Dị Giới Thương Nhân

Chương 109: Nguy hiểm




Chương 109: Nguy hiểm
Tình huống của ta lúc này? Lý An nghe thấy đối phương mạnh miệng như vậy thì trong lòng nghi thần nghi quỷ, hết nhìn trái nhìn phải một lượt lại ghé tai lắng nghe, hắn dám đảm bảo trong vòng bán kính 50m tuyệt đối không có người nào ẩn nấp.
Đối phương đoán chừng là đang hư trương thanh thế, Lý An cười lạnh một tiếng, một người một kiếm xông thẳng tới tên hắc y đang vác Lý Tiểu Hoa lên vai. Những tên hắc y nhân khác thấy vậy tất nhiên không thể để yên được, vội vàng cầm v·ũ k·hí lên ngăn cản, nhất thời trong con hẻm nhỏ tiếng v·ũ k·hí v·a c·hạm đinh tai, đóa đóa hoa lửa nở rộ trong màn đêm, máu tươi lênh láng tỏa ra mùi hương gay mũi khó ngửi.
Mắt thấy Lý Tiểu Hoa đã gần trong gang tấc, Lý An hết sức vung một kiếm, một tên hắc y nhân trực tiếp b·ị c·hém ngã xuống đất, máu tươi ào ào tuôn ra từ cổ họng của kẻ xấu số.
Mắt thấy Lý An sắp vươn tay ra là có thể kéo Lý Tiểu Hoa trở về thì vị bạch bào công tử nãy giờ vẫn bàng quan quan sát cuộc chiến đột nhiên cong người hướng Lý An ném ra một chiếc vòng vàng đường kính khoảng 1m.
Chiếc vòng rất lớn, toàn thân kim quang chói mắt như được đúc nên từ vàng ròng, cũng không biết tên bạch bào công tử này giấu nó ở chỗ nào mà lúc này lại đột ngột xuất kỳ bất ý ném ra như vậy.
Khoảnh khắc đối phương ném ra vòng vàng, Lý An đang chém g·iết đột nhiên cảm thấy trong lòng rung động mãnh liệt, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng bên trên vòng vàng có chứa một thứ gì đó nhưng lại không thể nói rõ được.
Chém g·iết xưa nay chỉ tính bằng khoảnh khắc, hắn tự nhiên không có thời gian nghiền ngẫm xem cảm giác này là gì, vội vàng tung chân đá bay tên hắc y xông tới, Bách Luyện Kiếm chính diện chém thẳng vào chiếc vòng vàng.

Bách Luyện Kiếm chém sắt như chém bùn, dù không thể trực tiếp chém vòng vàng thành hai nửa thì cũng có thể dễ dàng đánh bay nó, đây là suy nghĩ của Lý An. Không ngờ, dưới con mắt kinh ngạc tới trợn trừng của hắn, Bách Luyện Kiếm cứ thế nhẹ bẫng chém xuyên qua chiếc vòng lớn, tuy nhiên chiếc vòng không vì thế mà dừng lại hay chịu bất cứ ảnh hưởng gì, dễ dàng vượt qua lưỡi kiếm, nhân lúc Lý An không chút phòng b·ị đ·âm thẳng vào người hắn.
Dù cho trong giây phút bất ngờ như thế này nhưng Lý An vẫn có thể ứng đối được vài phần, hắn hơi cong gối xuống để chiếc vòng vàng đâm vào tấm Ngân Lân Giáp đã thủng một lỗ to tướng nơi ngực kia, hy vọng tấm áo giáp có thể giống như từ trước tới nay cứu mình một mạng.
Chỉ là người tính không bằng trời tính, chiếc vòng vàng lại một lần nữa giống như ảo ảnh bay xuyên qua người Lý An.
“Khốn!”
Vào giây phút Lý An đã nằm gọn trong chiếc vòng, bạch bào công tử nhẹ hô một tiếng, chiếc vòng đột ngột dừng lại giữa không trung rồi nhanh như chớp co vào bên trong. Lần này nó không còn là hư ảnh nữa mà giống như một chiếc vòng sắt siết chặt hai tay và thân người của Lý An, hắn mảy may không thể cử động.
“Trúng Khốn Kim Trác của ta thì dù kim huyết kỳ cũng phải loay hoay một lúc, tiểu tử ngươi có mà chạy đằng trời.” Bạch bào công tử thấy đối phương trong chớp mắt đã bị trói chặt thì vui mừng hét lớn, thuật thức bản mệnh Khốn Kim Trác này của hắn trừ khi là biết rõ nội tình từ trước nếu không xưa nay chưa từng ai có thể trốn thoát được, số kẻ mạnh hơn hắn c·hết oan dưới chiếc vòng này cũng nhiều không kể xiết.
Lý An bị chiếc vòng siết chặt tới nghẹt thở, cánh tay trên đã bị trói sát vào thân người dù hắn có liều mạng dùng sức thế nào cũng vô dụng. Mắt thấy đám hắc y nhân lập tức sẽ g·iết tới, hắn lại lắc mạnh cổ tay vứt thanh Bách Luyện Kiếm lên cao.

Bạch bào công tử thấy thanh kiếm không ném trúng mình thì khinh thường không thèm tránh né, chỉ cho là đối phương đối diện c·ái c·hết liều mạng giãy giụa mà thôi.
Đúng lúc này một bóng dáng màu trắng đột nhiên phóng ra từ mái nhà bên cạnh sau đó ở trên không chuẩn xác bắt được Bách Luyện Kiếm, đó là một con khỉ nhỏ cao chỉ khoảng 50cm, toàn thân lông trắng như tuyết, không phải là Bạch Hầu thì còn là ai?
Bạch Hầu lạnh lẽo nhìn bạch bào công tử bên dưới, Bách Luyện Kiếm từ trên không mang theo khí thế muốn đè núi đoạn sông chém thẳng xuống đầu hắn.
Tới lượt bạch bào công tử bất ngờ không kịp trở tay, hắn lập tức lúng túng ném lên không trung một chiếc vòng vàng giống như ban nãy. Chỉ là lần này nó không giống như ảo ảnh xuyên qua Bách Luyện Kiếm mà cứng rắn cùng thanh bảo kiếm đối chọi gay gắt làm phát ra một tiếng choang cực kỳ lớn.
Bạch Hầu tung người lên cao lui về phía sau, trên đường bảo kiếm quay tròn thành kiếm hoàn trực tiếp cắt đứt cổ họng của 2 tên hắc y đứng gần đó.
Chiếc vòng vàng tuy không bị chút xây xước nào nhưng b·ị đ·ánh bay ngược trở về, bạch bào công tử đưa tay ra đón thân mình cũng bị lực đạo đánh lui liên tục 5 bước.
Vào khoảnh khắc bạch bào công tử ném ra chiếc vòng kim quang thứ 2 thì chiếc còng đang trói chặt Lý An cũng lập tức biến mất. Hắn hoảng sợ trong lòng cấp tốc chạy về phía sau, chớp mắt đã leo lên nóc tường cách bạch bào công tử hơn 20m.

“Luyện Khí Sĩ!” Lý An khó nhọc gằn từng chữ.
“Hung thú!” Bạch bào công tử siết chặt vòng kim quang trong tay, cũng trầm giọng nói.
Không ngờ người b·ắt c·óc Lý Tiểu Hoa lại là một luyện khí sĩ hiếm có, Lý An trong lòng dù e ngại nhưng không sợ hãi, hắn nhất quyết sẽ không bỏ mặc Lý Tiểu Hoa cứ như vậy bị đám người này đem đi.
Tuy chỉ mới giao tranh ngắn ngủi nhưng hắn cũng đã cơ bản nắm được thuật thức bản mệnh của tên công tử mặt trắng này. Hắn có thể tạo ra một chiếc vòng vàng để t·ấn c·ông hoặc phòng thủ, điều đáng sợ ở đây chính là hắn có thể tùy ý thay đổi kích thước của chiếc vòng cũng như hư hóa nó thành ảo ảnh hoặc là thực hóa nó thành một chiếc vòng cứng chắc như sắt thép. Hơn nữa y còn có thể tùy ý triệu hồi chiếc vòng trở về bên cạnh như vừa nãy làm để phòng ngự Bạch Hầu t·ấn c·ông.
Năng lực này biến ảo đa đoan làm cho người ta không thể nào đoán trước được, nếu như rơi vào tay của một cao thủ thực sự thì chỉ sợ không ai có thể chống lại được. Tuy nhiên nhìn biểu hiện của tên bạch bào công tử thì rõ ràng là không quen chiến đấu, năng lực dùng được rất sơ sài, dù vậy nếu không phải có Bạch Hầu đột ngột xuất hiện giải vây thì Lý An chỉ sợ đêm nay đã khó toàn mạng.
Tuy nhiên nếu như có đề phòng từ trước, Lý An tin tưởng hắn có thể g·iết được tên luyện khí sĩ này.
Ngay lúc này một tên hắc y nhân đội mũ trùm đầu từ đầu vẫn luôn theo sát tên bạch bào công tử nửa bước không rời đột ngột tháo mũ trùm xuống để lộ khuôn mặt hình chữ điền mọc đầy râu đen. Hắn chắn trước người bạch bào công tử, âm thanh như hai miếng sắt cắt vào nhau: “Thiếu chủ bảo trọng ngọc thể, tên tiểu tử này thủ đoạn ác độc hãy để thuộc hạ xử lý hắn.”
Dứt lời người này hét lớn một tiếng, da dẻ lông tóc toàn thân lập tức biến thành màu vàng kim chói lói.
“WTF!... Lại một tên kim huyết kỳ?” Lý An thấy cảnh này chỉ hận không thể chỉ lên trời chửi thề, làm sao mà ngờ được một đám b·ắt c·óc thôi lại ẩn chứa một tên luyện khí sĩ, một tên kim huyết luyện thể sĩ như thế này chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.