Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 831: Mũ ô sa của ông đây sắp bị tháo xuống rồi!




Dưới ánh mắt hung ác của người phụ nữ, hai mắt bác sĩ pháp y dần mất đi tiêu cự, và trở nên mờ mịt.
Màu đỏ trong mắt người phụ nữ rút1 đi, dần dần biến thành đen nhánh, khóe môi cô ta cong lên thành một nụ cười ngạo nghễ, cô ta đi chân trần bước từng bước về phía cửa.
<2br>Vị trí của bộ phận pháp y nằm ở chỗ vắng vẻ, thường không có nhiều người qua lại Khi người phụ nữ đẩy cửa đi ra khỏi phòng, thì c7ó hai nhân viên cảnh sát mặc đồng phục bước đến gần cô ta.
Khi nhìn thấy người phụ nữ đứng ở cửa, đầu tiên bọn họ kinh ngạc, nghĩ đế7n chuyện mấy đồng nghiệp ở bên pháp y, vì nghề nghiệp mà đến nay vẫn còn độc thân, thì trên mặt họ lộ ra vẻ trêu chọc.
Một chiếc ô tô màu đen dừng lại trước mặt một số sĩ quan cảnh sát đang đứng chờ đón đội Thiên Hành.
Cửa phía tài xế được mở ra.
Viên cảnh sát bị hỏi rút vũ khí chĩa vào người phụ nữ, mồm quát: “Tôi biết thế quái nào được, mau đi gọi người đi!”
Anh ta có thể giữ được một phần lý trí vào lúc này cũng là nhờ trách nhiệm gánh trên vai anh ta chống đỡ.
Trước lúc đến bọn họ còn tưởng rằng đội viên đang lừa họ, nhưng bây giờ nhìn thấy Kim Linh còn sống sờ sờ, tất cả đều chết sững.
Trong số bọn họ có người biết Kim Linh, dù sao người phụ nữ này cũng là một ngôi sao nổi tiếng.
Bộ phận pháp y.
Hai viên cảnh sát mồ hôi nhễ nhại, khi bọn họ sắp không kiên trì được nữa thì có năm, sáu cảnh sát xông tới.
Lâm Hạo ngẩng đầu nhìn thẳng vào người đi tới, mặt anh ta căng ra, khuôn mặt tuấn tú hiện lên vẻ hung ác, quanh người anh ta tản ra hơi thở ngang tàng bạo ngược.
Sống ở khu tây nhiều năm, có một số thứ đã sớm khắc sâu vào trong xương tủy của anh ta rồi.
Đột nhiên có tiếng chuông điện thoại reo lên.
Trên mặt Tần Nguyễn lộ ra vẻ áy náy: “Xin lỗi, tôi nghe điện thoại trước.”
Lâm Hạo dáng người cao lớn cường tráng, khuôn mặt kiên nghị ngay thẳng bước xuống xe, anh ta mày rậm mắt to, sát khí đầy người, sải bước đến cửa sau chiếc xe và đưa tay ra để kéo cửa.
Cấp dưới thân tín của Viên Chí Vi bước xuống bậc thang, lên tiếng nhắc nhở: “Nơi này là Tổng cục điều tra Hình sự, không được đỗ xe ở đây.”
Hắn ta siết chặt nắm đấm, trong đầu hiện lên khuôn mặt xinh đẹp của Tần Nguyễn, tay run rẩy lấy điện thoại di động từ trong túi áo ra.
Ngoài cửa Tổng cục Điều tra Hình sự.
Tần Nguyễn ngước mắt nhìn người đàn ông đứng trước mặt mình: “Anh cũng nghe thấy rồi đấy, Cục trưởng Viên bảo tôi đến bộ phận pháp y, phiền anh dẫn đường cho tôi.”
Nghe thấy giọng điệu gấp gáp của lãnh đạo, tay cảnh sát đối diện nhìn Tần Nguyễn bằng đôi mắt đánh giá.
Bọn họ bước n2hanh tới, định hỏi khi nào thì có báo cáo khám nghiệm tử thi của nạn nhân trong vụ án mạng mà ảnh đế Tiêu bị cuốn vào.
Khi hai người0 đến gần, khuôn mặt của người phụ nữ đứng ở cửa lọt vào mắt họ một cách rõ ràng.
Chưa được bao lâu sau, người đi vào nằm ngang, giờ lại còn sống.
Chẳng lẽ bộ phận pháp y của Tổng cục điều tra Hình sự bọn họ lại có năng lực cải tử hoàn sinh à.
Người phụ nữ này bị sát hại, và chết trong phòng tắm của của căn phòng nơi ảnh đế Tiêu ở. Tất cả thông tin về nạn nhân và nghi phạm đã được gửi đến bàn làm việc của hắn ta ngay sau khi vụ việc xảy ra.
Người rõ ràng đã chết, bây giờ vẫn còn sống sờ sờ đứng cách đó không xa, Viên Chí Vi đau cả đầu, chỉ muốn ngất luôn để mắt không thấy thì tim không sợ.
Giọng nói khàn khàn xen lẫn tức giận, trong mắt hiện lên một chút mê mang.
Viên cảnh sát đứng bên trái cách cô ta vài mét, nhỏ giọng chửi một tiếng, sau đó quay đầu một cách máy móc: “Cô ta là người hay quỷ vậy?”
Viên Chí Vi cũng không quay đầu lại mà quát: “Đợi thêm nữa thì cái mũ ô sa của ông đây cũng chẳng còn đâu!”
Hắn ta vội vàng rời đi, giữa đường cảm thấy tốc độ quá chậm, bắt đầu phi nước kiệu về hướng bộ phận pháp y.
Là lãnh đạo của cục, hắn ta vẫn khá thông minh và có cảm giác nhạy bén đối với nguy hiểm.
Trực giác nói cho hắn ta biết rằng có điều gì đó không ổn với Kim Linh mặt vô cảm này.
Trong đó có một cậu thanh niên vẻ mặt nghiêm túc, trầm giọng nói: “Đã thông báo cho Cục trưởng Viên rồi, ngài ấy sẽ tới ngay thôi.”
Ngay khi nhìn thấy Kim Linh còn sống sờ sờ, bọn họ đều rút vũ khí ra và nhắm họng súng đen ngòm vào cô ta.
Tuy anh ta không thể nói là ghét những người mặc đồng phục cảnh sát này, nhưng điều duy nhất có thể khẳng định là anh ta cực kỳ không thích bọn họ, giống như là trời sinh đã có khí tràng bất hòa với nhau vậy.
Tần Nguyễn mở cửa xuống xe, xuất hiện ở trong mắt mọi người.
Viên cảnh sát bên phải nhìn từ trên xuống dưới người phụ nữ đang đứng trong phòng pháp y, ngay lập tức sắc mặt người này thay đổi, khuôn mặt co quắp méo xệch giống như đang nhìn thấy quỷ vậy.
Người phụ nữ hạ thấp giọng hỏi: “Tại sao tôi lại ở đây?”
Cô có một đôi mắt hồ ly trong veo trông hết sức mê người, nơi đáy mắt có cảm giác mông lung như say mà không phải say, nhìn vô cùng quyến rũ.
Thấy tay cảnh sát đứng ở trước xe có một thoáng thất thần, cô mỉm cười, nói: “Đã gây thêm phiền phức cho các anh rồi, chúng tôi sẽ lái xe đi ngay.”
Càng nhìn càng thấy có gì đó không đúng, viên cảnh sát ngoài cùng bên trái nắm lấy tay người anh em tốt và bảo: “Chờ một chút.”
Giọng nói sợ hãi, bất giác run lên, trong mắt hiện lên vẻ kinh dị.
Viên cảnh sát bị la mắng đã dùng tốc độ nhanh nhất thông báo cho mọi người về biến cố xảy ra bên bộ phận pháp y.
Viên Chí Vi đang đứng ngoài cổng Tổng cục điều tra Hình sự, chuẩn bị đón đội Thiên Hành thì biết bên bộ phận pháp y có xác chết vùng dậy, mồ hôi trên đầu hắn ta lập tức rơi xuống.
Bộ phận pháp y, tôi đang ở bộ phận pháp y, cô đi qua đây thì tìm người dẫn đường đến nhé!”
Tần Nguyễn ấn loa ngoài, nên tiếng nói thúc giục của Viên Chí Vi truyền vào trong tai của những người đang đứng trên bậc thang.
Điện thoại vừa được kết nối, từ trong ống nghe truyền đến tiếng gầm vừa kinh ngạc vừa sợ hãi của Viên Chí Vi.
Nghe thấy xác chết vùng dậy, ánh mắt Tần Nguyễn rủ xuống: “Tôi ở ngay ngoài cửa, anh ở đâu?”
Ở trong ngành giải trí, Kim Linh không thể xem như ngôi sao hạng ba, cô ta đã đóng một số bộ phim truyền hình nổi tiếng, mặc dù đều là vai phụ, nhưng vì cô ta có gương mặt rất xinh đẹp và hình tượng nhân vật trong phim không đáng ghét, nên đã thu hút một làn sóng người hâm mộ.
Lúc đến, người này được đưa vào bộ phận pháp y.
Lâm Hạo không đợi Tần Nguyễn ra lệnh, mà đã lên chiếc xe đắt tiền của nhà họ Hoắc và lái đi.
Thái độ của Tần Nguyễn quá tốt, khiến tay cảnh sát đứng ở đối diện có hơi xấu hổ: “Khụ khụ... Cô tìm ai?”
Trước mắt bao người, có ai mà không biết rằng nữ minh tinh tên Kim Linh kia đã chết rồi chứ.
Bây giờ lại nói cho hắn ta biết là người còn chưa chết, vừa mới xác chết vùng dậy.
Trò đùa này có hơi lớn rồi đấy!
Một người cấp dưới tỏ ra nghi hoặc lên tiếng: “Cục trưởng Viên, đội Thiên Hành sắp tới rồi, ngài không chờ nữa à?”
Tay cầm vũ khí của anh ta run nhẹ, anh ta hướng họng súng về phía người phụ nữ: “Không được cử động, giơ tay lên!”
Đôi mày xinh đẹp của người phụ nữ hơi nhíu lại, trên gương mặt tái nhợt hốc hác lộ ra vẻ suy tư, thật lâu sau, cô ta mới chậm rãi giơ tay lên.
Cô lấy điện thoại di động ra xem tên người gọi đến, đôi mày thanh tú khẽ nhướng lên.
“Hoắc tam phu nhân, xác chết vùng dậy, cô, cô mau tới Tổng cục điều tra Hình sự đi!”
Thái độ của anh ta cũng nghiêm túc hơn nhiều: “Đi theo tôi.”
...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.