Đường Đến Vinh Quang

Chương 68: Tham quan câu lạc bộ hàng đầu




Chương 68: Tham quan câu lạc bộ hàng đầu
Camp des Loges là trung tâm huấn luyện chính thức của Paris Saint-Germain, thường được người hâm mộ gọi tắt là PSG, nằm ở Saint-Germain-en-Laye, ngoại ô phía Tây của Paris. Đây là nơi tập luyện của đội một PSG cũng như các đội trẻ trong hệ thống đào tạo của câu lạc bộ.
Năm 1970, khi câu lạc bộ Paris Saint-Germain được thành lập từ việc sáp nhập Paris FC và Stade Saint-Germain, Camp des Loges cũng trở thành sân tập của câu lạc bộ.
Nơi này hiện tại là một trong những trung tâm huấn luyện bóng đá hàng đầu nước Pháp. Với những điều kiện cơ sở vật chất cao cấp như tổ hợp nhiều sân tập bằng cỏ tự nhiên dành cho đội một và đội trẻ, ngoài ra còn được chia thành khu sân tập chính và khu sân tập phụ, phục vụ đa năng cho các mục đích huấn luyện khác nhau.
Khi Phong được tài xế đưa đến nơi đây, nhìn thấy logo cùng mấy chữ lớn ghi tên câu lạc bộ bên ngoài thì mới biết hôm nay mình được sắp xếp đến tham quan câu lạc bộ Paris Saint-Germain, một trong những câu lạc bộ hàng đầu nước Pháp hiện tại.
Điều này quả thật là một niềm hạnh phúc quá đỗi bất ngờ, đồng thời cũng khiến Phong có cái nhìn mới về năng lực của gia tộc nhà thím ba.
Tuy nhiên, Phong không hỏi nhiều về nhà thím. Phong nghĩ rằng khi nào thím ba muốn nói tự khắc cậu sẽ biết.
Xe vừa dừng lại trước cổng khu huấn luyện, đã thấy có một nhân viên đứng chờ sẵn.
Người này thấy chiếc xe đặc biệt chạy đến, liền đi tới, nét mặt mỉm cười.
“Cậu là Phong?” Anh ta hỏi khi nhìn thấy Phong từ trên xe bước xuống.
Phong mỉm cười gật đầu.
“Chào cậu, tôi là Roy, người sẽ đưa cậu tham quan hôm nay. Xin mời cậu đeo thẻ này và theo tôi nhé.” Roy bắt tay Phong, sau đó đưa cho cậu một thẻ đeo trên cổ.
Phong cầm lấy thẻ xem xét, bên trên chỉ đơn giản là một chữ “Khách Mời VIP” cùng với logo của câu lạc bộ.
Đeo lấy thẻ này, Phong bước theo Roy đi vào sân vận động.

“Đây là tòa nhà hành chính của câu lạc bộ, nơi diễn ra các buổi họp báo, các hoạt động chung của câu lạc bộ.”
“Đây là khu phòng thay đồ, khu tập thể hình và hồi phục c·hấn t·hương.”
“Phía bên này là phòng họp chiến thuật, khu phân tích video.”
“Phòng y tế với thiết bị vật lý trị liệu vừa được chúng tôi nâng cấp từ năm ngoái.”

Roy vừa dẫn Phong đi, vừa chậm rãi đem toàn bộ các tòa nhà, các địa điểm bên trong Camp des Loges giới thiệu rành mạch.
Phong cũng là một cầu thủ đang ăn tập tại một khu huấn luyện. Nhưng nếu so với nơi này, khu huấn luyện của U17 Boulogne chẳng khác nào so kiến với voi, hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Ở nơi này, Phong phát hiện ra nhiều thông tin mới lạ, giúp cậu mở rộng tầm mắt ra rất nhiều.
Hai người đi lòng vòng một hồi, Roy liền xem đồng hồ, sau đó dẫn Phong hướng về phía sân tập, hào hứng nói:
“Hôm nay cậu đến đúng lúc lắm, đội một của chúng ta đang ở trên sân tập để chuẩn bị cho trận đấu sắp tới. Chúng ta có thể đến xem họ tập luyện.”
“Cảm ơn anh, Roy.” Phong gật đầu, nói lời cảm ơn.
Được xem một câu lạc bộ hàng đầu tập luyện, chính là cơ hội tuyệt vời mà không phải ai cũng có được. Phong đã không thể chờ đợi nữa.

Ngay khi đến khu sân tập của nơi này, Phong đã tròn xoe mắt.
Nơi này quá đỗi rộng rãi và hiện đại, khác xa những gì Phong từng nhìn thấy trước đây. Đặc biệt là hệ thống sân tập với cơ sở trang thiết bị mới toanh, cùng với mặt cỏ tự nhiên đẹp mắt được chăm sóc kỹ càng.
Lúc này, Phong cùng với Roy ngồi bên ngoài sân, nhìn xem các cầu thủ của PSG đang tập trung huấn luyện.
Làm một cầu thủ trẻ của một câu lạc bộ nước Pháp, Phong vẫn thường hay theo dõi thông tin các câu lạc bộ, đặc biệt là một câu lạc bộ hàng đầu như PSG.
Do đó, mặc dù không phải fan hâm mộ của PSG, nhưng Phong vẫn có thể nhận ra một vài cái tên nổi bật vốn dĩ chỉ có thể thấy qua tivi hoặc báo chí, nhưng hiện tại lại bằng xương bằng thịt chạy trước mắt mình.
Trên sân, ngoài huấn luyện viên trưởng Philippe Bergeroo đang mặc áo khoác thể thao, đội nón kết, đi tới lui chỉ đạo các cầu thủ, thì còn có những cầu thủ khác mà Phong có thể nhận ra, ví dụ như thủ môn Bernard Lama, nổi bật với mái tóc xoăn đặc trưng và chiếc khăn choàng trên đầu.
Là một cầu thủ thi đấu ở vị trí tiền vệ, khi xem bóng hoặc theo dõi thể thao, Phong rất hay chú ý đến các tiền vệ, bởi vậy lúc này cậu cũng có thể nhận ra vài gương mặt mà mình quen thuộc.
Một cầu thủ trẻ khác thu hút sự chú ý của Phong, nhưng nhất thời cậu không nhận ra người này.
Roy ở bên cạnh, thuận theo ánh mắt của Phong nhìn lại, liền mở miệng giới thiệu:
“Cậu ấy là Mikel Arteta, mới gia nhập PSG theo dạng cho mượn từ Barcelona.”
Phong nghe vậy, ánh mắt sáng lên.
Tiền vệ trẻ tên Mikel Arteta này có mái tóc đen dày, được vuốt gọn gàng, khuôn mặt sắc nét với đôi mắt sáng và đầy tập trung. Thể hình của anh cân đối, không quá cơ bắp nhưng rất nhanh nhẹn trong cách di chuyển. Mặc dù đang là giờ tập nhưng thái độ của cầu thủ này cũng rất nghiêm túc, khiến cho Phong âm thầm tặc lưỡi về sự chuyên nghiệp của anh.
Ánh mắt Phong chuyển dời, nhìn đến cách đó không xa chính là một ngôi sao quen thuộc đối với cậu.
Đây chính là tiền vệ người Nigeria, Jay-jay Okocha, nổi bật mái tóc xoăn ngắn và nụ cười thân thiện. Được biết đến với kỹ thuật cá nhân siêu việt và phong cách chơi bóng hoa mỹ, từng làm khổ không biết bao nhiêu hàng phòng ngự với kỹ thuật thượng thừa cùng đẳng cấp siêu việt của mình.

Bum!
Quả bóng bị sút đập vào cột dọc khung thành vang lên âm thanh thu hút sự chú ý của Phong.
Cách đó không xa, một cầu thủ cao gầy với cái đầu cạo trọc, nét mặt lạnh lùng nhìn theo cú sút của mình đập vào cột dọc mà tỏ ra không hài lòng.
Vị này không ai khác chính là tiền đạo Nicolas Anelka, anh sở hữu sự nhanh nhẹn, khả năng dứt điểm và bứt tốc cực kỳ đáng sợ. Đủ để ‘bón hành’ cho bất cứ hàng phòng ngự nào dám lơ là.
Ngồi ngoài sân, Phong dần dần bị thu hút bởi những bài tập khắt khe của đội một PSG. Những pha ban bật tốc độ cao, những tình huống pressing mạnh mẽ và những pha xử lý bóng ở đẳng cấp cao khiến cho Phong c·hết mê c·hết mệt.
Đặc biệt là Jay-Jay Okocha với những pha xử lý ngẫu hứng đến mức khó tin: những cú đảo chân mượt như Sunsilk, những cú xoay compa làm hậu vệ ngẩn người đứng chôn chân, những pha qua người dễ như ăn kẹo…Phong như bị thôi miên, những pha chạm bóng ấy khác xa so với bất kỳ cầu thủ nào cậu từng gặp khi chơi bóng ở U17 Boulogne.
Roy ở bên cạnh nhìn thấy Phong xem mê mẩn như vậy thì cũng không quầy rầy, đứng dậy đi đến một phương hướng khác để yên cho Phong tận hưởng không gian yên tĩnh thưởng thức buổi tập.
Không có bao lâu, buổi tập của đội một PSG cũng trôi qua, các cầu thủ lần lượt rời sân.
Phong thấy Roy chưa quay trở lại, nên vẫn còn nán lại bên ngoài sân, trong đầu tràn ngập những ấn tượng về đẳng cấp vượt trội của những cầu thủ ở nơi này.
“Nhóc, đang suy nghĩ gì vậy?” Một giọng nói vang lên từ sau lưng, khiến Phong theo bản năng quay đầu lại.
Phong sững sờ.
Jay-Jay Okocha đang đứng ngay trước mặt cậu với gương mặt đẫm mồ hôi nhưng vẫn nở nụ cười thân thiện cùng cái khăn vắt ngang cổ.
“Em… em chỉ đang tự hỏi liệu mình có thể đạt đến đẳng cấp như anh hay không…” Phong vốn là người tự tin về ăn nói và ứng xử trong các tình huống, nhưng khi có một ngôi sao tầm cỡ thế giới trước mặt, cậu bỗng trở nên ngẩn ngơ như gà mắc tóc, văn chương từ ngữ đột nhiên rời bỏ cậu mà đi hết ráo.
Okocha bật cười, ngồi xuống băng ghế bên cạnh Phong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.