Chương 292: Đại Việt siêu cường (8)
Cuộc duyệt binh tiếp tục diễn ra, lực lượng pháo binh, súng cối lần lượt xuất hiện trong sự chú ý của mọi người.
Đặc biệt là khi đoàn nữ binh xinh đẹp xuất hiện, người dân hai bên kích động vẫy cờ càng thêm kịch liệt.
- Đại Việt là một quốc gia đề xướng bình đẳng nam nữ, nơi mà phái yếu cũng có thể tham gia vào sự nghiệp chiến đấu, bảo vệ tổ quốc phù hợp với năng lực của mình.
- Với tinh thần giỏi việc nước, đảm việc nhà, phụ nữ của Đại Việt đã tham gia vào lĩnh vực hậu cần và quân y một cách tích cực, góp phần chứng minh sự đóng góp của một nửa thế giới là không giới hạn trong cơm áo gạo tiền.
Đây có thể xem là tiết mục ít đặc sắc nhưng cũng là đặc sắc nhất.
Các nữ quân nhân hiên ngang, xinh đẹp, cao ráo và không kém phần khỏe mạnh chỉ đơn giản đi đều bước với những v·ũ k·hí thông thường nhất nhưng lại trở thành một trong những tâm điểm của buổi duyệt binh.
Chưa bàn đến việc những bóng hồng đẹp không tì vết hút hồn gấp bội so với mấy ông con trai khô khan, chỉ riêng việc sự tồn tại của lực lượng nữ quân nhân chính quy công khai trong lễ duyệt binh là đủ gây chấn động xôn xao toàn thế giới.
Đừng thấy ở hiện đại nữ quyền độc hại tràn lan ở phương tây mà nhầm lẫn, thời kỳ này, phụ nữ tây âu vẫn chưa có quyền bầu cử lẫn tư cách tham gia q·uân đ·ội.
Đại Việt là quốc gia duy nhất trên thế giới công nhận quyền bầu cử và tham gia chiến đấu của nữ quân nhân, dù rằng chỉ làm trong bộ phận quân y và hậu cần là chủ yếu.
Còn về tại sao chủ yếu ở trong quân y với hậu cần tất nhiên là bởi đặc thù sinh học của phái nữ phù hợp, rõ ràng rất ít cô gái chịu được hoàn cảnh ác liệt trên tiền tuyến với bom đạn bay tứ tung, c·hết mất xác lúc nào không hay.
Lúc này, các nữ du khách cả trong và ngoài nước nhanh chóng lấy máy ảnh ra chụp lại làm bằng chứng, hò hét vang dội.
Họ làm vậy bởi vì chứng minh cho quốc gia của họ xem, rõ ràng, phụ nữ cũng nên có quyền bầu cử, quyền được đi học…
Đại sứ Anh – Pháp nhíu mày, bọn họ thực sự cảm thấy khó chịu vì điều này có thể gây ảnh hưởng không tốt lên chính quyền ở phương tây.
Mặc dù Victoria là nữ hoàng Anh nhưng điều đó không có nghĩa phụ nữ sẽ có bất kỳ quyền lực gì ở Anh và Pháp, bất bình đẳng là do cả một xã hội chứ không phải vài lãnh đạo mà có thể giải quyết được.
“Xem ra khi về nước cần phải nghĩ cách giải quyết.”
Ngược lại, bên phía Khánh Vương Phi của Mãn thanh lại sáng mắt lên.
Nguyên nhân bởi Đại Ngọc Nhi cầm đầu phe hậu cung đang nắm quyền ở Đại Thanh nhưng lại ở trạng thái danh bất chính, ngôn bất thuận.
“Phải đem việc ở đây về tuyên truyền ở Đại Thanh mới được, nói rằng Đại Việt hùng mạnh là bởi tư duy thoáng với phụ nữ.”
Tất cả tạo thành một chuyện khá hài hước là phương tây thì đàn áp bình đẳng giới trong khi vương triều phong kiến Mãn Thanh lại nghĩ cách mở rộng bình đẳng giới, trái ngược hoàn toàn với tuyên truyền dối trá.
Trong lúc mọi người đang đắm chìm trong làn sóng xinh đẹp của các nữ quân nhân thì một thái cực đối lập lù lù xuất hiện phía xa.
Nhân vật chính của lễ duyệt binh, nơi tụ tập tinh hoa làm nên danh hiệu lục quân mạnh nhất thế giới và siêu cường châu á của Đại Việt ầm ầm tiến tới.
Gần trăm chiếc xe tăng với nòng pháo và súng máy mạnh mẽ đầy uy h·iếp nối đuôi nhau thành hai hàng dài chạy dọc trước quảng trường Ba Đình.
Quân nhân ngồi trên đỉnh, mở nắp ra chào với niềm tự hào vô bờ bến.
Toàn bộ quảng trường gần như nổ tung trước sự xuất hiện của binh đoàn tăng thiết giáp khét tiếng.
Người dân nhảy cẫng lên hò hét khản cả giọng, lá cờ bay phấp phới không ngừng nghỉ, các quan chức nước ngoài trợn tròn mắt kinh ngạc trong khi đại sứ Anh – Pháp tái mặt xanh lét.
Không ai biết trong lòng họ nghĩ gì nhưng chỉ nhìn vào biểu cảm khuôn mặt cũng đọc ra được ba chữ “nắng đã tắt”!
- Binh đoàn tăng thiết giáp, lực lượng nòng cốt của lục quân Đại Việt, với công nghệ tiên tiến mạnh mẽ bậc nhất thế giới, bất khả x·âm p·hạm, sẵn sàng vượt mọi chông gai vì nhân dân, vì đất nước, vì hạnh phúc của người Việt, vì hòa bình, ấm no.
- Đại Việt!
- Đại Việt!
- Đại Việt!
Tiếng hô vang hò reo từ người dân ở quảng trường, kèm theo đó là những đứa nhỏ háo hức chỉ vào xe tăng:
- Bố ơi, mẹ ơi, sau này con sẽ lái xe tăng bảo vệ mọi người!
- Ừ, con ngoan, muốn thế phải học cho giỏi, học dốt không ai cho lái xe tăng đâu.
- Dạ, con biết rồi!
Đấy là con dân đất Việt, riêng du khách nước ngoài chỉ có thể trầm trồ thán phục và thầm chôn giấu một mơ ước trong lòng rằng ngày nào đó quốc gia của mình bằng được một góc Đại Việt.
Sau khi cả trăm chiếc xe tăng xuất hiện trên quảng trường Ba Đình, ấn tượng về một Đại Việt siêu cường bắt đầu in sâu vào tâm trí của những người có mặt nơi đây, trở thành một hệ tư tưởng ảnh hưởng về lâu về dài.
Tối thiểu nhất là không có thằng ngu nào muốn đối mặt với hàng trăm xe tăng thiết giáp để lấy lòng Anh – Pháp giống Thái Lan hồi trước.
Tới đây, mục đích chính của Trần Tí khi tổ chức lễ duyệt binh cũng hoàn thành.
Các quan chức nước ngoài cũng như tổng thống Đỗ Nam Châm vội vàng tìm đến bộ Quốc Phòng để đặt mua v·ũ k·hí tiên tiến.
Bọn họ tranh nhau sứt đầu mẻ trán chỉ để mong nhận được sự ưu ái cho phép mua v·ũ k·hí Đại Việt.
Sau buổi duyệt binh vừa rồi, tất cả đều hiểu v·ũ k·hí Đại Việt tiên tiến đến cỡ nào, không phải cứ có tiền là mua được mà cần phải đánh đổi nhiều thứ.
Đỗ Nam Châm thậm chí còn sẵn sàng dùng những thùng vàng sáng loáng để đổi lại v·ũ k·hí, thể hiện sự giàu có của nước Mỹ giàu sổi.
Một số khác thì mò tới bộ ngoại giao, mong rằng sẽ được Đại Việt bảo kê khỏi thế lực xâm lấn tây dương như vua Xiêm, Mãn Thanh, thể hiện đúng kiểu ngoại giao cây sậy, gió chiều nào theo chiều ấy.
Riêng Trần Tí lặn mất tăm, không ai có thể tiếp cận được.
Bởi vì lúc này anh đang bận tới thăm các xưởng sản xuất tàu ngầm.
- Xin lỗi, đã để các đồng chí thiệt thòi.
Trần Tí vỗ vai Yết Hạ Thiên, một tướng lĩnh có uy tín trong lực lượng Hải Quân Đại Việt.
- Tàu ngầm của Hải Quân là v·ũ k·hí đặc biệt, không phù hợp để lộ trước mặt người khác.
- Buổi lễ duyệt binh hôm nay không thể đưa tàu ngầm lên được.
Yết Hạ Thiên đứng nghiêm:
- Báo cáo!
- Tất cả vì Đại Việt, vì lãnh tụ, vì nhân dân, lực lượng Hải Quân không hề cảm thấy thiệt thòi.
Hai người nhìn nhau cười, Trần Tí liếc nhìn chiếc tàu ngầm đang được gia công trước mắt, thầm nghĩ trong lòng:
- Sẽ có một ngày cả thế giới phải biết đến mày.
Cùng lúc đó, một nhóm người bí mật lẻn vào trong lãnh thổ Mãn Thanh và đến gặp Viên Thế Khải hiện đang là “cựu” thống lĩnh tân quân bị nhốt ở nhà.
- Viên đại nhân, chẳng lẽ ông thực sự muốn bản thân trở thành một viên tướng già c·hết mất xác tại khu vườn này sao?
Viên Thế Khải, lúc này đang mặc trang phục nông dân ngẩng đầu nhìn về phía sau, nơi đó đang có ba người đàn ông tây dương bước lại gần.
Trong lòng Viên Thế Khải cười cợt nhưng ngoài mặt giả bộ ra dáng vẻ bình tĩnh:
- Các vị quan tây chú ý đến một người nông dân như Viên mỗ làm gì?
- Tại hạ giờ chỉ là một nông dân trồng rau, bắt cá không hơn không kém.
Kể từ sau khi Mãn Thanh đại bại trước Nhật Bản, thế lực tân quân của Viên Thế Khải bị đập tơi tả giáp trụ, ngay cả bản thân Viên Thế Khải cũng thất sủng, điều khỏi tân quân, chỉ có thể ở nhà trồng rau nuôi cá sống tạm qua ngày.
Nhưng hiển nhiên ở đây không ai là kẻ ngu, ba người tây dương kia nói rõ:
- Ông yên tâm, mật thám triều đình đều đã bị chúng tôi mua chuộc.
- Không ai biết việc đang diễn ra nơi này.
Khóe miệng của Viên Thế Khải khẽ nhếch lên, ông ta phủi tay vứt bó rau xuống đất và đứng thẳng người.
Âm mưu của người tây dương bắt đầu triển khai.