Oenlinton sửng sốt, Chân vương lại dám làm vậy với hắn, đối với một người như Oenlinton mà nói đây chính là một sự xỉ nhục.
- Chân vương, ngươi biết ngươi đang làm gì hay không?
Chân vương cười lớn nói.
- Biết, ta đương nhiên biết, mẹ nó, ta sẽ là thằng ngu nếu lại tiếp tục nghe lời các ngươi. Ngoan ngoãn? Các ngươi xem ta như một con chó? Nhưng con chó cũng có tình cảm, có tôn nghiêm ngươi hiểu không?
Chân vương năm nay đã năm mươi tuổi nhưng dưới trướng của hắn cũng chỉ có duy nhất một mụn con. Con trai bị giết rồi, vương quốc còn có ý nghĩa gì nữa. Oenlinton sa sầm mặt xuống nói.
- Nếu ngươi làm theo lời bọn chúng thì Franzt sẽ cắt đứt mọi viện trợ cho ngươi, giao dịch sẽ chấm dứt. Lúc đó một mình ngươi sẽ phải đối đầu với Đại Việt.
Chân vương cười lớn.
- Chấm dứt? Được, vậy thì chấm dứt. Ta là Chân vương. Dưới trướng ta có bốn vạn quân, ta sợ bọn hắn sao?
Oenlinton cười lạnh nói.
- Được lắm, để ta chống mắt lên xem ngươi sẽ sống được bao lâu?
Nói rồi hắn liền phất tay đi ra ngoài. Chân vương mời Frank đến nói.
- Frank đội trưởng, tuy Oenlinton đã rút đi nhưng giao dịch của chúng ta vẫn tiếp tục chứ?
Frank mỉm cười thân sĩ nói.
- Điều này là đương nhiên, Chân vương cứ yên tâm, lính đánh thuê Giáp vàng chúng ta là tổ chức uy tín nhất đại lục, chỉ phục vụ cố chủ trả tiền cho mình. Mặc dù Oenlinton là người thuê chúng ta nhưng ngài mới là người trả tiền, đương nhiên chúng ta sẽ phục vụ ngài.
Chân vương thầm thở phào một hơi, dù sao hắn cũng tự biết bốn vạn quân của mình là như thế nào, nếu thực sự đối chọi với Đại Việt và Bravia chỉ sợ đảm đương không nổi. Chân Vương nói.
- Ta muốn thuê thêm ba ngàn binh lính đánh thuê nữa được chứ?
Frank gật đầu nói.
- Điều đó là đương nhiên. Chỉ là ta nghe nói hoàng cung của ngài mới bị cướp sạch, ngài còn tiền trả tiền thuê cho bọn ta sao? Dù sao phí thuê chúng ta rất đắt.
Uy tin và danh dự, lính đánh thuê Giáp vàng nổi tiếng như vậy, đồng thời tiền thuê bọn họ cũng rất đắt đỏ, không phải ai cũng có thể thuê họ đi đánh trận. Chân vương cắn răng nói.
- Nếu các vị đồng ý ta muốn cắt một mỏ bạc bên phía Tây Khai thành làm tiền thuê, hẳn là đủ chứ? Đồng thời ta cũng muốn thuê chiến thuyền, và mua súng, pháo từ các ngài, một mỏ bạc này hẳn là đủ chứ.
Mỏ bạc rất quý, đối với Hàn quốc cũng là một mòn tài phú không nhỏ, thế nhưng đã đến bước này Chân vương cũng chỉ cam lòng bỏ ra. Frank mỉm cười nói.
- Có thể, nhưng ta không thể làm chủ được, xin phép để cho ta một thời gian để liên hệ cùng với chủ sự tại phương Đông.
- Có thể, chỉ cần trong vòng nửa tháng liền đầy đủ.
Chân vương gật đầu nói, sinh ý của Franzt đế quốc liên kết chặt chẽ với đoàn lính đánh thuê Giáp vàng, mỗi khu bọn hắn lại có một chủ sự để quyết định Đại Việt. Franzt là một quốc đảo lớn, do đó bọn hắn sở hữu một lực lượng hạm đội rất mạnh mẽ, bố trí gần như hầu khắp cả hai lục địa, do đó để cung cấp lượng lượng thuê cho Chân vương cũng không cần quá mất thời gian.
=============Ta là đường phân cách=============
Tại hoàng cung Đại Việt, toàn bộ điện Cao Minh nay được đổi thành tòa nhà chính phủ, Lữ Gia chủ trì toàn bộ cuộc họp của nội các. Từ khi bệ hạ xuất chinh nội các hay tổ chức những cuộc họp như thế này. Lữ Gia nói.
- Hiện tại đã sắp qua tháng tám việc triển khái kế hoạch trong kỳ thi tới đến đâu rồi?
- Bẩm thủ tướng đại nhân, kế hoạch thi cử đã thông báo rộng rãi ra toàn quốc, dự kiến đến giữa tháng tám sẽ tổ chức kỳ thi, đến tháng chín những người đỗ đạc có thể đi vào Quốc Tử giám bắt đầu học tập.
Trần Nguyên Đán nói. Bởi bây giờ trường học mở rộng, cũng đã có chương trình giáo dục phổ thông, Bộ giáo dục dưới sự hướng dẫn của Lý Anh Tú cũng đã đưa ra một để án thi cử. Bởi yêu cầu cho quan viên ngày một tăng cao, quan viên không phải chỉ cần học tứ thư ngũ kinh là có thể, mà còn phải học các môn khoa học tự nhiên, khoa học xã hội, quản lý các loại. Tất cả những thứ đó ở các trường phổ thông chỉ dạy cơ bản. Nên Quốc Tử giám biến thành một trường Bách khoa chuyên đào tạo ra quan viên để đưa về các bộ. Người trúng cử kỳ thi sẽ chưa được ra làm quan mà chỉ được làm Thái học sinh ở trong Quốc Tử giám, sau khi được đào tạo và vượt qua kỳ thi của Quốc Tử giám thì mới được Bộ nội vụ bổ nhiệm về các bộ để làm quan. Do đó mà con đường làm quan của mỗi người khó khăn hơn rất nhiều, nhưng đồng thời quyền lợi của bọn hắn cũng càng lớn, Đại Việt trả lương cho quan viên rất cao, nhưng cũng yêu cầu năng lực làm việc của bọn hắn rất cao. Nếu ai không chịu nổi áp lực công việc sẽ lập tức bị sa thải. Ai tham ô, bất tài sẽ bị Ám bộ báo cáo, ngay ngày hôm sau Vũ cảnh sẽ đến áp giải hắn vào Hình bộ.
Từ đầu năm đến giờ Ám bộ theo lệnh của bệ hạ đã bắt được đến ba bốn “con heo” lớn, bộ tài chính thu về được đến hai trăm ngàn quan. Cả triều đình với chính sách “nuôi heo” của bệ hạ đều cảm thấy kinh sợ. Pháp luật Đại Việt vô cùng nghiêm ngặt, đặc biệt là đối với quan viên tham nhũng, bất cứ người nào tham ô năm mươi ngàn quan trở lên thì bị xử chung thân, tham ôn một trăm ngàn quan trở lên thì bị tử hình, nếu con số vượt quá một trăm ba mươi ngàn quan thì tử hình cộng thêm giam giữ thi thể tương ứng với số năm lĩnh án. Trương Hanh đã ba năm làm Hình bộ xử án tuyệt đối không có một chút nhân nhượng nào.
Dân chúng nghe nói đến quan tham bị tử hình thì lại càng phấn khích hô to bệ hạ vạn tuế, đến một chút thương xót cũng không có, bởi vậy mà Đại Việt luôn duy trì được một bộ máy tương đối sạch sẽ và hoạt động ổn định.
- Mạc Bộ trưởng, hiện tại việc phổ biến giống cây trồng mới đến đâu rồi?
Lần này Mạc Hiển Tích vui vẻ nói.
- Bẩm Thủ tướng, hiện tại các nơi đều đã phổ biến rộng rãi các loại ngô, giống khoai lang mới và một số cây phục vụ cho công nghiệp. Hiện tại đã tiến hành xen canh vừa để tăng năng suất, vừa làm màu mỡ đất hơn, theo tính toán của bộ nông nghiệp năm nay chúng ta hoàn toàn có thể đạt tổng sản lượng lương thực một triệu tấn.
Đừng nhìn hai triệu tấn là ít, với dân số còn chưa đủ một triệu người như Đại Việt thì đây đã là một con số vô cùng lớn. Lữ Gia vô cùng hài lòng nói.
- Chiến lược của bệ hạ chính là trong năm năm phát triển nông nghiệp và công nghiệp nhẹ, do đó sắp tới các nhà máy, xí nghiệp sẽ mở ra nhiều hơn, cần rất nhiều nhân công. Do đó bộ Nông nghiệp cần phải giám sát chặt chẽ việc trồng trọt, cũng như áp dụng thêm các phương pháp sản xuất mới vào nông nghiệp. Xây dựng thêm nhà kho trữ lương, chờ đợi bệ hạ trở về Đại Việt ta có lẽ sẽ lần nữa khếch trương dân số, mọi sự việc chúng ta đều phải chuẩn bị trước.
- Hạ quan rõ ràng.
Mạc Hiển Tích nói xong Thứ trưởng công bộ Nguyễn An nói.
- Bẩm Thủ tướng, Hàn lâm viện bên kia gửi lên đề án xây dựng một xưởng hóa chất, mong thủ tướng và nội các xem xét.
Nguyễn An liền trình lên kế hoạch mà Công bộ và Hàn Lâm viện đã trình bày trước lên nội các, mặc dù đối với hóa chất các vị đại thần vô cùng lạ lẫm nhưng cũng rất chú tâm vào nghiên cứu. Thực thế kể từ khi có chuyên gia nền Hóa học của Đại Việt tiến triển rất nhanh. Theo đề nghị của chuyên gia chính là thành lập nên một xưởng hóa chất nhỏ vừa để sản xuất thí điểm một số loại hóa chất, đồng thời cũng phục vụ ưu tiên cho các hoạt động quân sự trước.
Lê Văn Hưu nhíu mày nói.
- Bệ hạ từng xếp hóa chất vào ngành Công nghiệp nặng, nó không được ưu tiên bên trong kế hoạch năm năm. Tuy nhiên mở một xưởng nhỏ cũng không phải là không thể. Chỉ là thứ này quá độc hại, việc lựa chọn nơi đặt nó là một vấn đề.
Mạc Hiển Tích cũng gật đầu đồng ý, dù sao hóa chất là độc hại, trong đầu bọn hắn đã nghĩ như vậy. Lữ Gia cũng suy nghĩ, rõ ràng thành lập một nhà máy hóa chất là cần thiết, nhưng đầu tư lúc này hay không, và nếu đầu tư thì xây dựng ở nơi nào chính là vấn đề. Lữ Gia quay sang hỏi Cao Lỗ.
- Bảo Định công, ngài có ý kiến gì không?
Trong triều chỉ có Phạm Tu và Cao Lỗ là có bối phận tương đương với Lữ Gia, dù là Lữ Gia làm thủ tướng nhưng cũng phải dành cho hai vị này đầy đủ sự tôn trọng. Cao Lỗ nói.
- Việc xây dựng xưởng hóa chất tuy cần thiết nhưng phải cần thận bảo đảm các quy trình. Làm Bộ trưởng Công bộ, ta có lòng tin đảm bảo rằng Công bộ xây dựng công trình không có vấn đề. Còn việc đặt nó tại đâu ta đề nghị khai phá thêm một vùng đất nữa bên trong Tử Vong rừng rậm. Tuy việc này sẽ đẩy CiFXD giá cả xây dựng lên cao và mất nhiều thời gian, nhưng tính về lâu dài nó lại cần thiết, bởi bây giờ là xưởng hóa chất, nhưng sau đó nó lại cần không gian phát triển lớn, cả ba xứ và Thăng long đều được xây dựng theo mô hình kinh tế nông nghiệp, thương nghiệp và công nghiệp nhẹ, không phù hợp đặt xưởng hóa chất vào bên trong. Do đó ta đề nghị chia kế hoạch này ra làm ba giai đoạn. Giai đoạn một là khai phá vùng đất mới, xây dựng trước đường xá, khu nhà ở cho công nhân, trong lúc này bên phía Hàn Lấm viện cũng cần phải tiến hàn tuyển và đào tạo công nhân. Giai đoạn hai là bắt đầu xây dựng nhà xưởng và chế tạo các loại máy móc, thiết bị cần thiết. Giai đoạn ba là đưa nhà máy vào hoạt động. Tính toán sơ bộ công trình này sẽ phải tốn chừng một năm rưỡi, lúc này Bộ tài chính cũng có thể rót vốn từng phần, gánh nặng cũng sẽ giảm bớt.
Các vị bộ trưởng nghe Cao Lỗ nói đều không khỏi gật gù, Lữ Gia cũng gật đầu đồng ý. Kế hoạch của Cao Lỗ rất rõ ràng, rành mạch, cân nhắc đủ mọi yếu tố lợi và hại. Lữ Gia nói.
- Như vậy chúng ta tiến hành biểu quyết. Ai tán thành phương án của Bảo Định công mời giơ tay.
Lập tức toàn bộ nội các đều giơ tay, không một ai phản đối. Lữ Gia liền cầm chiếc búa gỗ nhỏ phía trước gõ xuống tuyên bố.
- Như vậy phương án xây dựng nhà máy hóa chất được thông qua.
====================++
Đánh nhau hoài cũng mệt mỏi thôi chương này chúng ta trở về nuôi cá và trồng thêm rau.
Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.