Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 905: Con quỷ ở thành phố hải xuất hiện, nguyễn nguyễn chuẩn bị bỏ trốn




Người bình thường có ai lại sử dụng máu chó đâu.
Loại máu chó dương khí mạnh có thể dùng để trừ tà này, thì chỉ có người trong giới Huyền1 học mới sử dụng thôi. Nghe tin cha mình bị bệnh, sắc mặt Hoắc Thừa Anh nhất thời tối sầm lại, cơ thể hơi lảo đảo.
Ánh mắt anh ta nhìn về phía gương mặt đang để lộ ra biểu cảm phức tạp của Hoắc Kỳ, anh ta run giọng, nói: “Hoắc Kỳ à, anh phải lập tức trở về thành phố Hải đây, anh không thể ở lại đây với em nữa.”
0Vu Phạm nhận thấy Hoắc Kỳ nắm tay mình quá chặt nên vỗ nhẹ vào mu bàn tay đối phương trấn an: “Yên tâm, em sẽ không để anh xảy ra chuyện gì đâu.”
Vẻ mặt của Hoắc Kỳ nghiêm túc, cậu ta mím môi, nhìn chằm chằm vào mắt của Vu Phạm và hỏi: “Em đã phát hiện anh Thừa Anh có vấn đề từ lâu rồi à?”
Tần Nguyễn không phát hiện ra giữa hai người có cái gì không đúng, cô nói với Vu Phạm: “Nghe lời cô nói thì có vẻ cô hiểu rất rõ chuyện này, nói cho tôi biết đi?”
Vu Phạm lo lắng nhìn Hoắc Kỳ, đối phương đã điều chỉnh lại cảm xúc, bàn tay to vẫn nắm chặt tay cô ấy.
Trước đây, cậu ta không mấy để tâm đến chuyện riêng tư của bạn gái, ai mà chẳng có không gian riêng, sở thích riêng chứ.
Nhưng nghe Vu Phạm nói những lời kia, không hiểu sao cậu ta lại cảm giác hơi bài xích.
Vu Phạm lộ ra vẻ mặt giễu cợt, cô ấy nói bằng giọng điệu đầy chán ghét: “Không phải nghi ngờ, mà là khẳng định có quan hệ với nhà họ Đoàn.”
Tần Nguyễn nhìn Vu Phạm: “Căn cứ vào đâu?”
Vu Phạm nhẹ nhàng thở ra, cô ấy gật đầu với Tần Nguyễn: “Nói đúng ra là tôi biết Hoắc Thừa Anh trước, rồi mới đến Hoắc Kỳ. Chúng tôi học cùng trường cấp hai, Hoắc Thừa Anh lớn hơn tôi và Hoắc Kỳ hai khóa. Trước khi phát hiện Hoắc Thừa Anh có vấn đề, tôi cũng chưa từng có tiếp xúc gì với hai anh em bọn họ. Trước ngày Hoắc Thừa Anh rời khỏi trường học để lên cấp ba, tôi đã nhìn thấy anh ta từ xa mấy lần, lúc đó trên người anh ta còn chưa xuất hiện vấn đề gì. Sau đó có một lần tôi nhìn thấy Hoắc Thừa Anh ở trường học, phát hiện sau lưng anh ta có một bóng đen lơ lửng. Cô ta không phải quỷ, cũng không phải ma, tôi cũng không biết đấy là cái gì, nhưng tôi không phải là đối thủ của cô ta, cũng không có cách nào tiêu diệt được, tuổi tôi còn nhỏ nên không dám trêu chọc cô ta. Về sau tôi nghe ngóng mới biết Hoắc Thừa Anh được gia đình sắp xếp đính hôn với tiểu thư nhà họ Đoàn, một gia đình giàu có ở thành phố Hải. Sau khi anh ta đính hôn với tiểu thư nhà họ Đoàn thì mới bị vật kia ám.”
Tần Nguyễn nhìn thoáng qua sắc mặt thay đổi của Hoắc Kỳ, cô cau mày hỏi Vu Phạm: “Cô nghi ngờ nữ quỷ đó có quan hệ với nhà họ Đoàn?”
Vu Phạm nói: “Em giội máu chó vào người anh ta là để trừ tà. Ném anh ta vào hồ nước là bởi vì nước trong hồ ẩn chứa linh khí của đất trời, có thể gột rửa âm khí trên người anh ta. Còn em tát anh ta một cái là để đánh tan vận rủi trên người anh ta.”
Hoắc Kỳ hơi hé miệng, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin nổi.
Hoắc Kỳ nhanh chân bước tới, hai anh em chuẩn bị trở về phòng thu dọn đồ đạc.
“Chờ một chút!”
Vu Phạm gật đầu: “Đúng vậy, nhưng em không cứu được anh ta, tất cả những gì em có thể làm là tạo ra một số rắc rối cho anh ta, để anh ta không chết sớm như vậy. Ai biết lần này trước khi tới thủ đô, nhà các anh lại đi đến nhà họ Đoàn, Hoắc Thừa Anh bình an vô sự thậm chí còn không mất một cọng tóc nào, nhưng chính anh lại bị kéo vào.”
Hoắc Kỳ cau chặt mày: “Vậy còn những chuyện trước kia em đã làm với anh Thừa Anh thì sao?”
Từ lời nói đến việc làm của Vu Phạm đều để lộ ra cô gái này rất kỳ quái.
Một lúc lâu sau, Tần Nguyễn trầm ngân nói: “Nguyên nhân sự việc nằm ở thành phố Hải, tin tức mà tôi và cô thu được đều rất phiến diện. Muốn tìm ra chân tướng thì chỉ có thể tự mình đến nhà họ Đoàn ở thành phố Hải, tốt nhất là lôi được thứ kia ra khỏi bóng tối.”
Vu Phạm gật đầu đồng ý: “Tôi cho rằng việc này không nên chậm trễ, phải mau chóng xuất phát. Nhà họ Đoàn xảy ra chuyện thì chẳng phải nhà họ Hoắc ở thành phố Hải cũng sẽ có người gặp tai vạ sao?”
Hoắc Thừa Anh từ phòng ngủ của khách đi ra, nghe thấy Vu Phàm nói đến chuyện trong nhà ở thành phố Hải xảy ra chuyện, bèn lên tiếng hỏi: “Ở nhà đã xảy ra chuyện gì?”
Năm đó bọn họ ở bên nhau, rốt cuộc là do đôi bên đơn thuần có ấn tượng tốt với nhau, hay là đối phương đơn phương lợi dụng mình, cậu ta cũng không biết nên phán đoán như thế nào nữa.
Nhưng dù có dằn những ngờ vực vô căn cứ này xuống đáy lòng, thì cũng không thể phủ nhận rằng cậu ta thích Vu Phạm.
Trong mắt Vu Phạm hiện lên một tia dữ tợn, cô ấy nói, giọng lạnh như băng: “Nhất định là có kẻ đang giở trò, người đầu tiên cô ta bám lấy là Hoắc Thừa Anh, mấy năm nay cô ta chưa từng tiếp xúc với Hoắc Kỳ.”
Tần Nguyễn bình tĩnh nói: “Nhưng chấp niệm của cô ta không phải ở trên người Hoắc Thừa Anh, mà là Hoắc Kỳ.”
Vu Phạm bị Tần Nguyễn nhìn mà toàn thân không được tự nhiên, cô ấy lơ đãng dời mắt sang nơi khác.
Ánh mắt Tần Nguyễn rất thâm thúy, làm cho người ta không nhìn thấy đáy, cô khẽ cười và nói: “Tất cả những lời cô nói đều chỉ là suy đoán, thứ kia bám lấy Hoắc Kỳ, muốn cùng cậu ấy hoàn thành nghi thức âm hôn, làm một đôi vợ chồng quỷ. Tôi cảm thấy nguyên nhân gây ra vẫn nằm ở trên người Hoắc Kỳ.”
Hoắc Kỳ đứng lên, sắc mặt cậu ta rất khó coi.
Những gì Vu Phạm nói đã tiết lộ quá nhiều thông tin, khiến não cậu ta hơi choáng ngợp.
Vu Phạm nói: “Mấy năm nay tôi và anh Hoắc Kỳ hẹn hò nên thường xuyên có tiếp xúc với Hoắc Thừa Anh, tôi phát hiện ra rằng, mỗi lần anh ta tới nhà họ Đoàn thì hồn thể của cái thứ ở bên cạnh anh ta sẽ ngưng tụ lại rất nhiều. Hai năm gần đây cô ta đã có thể hiện ra hình thái, đã rất lâu rồi tôi không gặp cô ta, cô ta rất mạnh, có oán hận rất sâu, thực lực lại hơn tôi.”
Tần Nguyễn nhìn chằm chằm vào Vu Phạm, trong chuyện này, cô phát hiện ra rằng Vu Phạm cảm thấy có hứng thú với Hoắc Thừa Anh hơn là Hoắc Kỳ.
Ma quỷ tác quái, cha anh ta vì chuyện này mà ngã bệnh, anh ta làm sao có thể an tâm ở lại thủ đô.
“Được, để em đi cùng anh!”
Tần Nguyễn lên tiếng cắt ngang hành động của hai người.
Cô đứng lên, gọi Hoắc Chi.
Đột nhiên có tiếng nói xen vào, làm ba người ngồi ở ghế sô pha giật mình.
“Anh Thừa Anh!”
Đủ loại chi tiết kỳ lạ khiến cho trực giác của Tần Nguyễn mách bảo rằng có vấn đề, vì thế nên cô mới bảo Hoắc Chi2 đi thăm dò thân phận bạn gái của Hoắc Kỳ, không ngờ cô lại phát hiện ra một chuyện ngoài ý muốn.
Khuôn mặt thanh tú của Vu Phạm trở nên7 nghiêm túc, cô ấy nói thẳng: “Hoắc Thừa Anh có vấn đề, lần này Hoắc Kỳ bị hãm hại cũng là do anh ta mà ra.”
Vu Phạm cụp mắt xuống, mím môi lẩm bẩm: “Không thể nào, cô ta ở bên cạnh Hoắc Thừa Anh nhiều năm như vậy, tôi chưa từng thấy cô ta có bất cứ hứng thú gì với Hoắc Kỳ.”
Bàn tay đỡ đầu của Tần Nguyễn gõ nhẹ lên trán, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ trầm ngâm.
Thông tin mà Vu Phạm nói tới đều là phỏng đoán của cô ấy, chứ không có bằng chứng xác thực.
Mà thái độ của Vu Phạm cũng rất kỳ quái, phẫn uất, lo lắng bất an, và sự sợ hãi không nói nên lời, như thể cô ấy đang kiêng kị điều gì đó.
Không biết sao mà trong lòng thấy rất không thoải mái, giống như có thứ gì đó thay đổi vậy.
Vu Phạm phát hiện ra tia nghi ngờ trong mắt Hoắc Kỳ và sự thăm dò của cậu ta đối với cô ấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.