Chương 84: Chiến thắng đầu tiên.
Từ phía vùng đất băng giá, đất rung núi chuyển, tuyết bay mịt mù.
Mọi thứ như thể đang xảy ra một trận tuyết lở có thể c·hôn v·ùi vạn vật.
Nhưng thực tế, cảnh tượng kinh hoàng ấy không phải t·hiên t·ai, mà đó là quân đoàn ma thú của Ma Vương đang tiến nhanh về trước, hất bay toàn bộ băng tuyết trên đường đi.
Khi những cơn bão tuyết ấy càng lúc càng tới gần, mọi người cũng có thể thoáng thấy được những bóng hình khổng lồ phía sau màn sương giá.
“Chúng tới rồi, tất cả mọi người vào vị trí!”
Từng tiếng còi cảnh báo liên tục vang lên, khiến dù cho có là chiến binh mỏi mệt nhất cũng phải tỉnh táo đương đầu với tất cả những gì sắp xảy ra.
Bầy ma thú điên cuồng lao lên như vũ bão, mọi nơi chúng đi qua mặt tuyết đều sẽ hóa thành một đầm lầy đen sệt, không khí ô nhiễm tới nghẹt thở, đất đai ô nhiễm tới không thể canh tác.
Sự tồn tại của chúng như thể muốn đối nghịch với sinh mệnh, còn mục đích của chúng là xóa sạch mọi loại sự sống trên thế giới này.
Trước bầy ma thú đông đảo, con nào con nấy đều vừa có cơ bắp vượt trội, vừa có khả năng làm ô nhiễm mọi sự sống xung quanh, nên khi không bị dồn vào đường cùng, chẳng ai lại dại mà lao lên cận chiến với chúng.
Lúc này, từ phía các chiến hào và những công sự của nhân loại, vô số các thể loại ma pháp khác nhau được giải phóng, đổ ập về phía kẻ thù.
Và thật kỳ lạ, khi phần lớn những ma pháp được sử dụng lúc này là Phi Thạch Thuật.
Tuy nó không hoa lệ như Hỏa Cầu Thuật hay những ma pháp với đủ loại hiệu ứng ánh sáng khác.
Và là thứ ma pháp thường được người ví tác dụng cũng chẳng khác mấy cỗ máy bắn đá là bao.
Nhưng trong 4 năm c·hiến t·ranh, liên minh thảo phạt Ma Vương đã nhận thấy được làn khói đen mà đám ma thú trong Ma Vương quân thả ra vô cùng nguy hiểm.
Chúng có thể ăn mòn ma lực, và tất cả những loại ma pháp lấy công kích năng lượng làm chủ.
Dù đất đá do Phi Thạch Thuật thả ra vẫn được cấu tạo từ ma lực, nhưng ma pháp hệ thổ mất rất nhiều thời gian để có thể phân hủy.
Lâu tới có thể chờ cho nước chảy đá mòn.
Nên Phi Thạch Thuật bỗng trở thành ngôi sao sáng giá trong việc chống lại những làn khói đen.
Nó có sức sát thương vừa đủ, đồng thời, những chướng ngại vật do loại ma pháp này để lại cũng có thể gây trở ngại bước tiến của kẻ thù.
Do đó, các ma pháp hệ thổ lúc này đã thống trị toàn bộ chiến trường chống lại Ma Vương.
Còn chưa kể, Phi Thạch Thuật cũng là một môi giới quan trọng để các pháp sư thi triển những loại ma pháp khác.
Cảnh tượng hùng vĩ từng diễn ra bên ngoài pháo đài Gadora lại được người tái hiện.
Đất rung núi chuyển, từ đống vật liệu do vô số những binh sĩ đã tạo ra sau khi dùng Phi Thạch Thuật.
Từng người khổng lồ đất đá trồi lên, sải bước trên chiến trường.
Chúng như những ngọn núi không thể vượt qua, khiến bầy ma thú vô tri nhìn vào cũng phải sợ hãi.
Từng cú đấm như trời long đất lở được những tạo vật ma pháp này giáng lên giữa đội hình đông đảo ma vật, cày nát và chặn đứng thế công của chúng.
Có hàng chục những tên khổng lồ đá như vậy ở dọc chiến tuyến vào lúc này.
Chỉ cần các pháp sư ở hậu phương tiếp tục bắn phá bằng các pháp thuật hệ thổ, thì những tạo vật bằng đất đá này sẽ không bị giới hạn về số lượng.
Nhưng khi những gã khổng lồ ấy còn chưa càn quét chiến trường được bao lâu.
Thì ngay ở phía đối diện, mặt đất rung chuyển liên hồi, như thể đang có một trận đ·ộng đ·ất cấp 8 đang xảy ra.
Lúc này, đội quân ma thú của Ma Vương quân đang phải chịu những thiệt hại vô cùng to lớn, nhưng những thiệt hại ấy không tới từ phía phòng tuyến của nhân loại, mà là tới từ chính hậu phương của chúng.
Từ phía xa, những binh sĩ của liên minh thảo phạt Ma Vương cũng đã có thể chứng kiến những ngọn núi khổng lồ dần xuất hiện nơi chân trời.
Đó chính là những cỗ máy c·hiến t·ranh kinh khủng nhất của q·uân đ·ội Ma Vương, sự xuất hiện của chúng là nỗi kinh hoàng của cả hai phe.
Càng tới gần, người ta càng có thể nhìn ra được kích thước của những ngọn núi thịt đó cũng cao lớn không hề thua kém những gã khổng lồ đất đá.
Chúng chính là những ma thú cấp độ 4, cấp độ 5, những con quái vật gần như miễn nhiễm với ma thuật.
Sau 4 năm c·hiến t·ranh, đây chính là loại ma thú khiến liên minh kiêng kỵ nhất, và họ đã đặt cho chúng là Ma Giáp Thú.
Chúng hành quân làm mặt đất rung chuyển, mỗi nơi chúng đi qua đều để lại vô số những ao máu vì nghiền nát đám tôm tép dưới chân.
Nên chỉ cần số lượng khoảng vài chục con Ma Giáp Thú hành quân trên đường, cả đội quân quái vật cấp thấp đã gần như bị hủy diệt.
Tuy áp lực khi phải chống lại cả một đội quân ma thú đông đảo như vô cùng vô tận đã biến mất, nhưng giờ, liên minh thảo phạt Ma Vương lại một lần nữa đối mặt với nguy cơ bị đối phương đánh thủng phòng tuyến, đẩy lùi vào sâu hơn trong nội địa.
Số lượng người khổng lồ đá mà q·uân đ·ội liên minh mới ngưng tụ được chỉ quanh quẩn ở con số 20, trong khi đó, số lượng đám Ma Giáp Thú đang lao tới phải nhiều gấp năm lần họ.
Biết là đánh không lại, nhưng những chỉ huy cũng phải cắn răng mà đánh.
Từng gã khổng lồ chủ động lao lên đón đánh đám ma thú cao như núi.
Lúc này, ai cũng có thể nhìn ra được, nếu so kích thước của tên khổng lồ đất đá chỉ như một con người, thì kích thước của một con Ma Giáp Thú có thể so với một con tê giác.
Chênh lệch về thể hình lớn như vậy, ai cũng có thể nhìn ra được số phận của trận chiến này sẽ đi về đâu.
“Xong, xong rồi a.”
“Chuyện quái quỷ gì thế này, ta nhớ được kích thước của đám Ma Giáp Thú đâu có to lớn như vậy chứ?”
“Ai, xem ra quân đoàn Ma Vương mang tới ngày hôm nay đều là những ma thú cấp độ 5.
Với lại, nhìn vào hoa văn có trên người mấy con thú đó, ta đoán chúng giờ đều đã tiến hóa lên một hình thái mạnh hơn rồi đi.”
Quả nhiên, đúng như những lời bi quan mà các binh sĩ đã nói.
Ngay từ lần v·a c·hạm đầu tiên, một nửa số lượng người khổng lồ đá đã bị Ma Giáp Thú dùng lực lượng tuyệt đối đập nát thành bã vụn.
Còn những tên khổng lồ còn lại dù chống trả rất quyết liệt, nhưng cuối cùng, chúng cũng chỉ có thể hạ gục được 3 con Ma Giáp Thú trước khi bị nghiền nát thành từng mảnh.
“Thế trận đã mất, toàn quân chuẩn bị rút lui, thành lập phòng tuyến mới.”-Từ trong trung tâm chỉ huy, những vị tướng lại một lần nữa cay đắng ra lệnh.
Ai giờ cũng có thể nhìn ra được việc cho quân ở lại để ngăn chặn những ngọn núi kia chỉ là nướng quân vô ích.
Nhưng ngay khi mệnh lệnh ấy được ban ra không lâu, vẫn còn những pháp sư kháng lệnh mà ở lại chiến đấu.
Nhìn thấy cảnh tượng này, những lão binh trên chiến trường cũng chỉ có thể thở dài.
Từ khi trận chiến với Ma Vương quân diễn ra, họ đã chứng kiến quá nhiều kẻ không phục mà liều mình ở lại.
Phần lớn những binh sĩ ấy đều có kết cục không tốt lắm, khi họ bị dìm ngập trong một biển quái vật đông tưởng chừng vô hạn.
Và nếu có người sống sót mà trở về, họ cũng sẽ bị cấp trên mắng cho một trận, phải chịu đủ loại h·ình p·hạt, thậm chí là tử hình công khai để dập tắt chủ nghĩa anh hùng cá nhân, cái thứ vô dụng trong hoàn cảnh này.
Nhưng hiện tại, số lượng những người đang ở lại nhiều đến bất thường.
Tất cả những đơn vị của liên minh thảo phạt Ma Vương lúc này đều nhận ra một chuyện, đó chính là đám lính mới vừa lên tuyền tuyến không lâu nay đồng loạt ở lại.
Khi các lão binh còn chưa hiểu nổi đám lính mới đang nghĩ gì trong đầu, thì ngay lập tức, bọn họ đã cảm thấy lỗ tai mình giống như nghe nhầm rồi.
“Haha, ra là vậy sao?
Ta còn tưởng Ma Giáp Thú mạnh như thế nào? Hóa ra cũng là một đám dã thú to xác mà thôi.”
“Chỉ là mấy cái bia tập bắn, thật không hiểu tại sao các tiền bối lại coi chúng như là t·hảm h·ọa t·hiên t·ai nữa?”
Nghe được những ngôn luận ấy, những lão binh đã ở tiền tuyến lâu năm đều nhíu mày lại, họ không thích thái độ của những lính mới này chút nào.
Rõ ràng, đây chính là một đám trẻ ranh còn hôi sữa, cần có một trận đ·ánh đ·ập để chúng có thể xác định được vị trí của mình ở đâu trên thế giới này.
Những pháp sư trẻ giờ người bắt đầu sử dụng các loại ma pháp thao túng điện từ, kẻ bay lên trên cao ngưng tụ ra những thanh thép với kích thước như một cây cột điện.
Nếu như ma pháp và công kích năng lượng là vô hại trước lớp vỏ dày của đám Ma Giáp Thú, như vậy thì sử dụng động năng thuần túy để hạ gục đối phương.
Lúc này, từng cấu trúc ma pháp trận hiện ra sau lưng những người tuổi trẻ, lập tức dọa sợ những pháp sư lão làng trong q·uân đ·ội.
Vì giờ, tất cả những pháp sư thế hệ mới này đều sở hữu ba ma pháp trụ cột, là những thiên tài ngàn năm có một.
Nhưng họ không biết được.
Kể từ khi tri thức của Nguyễn An Bình lan truyền khắp hậu phương, các pháp sư ba ma pháp trụ cột giờ đã trở thành tiêu chuẩn thấp nhất.
Cảm nhận được khí thế do những sinh vật bé nhỏ đang cản đường mình tỏa ra, dù cho có là những ma thú không sợ trời không sợ đất như Ma Giáp Thú giờ cũng đã phải e dè.
Nhưng khi đám ma thú còn chưa kịp gào rú thị uy.
Thì từ trên bầu trời.
Vô số những thanh kim loại như quyền trượng của thần linh giáng xuống đại địa.
Với kích thước như một cây cột điện, được gia tốc lên 12 mach trong tích tắc, đã vậy chúng còn được ma pháp Kiên Cố gia trì để trở nên cứng rắn hơn, được ma pháp Triệt Tiêu Ma Sát bám lên mặt ngoài, để tốc độ di chuyển nhanh hơn.
Dưới mặt đất, những pháp sư cấp độ 2 tiếc nuối vì không thể sử dụng v·ũ k·hí thiên cơ, nên họ cũng chỉ đành tay không xoa siêu pháo điện từ.
Trong nháy mắt, những đòn t·ấn c·ông từ trên trời dưới đất giáng xuống, hủy diệt, nghiền nát đám Ma Giáp Thú thành mảnh vụn.
Từng t·iếng n·ổ vang trời, sóng xung kích lan tỏa ra bốn phía, thay đổi địa hình cả chiến trường.
Tất cả giống như một màn pháo hoa mỹ lệ, ăn mừng cho chiến thắng đầu tiên của nhân loại trước quân đoàn Ma Vương trong 4 năm qua…