ dạy dỗ cho một bài học.
Tài phiệt người cáo ở Anh Quốc đã bí mật thông báo với tổ chức người cáo ở Pháp về kế hoạch vây hãm, cắt đứt lương thực, tiếp tế Paris của người Phổ.
Với khứu giác nhạy bén của mình, tộc người cáo nhanh chóng vơ vét toàn bộ lương thực, nhu yếu phẩm trong Paris để làm giàu, đồng thời chuẩn bị ép nước Pháp đầu hàng, hạ bệ “chủ nghĩa dân tộc cực đoan” ở Pháp.
Cộc cộc cộc!
Tiếng gõ cửa vang lên.
Một loạt quan chức Pháp xuất hiện với dáng vẻ tiều tụy.
Hai tài phiệt thuộc tộc người cáo mỉm cười:
- Ôi, đây không phải là tổng thống Pháp sao?
- Thật là quý hóa quá, rồng đến nhà tôm thế này, thật là may mắn.
Trái với nụ cười giả tạo, tổng thống Pháp tức giận chửi bới:
- Đừng có giả nhân giả nghĩa.
- Nói!
- Lương thực của Paris bị giấu đi đâu rồi?
- Đừng có bảo là không biết, tao thừa biết là chúng mày đầu cơ chứ chẳng ai vào đây cả.
Trái với dân thường bị tộc người cáo lừa gạt bằng bộ mặt giả nhân giả nghĩa, tổng thống Pháp biết rõ tộc người cáo là đám ác quỷ ăn thịt người không nhả xương.
Lương thực trong Paris vốn dự trữ khá dồi dào đột nhiên biến mất bởi bàn tay người cáo chỉ sau một đêm, khiến công dân Pháp chính quốc phải nhịn đói nhịn khát trên đường phố.
Mặc dù truyền thông, báo chí do tộc người cáo nắm giữ im lìm về vấn đề này nhưng có ngu cũng hiểu vấn đề.
- Bình tĩnh nào!
Các tài phiệt người cáo bình tĩnh ngồi xuống.
- Chẳng lẽ ông muốn để người khác biết ông nhận tiền hối lộ để mua v·ũ k·hí dởm sao?
Nhắc tới vấn đề này, tổng thống Pháp lại hối hận tột cùng.
Trước đó, ông ta là tướng lĩnh q·uân đ·ội đã bị tộc người cáo mê hoặc.
Tộc người cáo quá khôn ngoan, họ biết phần lớn dân thường mù quân sự và dễ bị truyền thông dắt mũi nên đã dựng lên ma trận truyền thông thổi phồng các v·ũ k·hí do mình sản xuất là vô địch thiên hạ, chiến thần bất bại…
Đồng thời mua chuộc quan chức cấp cao bán rẻ lương tâm để đặt mua v·ũ k·hí dởm từ các công ty sản xuất v·ũ k·hí nước ngoài do tộc người cáo hậu thuẫn với giá cắt cổ.
Để rồi khi người Đức dùng pháo tiên tiến diệt sạch quân Pháp thì tất cả mới vỡ mộng đây là trò bịp của tộc người cáo.
Nếu để người ta biết tướng lĩnh Pháp cấu kết với tộc người cáo để bán rẻ quốc gia thì dân Pháp sẽ xé xác bọn họ ra làm từng mảnh.
Nghĩ tới nỗi ô nhục khó bỏ, tổng thống lâm thời Pháp tức giận đập bàn:
- Đám khốn nạn!
- Lũ người cáo chúng bay đều không phải loại tốt lành gì.
- Đừng có hòng uy h·iếp tao, dù có c·hết tao cũng phải trở nợ máu cho vô số người dân Pháp trên chiến trường.
- Mẹ kiếp, thằng nào cũng chém gió v·ũ k·hí của mình là vô địch thiên hạ, tới lúc thua trận thì đổ thừa do lính Pháp kém, làm như ai cũng ngu ấy.
Thời kỳ này, người Pháp còn chưa bị tẩy não bằng hai chữ “tự do” nên vẫn nhiều người khẳng khái hi sinh vì quốc gia.
Tổng thống cương quyết tử vì đạo, dù c·hết cũng không muốn để cho tộc người cáo muốn làm gì thì làm với nước Pháp.
Đáng tiếc, ông ta đã đánh giá nhầm năng lực tẩy não của tộc người cáo và sức mạnh đồng tiền.
Cạch!
Cạch!
Nòng súng lạnh băng kề sau gáy như đánh thức tổng thổng Pháp.
Ông kinh ngạc nhận ra tướng lĩnh Pháp theo sau mình đang lộ ra một vẻ mặt tham lam, độc ác.
- Chúng bay…
- Đồ phản quốc.
Còn chưa hết lời, một sĩ quan nổ súng đoàng một cái, tiễn tổng thống của mình về với chúa.
Sau đó, vị sĩ quan còn bình thản lấy khăn lau v·ết m·áu bám vào súng, nghiêm mặt tuyên bố:
- Phần tử mang chủ nghĩa dân tộc cực đoan đã bị hạ gục.
- Vì một thế giới tự do!
- Vì tự do!
Tất cả tướng lĩnh cuồng nhiệt hô lên “từ khóa” đặc thù đã bị nhồi nhét vào đầu sau chu trình tẩy não “Burning Room”.
Không rõ là họ thực sự tin vào hai chữ “tự do” hay tin vào những xấp tiền dày cộm trước mặt nhưng thực sự rất cuồng nhiệt.
Nếu mật vụ Đại Việt ở đây sẽ phát hiện họ có triệu chứng giống y hệt n·ạn n·hân của Burning Room, bị tẩy não tới mức chỉ trung thành với hai chữ “tự do” sẵn sàng bán rẻ quê hương, đất nước.
Khác với công an Đại Việt bí mật giăng lưới tóm gọn chủ mưu, cảnh sát Pháp đã thất bại trong việc tiêu diệt Burning Room và để nó trở thành một hệ tư tưởng thấm sâu vào giới lãnh đạo tinh hoa.
Để rồi hậu quả là toàn dân gánh chịu.
Tài phiệt người cáo cười ha hả, phất tay ra lệnh cho chó săn “tự do” lôi xác tổng thống ra ngoài.
- Chờ vài ngày nữa tuyên bố tổng thống tuyệt vọng t·ự s·át, trước khi c·hết ra lệnh cho Pháp đầu hàng vì một thế giới “tự do”.
- Khi có tự do, các anh có thể lên tàu tới Anh hoặc Hoa Kỳ.
- Nên nhớ, tự do không có biên giới.
Chờ lũ quan chức bị tẩy não đi ra ngoài, hai người họ lẩm bẩm cảm thán:
- Thí nghiệm tẩy não của Murkoff dùng tốt thật, ai mà ngờ hai chữ “tự do” có thể đánh sập cả những cường quốc hùng mạnh nhất mà không tốn một viên đạn.
- Tập đoàn Murkoff xem ra là một bước đi thông minh của tộc người cáo chúng ta.
- Đúng vậy, bây giờ nên bắt đầu xóa bỏ ký ức về “yêu nước” trong lòng người Pháp và thay bằng hai chữ “tự do”.
- Hãy để người Pháp trở thành con nợ của tộc người cáo để hướng tới hai chữ “tự do” siêu vĩ đại.
Nói xong, hai người nhìn nhau cười lớn, trên ống tay để rộ ra ký hiệu con chim xanh cực kỳ bắt mắt.
Lại tiếp tục có một quốc gia bị Murkoff xâm chiếm.
Và không ai biết, Murkoff và tộc người cáo mặc chung một cái quần với nhau.
Phần lớn lãnh đạo trong Murkoff đều là người cáo nhưng giữ bí mật với những thành viên khác và thế giới bên ngoài.
Vài ngày sau, Pháp đầu hàng trước sự ngỡ ngàng của người dân Pariss.
Bất chấp dân chúng phản đối thế nào, chính phủ Pháp kiên quyết đầu hàng Phổ một cách khó hiểu vì nghĩ rằng… người dân Paris muốn đầu hàng.
Đúng vậy, đây chính là logic dân chủ của tư bản.
Nếu tài phiệt muốn đầu hàng, thì tức là nhân dân muốn đầu hàng, chấm hết!
Sau khi chiến bại, người Pháp phải bồi thường khoản tiền khổng lồ, tộc người cáo nhân cơ vội vơ vét toàn bộ nhà xưởng quốc phòng, công nghiệp, mỏ khoáng quan trọng của người Pháp.
Người Phổ chính thức thống nhất các tiểu quốc Đức và thành lập nước Đại Đức thống nhất, trở thành “chủ nghĩa dân tộc cực đoan” mới trong mắt tộc người cáo.
Ở bên kia bán cầu, Phi Líp Pin bị Mỹ bón hành ngập mồm, buông súng đầu hàng.
Người Ấn Độ m·ưu đ·ồ tạo phản bị Anh Quốc bắt trói, nhét vào đại bác bắn tan xác để đàn áp phong trào giải phóng dân tộc.
Những nước khác sợ hãi, vội vàng lắng xuống, không dám phản kháng đế quốc.
Chỉ trong vài tháng, mọi thứ lại có vẻ sóng êm gió lặng.
Nhưng đột nhiên, t·hiên t·ai kéo tới.