Thái độ của người nhà họ Tần quá rõ ràng, bọn họ1 không thèm nhà họ Yên.
Yên Tây Dung ở trên giường gắng sức ngồi dậy, ông ấy nhìn ngắm ba anh em nhà họ Tần có gương mặt xuất chúng, là nhữ2ng đứa con mà em gái ông ấy để lại. Đầu ngón tay của Tần Nguyễn rời khỏi cổ tay ông ấy, hai mắt cô nhìn từ trên xuống dưới cơ thể gầy yếu này, sức sống đang dần dần biến mất, không có cách nào tụ lại được nữa.
Sắc mặt của cô vô cùng khó coi, cô lên tiếng chất vấn: “Tại sao bác không nói sớm?”
Yên Tây Dung bảo: “Nói sớm hay nói muộn thì đều không thay đổi được gì.” Yên Tây Dung cười khổ: “Hiện giờ ba và anh cả đang có quan hệ thân cận với hoàng gia, một khi gia chủ của nhà họ Yên cùng nhất đẳng Công tước xảy ra chuyện, như vậy sẽ liên lụy rất lớn. Với tư cách là kẻ chủ mưu đứng đằng sau, gia tộc Bruce nhất định sẽ khơi dậy sự nghi ngờ của hoàng gia, nên họ chỉ có thể ra tay chống lại con và những thành viên quan trọng khác của gia tộc. Đợi đến một ngày nhà họ Yên mất đi tín nghĩa với hoàng gia, thì sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ ra tay với ba và anh cả. Lần này sau khi trở về, chúng ta chắc chắn sẽ phải phá vỡ mối quan hệ giữa gia tộc Bruce với giáo phái Hắc Dực, nếu không cuối cùng có một ngày, Hắc Dực sẽ thực sự để mắt tới nhà họ Yên.”
Tất cả những gì mà nhà họ Yên gặp phải bây giờ đều là sự trả thù của gia tộc Bruce.
Nhà họ Yên không có thù oán gì với giáo phái Hắc Dực, nhưng không có gì đảm bảo rằng bọn họ sẽ không vì thành viên cấp cao của giáo phái có xuất thân từ gia tộc Bruce mà thực sự tấn công nhà họ Yên. Cuối cùng ánh mắt của ông ấy rơi vào Tần Nguyễn, con bé này rất giống em gái ông, chỉ có khí chất là hơ7i khác.
Em gái ông ấy là người dịu dàng hay cười, tính tình hoạt bát sáng sủa, từng lời nói và cử chỉ đều mang khí chất quý tộc do được nhà7 họ Yên cẩn thận bồi dưỡng.
Mà Tần Nguyễn bẩm sinh có khí chất lạnh lùng, xa cách, khiến người ta cảm thấy đau lòng. Sao Yên Tây Dung không nhìn ra Tần Nguyễn không được tự nhiên chứ, ông ấy kéo khóe môi, để lộ ra nụ cười nhẹ: “Bản thân bác tự cảm giác được mình không còn sống được bao lâu nữa.”
Tần Nguyễn nhíu mày, không đồng ý, nói: “Trước khi tiễn Jennifer, cháu đã bắt cô ta trả lại dương khí đánh cắp của bác. Tính mạng của bác đã được bảo vệ, chỉ có điều là sau này cơ thể sẽ kém hơn so với trước kia. Dù sao người và quỷ cũng khác nhau, có một số việc sẽ tổn hại đến căn cơ.”
Jennifer là con quỷ ăn dương khí, mọi việc mà cô ta làm đều là để tước đi mạng sống của Yên Tây Dung, tạo thành di chứng cũng không nhỏ. Nụ cười trên mặt Yên Tây Dung biến mất: “Ba à, mấy năm gần đây nhà họ Yên quá mức rêu rao, cản trở không ít người muốn leo lên trên, cũng ảnh hưởng khá nhiều đến con đường kiếm tiền của đám quý tộc. Lần này là một thành viên trong gia tộc Bruce làm lãnh đạo cấp cao của Hắc Dực, bọn họ đang chuẩn bị bóp chết nhà họ Yên chúng ta, con chỉ là cái kíp nổ mà thôi.”
Sắc mặt quá yếu ớt của ông ấy căng cứng, ánh mắt u ám, trong giọng nói lộ ra sát khí.
Yên Nhất Kỳ: “Tại sao bọn họ không nhằm vào ba? Gia tộc Bruce đáng chết!” Yên Tây Dung b2iết trước đó chính Tần Nguyễn đã ra tay cứu mình, ông ấy vẫy vẫy tay với cô: “Cháu gái, cháu qua đây để bác xem nào.”
Dưới ánh mắt tha thiế0t khát vọng của ông ấy, Tần Nguyễn vô thức nhấc chân đi về phía đối phương.
Yên Tây Dung run run nâng tay lên nắm chặt lấy cổ tay của cô, trên gương mặt ốm yếu tái nhợt của ông ấy là vẻ mặt vừa giống khóc lại vừa giống cười: “Trước khi chết có thể được nhìn thấy con của An Du, đời này bác không còn gì hối tiếc nữa rồi.” Tần Nguyễn đáp bằng giọng điệu lạnh lùng: “Tần Nguyễn ạ.”
Yên Tây Dung vỗ nhẹ vào tay cô và thận trọng hỏi: “Bác là bác của cháu, cháu có thể gọi bác một tiếng bác được không?”
Lông mày của Tần Nguyễn hơi khựng lại, cô vừa mở miệng muốn nói cái gì, thì đầu ngón tay cảm nhận được mạch đập của Yên Tây Dung, sắc mặt của cô lập tức trầm xuống. Bàn tay mảnh khảnh của cô đè lên cổ tay đối phương, cảm nhận được mạch đập của đối phương đang dần yếu đi. Ánh mắt cô chợt lạnh đi.
Đôi mắt lạnh lùng của cô nhìn chằm chằm vào Yên Tây Dung, giọng nói trầm thấp gần như lạnh lẽo: “Sao lại thế này?”
Bị phát hiện ra điều bất thường, trên môi Yên Tây Dung vẫn giữ nguyên nụ cười nhẹ, ông ấy thấp giọng giải thích: “Hắc Dực sẽ không bỏ qua cho bác đâu, từ khi biết Jennifer là do gia tộc Bruce phái đến, bác đã biết là mình không sống được rồi.” Những ngôn từ đầy tiếc nuối vô hạn khiến lòng người không khỏi xót xa.
Tần Nguyễn khô cằn nói: “Ngài đừng nói như vậy.”
Cô có chút không thích ứng với kiểu thân mật này, còn cả việc trong mắt Yên Tây Dung đầy tình cảm cũng làm cho cô không biết phải làm thế nào, loại cảm giác này khác với tình cảm mà cô dành cho cha và anh trai mình. Đối mặt với sự dịu dàng như vậy, Tần Cảnh Sầm và Tần Muội cũng không thể giữ được vẻ mặt lạnh lùng.
Bọn họ biết sức khỏe của người bác Yên Tây Dung này không tốt, trông như thể sẽ tắt thở bất cứ lúc nào, để người ta không đành lòng từ chối ông ấy.
Sâu trong nụ cười của Yên Tây Dung, lộ ra một chút cầu xin: “Các cháu đừng giận ông ấy có được không?” Quá mức đè nén bi thương cùng khẩn cầu khiến người ta không thoải mái, dù sao cũng là người có cùng dòng máu, Tần Cảnh Sầm gật đầu trước.
Tần Muội mím chặt môi, cũng không thể từ chối mà gật nhẹ đầu, mang theo sự không cam lòng, nhưng lại không thể không thỏa hiệp.
Yên Tây Dung nở nụ cười cảm kích, ông ấy nhìn chăm chú vào khuôn mặt vừa ngây thơ vừa quyến rũ của Tần Nguyễn. Ông ấy nói, giọng hơi khàn khàn: “Cháu tên là Nguyễn Nguyễn à?” Tần Nguyễn nói đầy vẻ giễu cợt: “Cháu không ngờ thì ra bác lại có quyết tâm muốn chết như vậy.”
“Làm sao có thể như vậy?!” Ông cụ Yên kêu lên, nước mắt nóng hổi chảy dài trên khuôn mặt phong sương, ông cụ giơ hai tay ôm lấy con trai mình: “Tây Dung, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy, tại sao Hắc Dực muốn nhắm vào con?”
Theo cách nhìn của ông cụ Yên, nếu muốn phá hủy nhà họ Yên, giáo phái Hắc Dực nên diệt gia chủ nhà họ Yên là ông cụ, và cậu con trai cả có tước vị kia thì mới có thể diệt càng triệt để hơn. Jennifer đã trả lại dương khí mà cô ta đánh cắp được cho Yên Tây Dung, theo lý mà nói thì đã không còn nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng hiện giờ sinh mệnh của Yên Tây Dung lại đang nhanh chóng biến mất, khiến cô vô cùng thắc mắc.
Yên Tây Dung vén áo lên, để lộ ra cơ thể vô cùng gầy yếu.