Dị Giới Thương Nhân

Chương 133: Vô vọng tìm kiếm




Chương 133: Vô vọng tìm kiếm
Bên trong Tử Lao, n·gười c·hết nằm trên người sống, người sống ngủ trên xác c·hết, tử khí sâm sâm như tu la địa ngục. Dù có là Lý An muốn ở trong hơn ngàn người cùng t·hi t·hể này tìm ra một người cũng không phải là đơn giản.
Hắn cũng chỉ đành đi từng chiếc lồng giam một cẩn thận xác minh. Đây còn là bởi vì hắn có giác quan siêu phàm nhân mới có thể, nếu như là người bình thường thì chỉ là người điên nói mộng.
Khoảng 1 canh giờ sau, Lý An một tay nắm lấy chiếc lồng sắt cuối cùng, ánh mắt u ám, hắn không tìm thấy Lý Tiểu Hoa ở nơi này.
Trời đã sắp sáng tới nơi rồi, tiếng súng ở bên ngoài đã dứt hẳn, âm thanh chém g·iết cũng không còn ầm ĩ như trước, cũng không biết bên nào chiến thắng.
Mục đích của đám người Lâm Tịch Nguyệt không phải là san phẳng nơi này mà là c·ướp được phương pháp điều chế cùng với thuốc giải Hắc Tâm Tán mà thôi. Nếu như tới khi Ẩn Long Vệ rút lui mà Lý An vẫn chưa tìm được người thì đúng là hỏng bét.
Còn như những người trong Tử Lao này, hắn đã phá khoá cửa những chiếc lồng sắt rồi, còn như đám người kia sống c·hết thế nào thì không phải là hắn có thể can thiệp vào được rồi.
Hắn gấp gáp quay sang nói với tên hộ vệ trẻ tuổi của Tuyệt Sinh Đường, giọng nói dày đặc sát khí: “ Đã quá nửa canh giờ rồi nhưng vẫn chưa tìm được người, ngươi có thể c·hết!”
“ Đại nhân tha mạng! Đại nhân tha mạng! Nếu như không có trong Tử Lao thì chắc chắn người ngài cần tìm đang ở trong 4 phòng thí nghiệm. Tiểu nhân có thể dẫn ngài đi, tiểu nhân biết rất rõ.” Tên hộ vệ trẻ tuổi quỳ xuống đập đầu không ngừng, mặt cắt không còn một giọt máu.
May mắn cho hắn chính là đối phương suy nghĩ một chút rồi cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
Lý An nhanh chóng được dẫn ra khỏi Tử Lao đầy mùi xác c·hết này đi tới một toà lầu 3 tầng nằm cách đó không xa, tấm biển treo trên cửa lớn chỉ ghi một chữ Thiên.

Tên hộ vệ nhanh nhẹn giải thích: “ Đây là phòng thí nghiệm chữ Thiên, bình thường dùng để thử nghiệm c·hất đ·ộc vừa được phát minh.”
Lý An nghe ngóng một chút xác minh bên trong không có ai mới nhanh nhẹn đạp cửa xông vào. Tầng một bố trí như cửa hàng bán thuốc bình thường, bốn phía bức tường có những hộp thuốc bằng gỗ bao gồm rất nhiều ô, ngoài ra còn có mấy chục chiếc giường chỉ đủ cho một người nằm.
Lý An nhanh chóng tìm kiếm một vòng, phát hiện trên những chiếc giường đều đặt một t·hi t·hể đã bị cắt xẻ ra. Có t·hi t·hể bị cắt đầu, có cái thì lột da, có cái thì phanh ngực, mỗi một t·hi t·hể đều được xử lý một cách sạch sẽ gọn gàng, gọn gàng tới mức ớn lạnh sống lưng.
“ Vật thí nghiệm số 921, Độc Hoa Tử Xích.” Lý An cầm một tấm thẻ tre treo đầu giường lên, bên trên viết mấy chữ nhỏ như con kiến như vậy.
Hắn nhìn quanh liền phát hiện đầu mỗi chiếc giường đều có treo một tấm thẻ tre như vậy. Không cần nghĩ cũng biết nơi này là nơi Đường Môn giải phẫu t·hi t·hể người bị trúng độc.
Sau khi xác nhận những t·hi t·hể trên giường không có Lý Tiểu Hoa, Lý An không khỏi thở nhẹ một hơi sau đó chạy lên tầng hai.
Cách bày bố ở tầng 2 không khác tầng 1 bao nhiêu, chỉ khác những chiếc giường đã được thay thế bằng những chiếc lồng có kích cỡ to nhỏ khác nhau. Bên trong những chiếc lồng là đủ loại độc vật, từ rắn rết côn trùng đều có cả. Đáng sợ chính là bên trong mỗi cái lồng còn có vô số xương cốt con người, một số chiếc lồng còn có người sống nằm bên trong.
“ Không có!” Giống như đã quen với cảnh tượng không có nhân tính ở nơi này, Lý An máy móc mở khoá những lồng giam còn có người sống, g·iết c·hết độc vật bên trong rồi nhanh chóng chạy lên tầng 3.
Kết quả ở trên tầng 3 chỉ có vô số sách vở cùng với những chiếc bàn làm việc nhỏ, lúc này không một bóng người.

“ Không có!” Lý An nắm cổ tên hộ vệ lên hỏi.
“ Bẩm.. bẩm đại nhân! Có bốn phòng thí nghiệm phân biệt là Thiên Địa Huyền Hoàng, để tiểu nhân dẫn người tới phòng thí nghiệm tiếp theo.” Tên hộ vệ bắt lấy ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng, rụng rời nói.
“ Dẫn đường đi!” Lý An gật đầu, sau khi chứng kiến cảnh tượng như tu la ở bên trong Tuyệt Sinh Đường này hắn mới biết hy vọng cứu sống tỷ tỷ của mình có bao nhiêu viển vông. Tuy nhiên chỉ cần còn một tia hy vọng hắn nhất định sẽ không bỏ cuộc, nếu không chắc chắn hắn sẽ hối hận suốt quãng đời còn lại.
Nhân sinh này chẳng có gì đáng hận hơn hai chữ Nếu Như!
Cùng lúc đó, phía trước phòng thí nghiệm chữ Nhân, Ẩn Long Vệ cùng với người của Đường Môn đang giao tranh cực kỳ ác liệt.
Nơi này chỉ có khoảng 30 Ẩn Long Vệ nhưng số lượng kẻ thù lại đông hơn nhiều lần, chí ít cũng có khoảng 100 người. Chỉ là Ẩn Long Vệ không hổ là thân binh của hoàng đế một quốc gia, kẻ nào cũng hung hãn không s·ợ c·hết, thân thủ hơn người, trong chiến đấu kết thành đội hình có thể phát huy viễn siêu thực lực của bản thân, tạm thời bọn hắn vẫn đang đánh ngang tay với kẻ thù đông hơn mình nhiều lần.\
Ở cách chiến trường chỉ mấy chục mét, một vị Kim Thân Cảnh toàn thân Kim Quang đang giao chiến ác liệt với một thiếu phụ mặc váy hồng cùng với một tráng hán râu quai nón. Kim Thân Cảnh chính là Lôi Chấn Minh, thiếu phụ váy hồng cùng tráng hán râu quai nón hiển nhiên là người Đường Môn, trong đó thiếu phụ là Luyện Khí Sĩ, tráng hán là Kim Huyết Luyện Thể sĩ.
Thực lực hai bên cách biệt rất xa, Lôi Chấn Minh dù dùng bí pháp kích thích thân thể tạm thời nhưng vẫn liên tục bị dồn vào tử địa. May mắn ở phía xa, Tạ Chứ Linh liên tục bắn yểm trợ nếu không hắn khó mà trụ vững được lâu như vậy.
Không thể không nói chiến trường của Kim Thân Cảnh quả thật có sức tàn phá vô cùng kinh khủng, cả hai bên đều vận lên Kim Thân, nhà cửa sắt thép trước bọn hắn dễ vỡ chẳng khác gì đồ chơi, mặt đất liên tục b·ị đ·ánh ra từng hố sâu. Nữ tử váy hồng không biết bản mệnh thuật thức là gì, chỉ thấy xung quanh nàng nghi ngút khói đen không nhìn rõ trạng cảnh. Người của hai bên đều thức thời mà tránh xa ba người này.
Phòng thí nghiệm chữ Nhân là một toà lầu 5 tầng, bên trong tầng thứ năm đang yên lặng đứng 3 người. So với cảnh tượng chiến đấu tới long trời lở đất bên ngoài nơi này lại yên tĩnh tới mức quái lạ.
Lâm Tịch Nguyệt lúc này thân trên vẫn là thân người như bình thường, thân dưới lại đã trở thành một chiếc đuôi rắn dài hơn 3m. Bên trên đuôi rắn có vô số chiếc vảy nhỏ tinh xảo màu ngọc bích lấp lánh hào quang, đuôi rắn không ngừng vặn vẹo bên trên mặt đất.

Bạch y như mây, nửa người nửa rắn vô cùng quái dị.
Đối diện với nàng là một người phụ nữ xinh đẹp, toàn thân kim quang chảy xuôi như thực chất, là một Kim Huyết Cảnh không thể nghi ngờ hơn nữa còn là cảnh giới cực cao loại kia.
Một người còn lại không ngờ là một con gấu đen cao hơn 2m, con gấu đứng thẳng bằng hai chân sau, khuôn mặt lại lờ mờ có thể nhận ra là một người đàn ông.
“ Hắc Hùng Tinh Lý Toản cùng với nhị tiểu thư Đường Môn Vương Nhược Tuyết! Đều là nhân vật chủ chốt của Đường Môn, tại sao bọn hắn lại đều ở chỗ này?” Lâm Nhược Tuyết siết chặt trường kiếm trong tay, trong lòng trầm xuống, sự xuất hiện của hai vị cao thủ này hoàn toàn nằm ngoài dự tính của nàng.
Cách đây không lâu thông qua tra hỏi một tên Kim Huyết Cảnh b·ị b·ắt, nàng đã biết được phương thuốc cùng với thuốc giải của toàn bộ c·hất đ·ộc trong Tuyệt Sinh đường đều được cất giữ ở tầng năm phòng thí nghiệm chữ Nhân này. Vốn tưởng mục đích chuyến đi này sắp đạt được nhưng không ngờ lại từ đầu nhảy ra hai tên cao thủ bậc này, dù là nàng cũng không khỏi b·ị đ·ánh cho tối tăm mặt mũi.
“ Thất Tinh Kiếm!”
Lâm Tịch Nguyệt xoay trường kiếm trong tay một vòng, hình vẽ bắc đẩu kỳ tinh trên lưỡi kiếm lập tức sáng loà, phía sau nàng vô số ngôi sao từ hư không hiện ra. Phía sau hào quang vạn trượng, biển sao lấp lánh, nàng giống như là tiên nữ đi xuống từ cung trăng.
“ Đi!” Lâm Tịch Nguyệt lạnh lùng hướng đối thủ chém hai kiếm, biển sao liền hoá thành vô số ngôi sao bay tới.
Không ngờ thanh kiếm trong tay Lâm Nhược Tuyết cùng với Thần Hoả Kiếm của Lý An đều là Thần Binh, tên thanh kiếm này là Thất Tinh Kiếm.
Vương Nhược Tuyết dù có kim thân cũng không dám ngạnh kháng thần binh, thân hình liên tục lùi lại về phía sau không ngừng. Mấy chục ngôi sao sát người nàng bay v·út mà qua dễ dàng đâm xuyên bức tường rồi biến mất vào trời đêm.
Hắc Hùng Tinh Lý Toản tuy là luyện khí sĩ nhưng lại không hề trốn tránh, hai chân trước đan trước người phòng thủ, lông gấu toàn thân lấp lánh lên u quang chói mắt. Ngôi sao bắn vào trên người hắn lại chỉ có thể phát ra từng tiếng trầm đục rồi hoá thành điểm điểm tinh quang, sức phòng thủ kinh người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.