Chương 28. Human Hydra
Sau khi Himiko ra về, rốt cục thì Quốc cũng đã có thể thảnh thơi truy cập vào Vũ Trụ Mô Phỏng.
Tuy rằng cô ấy chỉ đơn thuần đến thăm cậu thôi nhưng nhiêu đó là đủ để cậu cảm thấy vui vẻ... Hoặc ít nhất là đủ tốt về mặt tâm trạng để cậu có thể chinh chiến cả buổi tối hôm nay.
Nhất là khi mới vừa sáng sớm bảnh mắt ra cậu đã phải đón tin dữ.
Tuy vậy, cậu không có thời gian để nghỉ ngơi. Cậu phải chuẩn bị thật tốt để chiến đấu với cái vận mệnh c·hết tiệt của mình chỉ trong vòng vài tháng ngắn ngủi.
Quốc nằm trên giường thư giãn một lúc thì sự cộng hưởng đã bắt đầu. Ý thức của cậu nhanh chóng kết nối với Vũ Trụ Mô Phỏng chỉ bằng một ý nghĩ, điều này cho cậu một cảm giác vô cùng vi diệu.
"Mình thực sự có thể tiến vào Vũ Trụ Mô Phỏng chỉ bằng việc nghĩ về nó mà không cần bất kì vật trung gian nào... Lily và ông thầy đó thực sự đáng sợ"
[Chào mừng bạn học Nguyễn Quốc đã quay trở lại Vũ Trụ Mô Phỏng]
Vẫn là lời chào quen thuộc của hệ thống, tựa hồ không có quá nhiều sự thay đổi. Ngày hôm nay cũng chẳng có bản cập nhật gì mới nên chẳng cần nghĩ nhiều, Quốc ngay lập tức lựa chọn truy cập vào thế giới cổ tích Wonderland.
Mở mắt ra, trước mắt cậu vẫn là khung cảnh ngập tràn sự gore tàn khốc quen thuộc. Và cậu thấy có hơi quan ngại về chính bản thân mình khi đã làm quen với mấy cảnh tượng kiểu này nhanh đến như vậy.
Sau khi kiểm tra một lượt trang bị và túi đồ để xác nhận rằng mình đã hoàn toàn sẵn sàng, Quốc khẽ hít sâu một hơi rồi bắt đầu cất bước tiến vào Bệnh Viện Tâm Thần.
Đột nhiên, giống như đọc được những nỗi lo trong lòng cậu, hệ thống lặng lẽ tổng hợp lại rồi đưa ra một vài đánh giá sơ bộ cho cậu.
[Khu vực nguy hiểm: Bệnh Viện Tâm Thần]
[Độ khó: Cực cao]
[Lời khuyên 1: Hãy cẩn thận với bất kì ai bạn tiếp xúc trong bệnh viện, không được phép tin tưởng bất kì kẻ nào. Một nơi mà ngay cả bác sĩ cũng đã phát điên thì không có khả năng tồn tại ai đó còn sự tỉnh táo]
[Lời khuyên 2: Hãy tập trung vào mục tiêu cuối cùng của bạn. Với số lượng tài nguyên vô cùng hữu hạn trong khu vực, bạn không cần tham gia những giao tranh mà bạn cho là không cần thiết]
Quốc: "..."
Rất hiếm khi một kẻ không thích spoil như hệ thống lại chủ động đưa ra lời khuyên cho cậu. Điều này đồng nghĩa với việc Bệnh Viện Tâm Thần này không những khó chinh phục mà còn cực kì t·ra t·ấn... Nhiều khả năng là cậu sẽ c·hết rất nhiều mạng.
"Phù... Không được chùn bước. Chỉ cần nhớ rằng khi cảm thấy không có cơ hội, mình phải tự kết liễu bản thân để tránh phải chịu c·ái c·hết đau đớn"
Két~
Tiến vào bệnh viện, cậu nhận ra rằng nội thất bên trong cực kì giống với kiến trúc hiện đại, thậm chí còn tồn tại những đồ trang trí bằng thủy tinh... Đó là thứ mà cậu rất hiếm khi bắt gặp ở bên ngoài.
"Đa số các cửa kính đều vỡ toang hết rồi. Mùi máu trong không khí cũng rất nặng... Có lẽ ngay bên trong sẽ có những hiện trường không mấy dễ chịu cho mình, hoặc cũng có thể là mình sẽ bị dí đánh ngay khi vừa mở cửa"
[Nhận được Mảnh vỡ thủy tinh]
[Mô tả: Mảnh thủy tinh vô cùng sắc nhọn, có thể sử dụng để giành lấy lợi thế trong chiến đấu]
[Nhận được Hoa anh túc đen]
[Mô tả: Một loài hoa có tác dụng giảm đau, an thần và chữa lành các v·ết t·hương hở. Có tỉ lệ nhất định khiến bạn bị nhiễm độc]
[Nhận được Lọ thuốc an thần]
[Mô tả: Thuốc an thần dạng viên, được bào chế từ Hoa anh túc đen và nhiều loại dược liệu khác. Hiệu quả chậm hơn so với dạng tiêm nhưng sẽ ít tác dụng phụ hơn]
Quốc vừa đi trong hành lang vừa chú ý cuỗm đi tất cả mọi thứ mình có thể, đồng thời cậu cũng rất lưu ý trong việc save game khi vẫn còn an toàn, cứ đi đến đâu là save đến đó.
Mãi cho đến khi đã thâm nhập tương đối sâu vào trong bệnh viện, cảm nhận được mùi máu tưởi tanh xộc vào mũi và tiếng bước chân ở gần đó, cậu mới thôi không thực hiện thao tác lưu game nữa.
Xè~
Xè~
"Aaaaaaa! Aaaaaa!"
Quốc lặng lẽ tiến đến căn phòng nơi phát ra tiếng hét, cậu nhìn thấy một người đàn ông mặc đồ bác sĩ đang thực hiện điều trị cho một bệnh nhân đang ngồi trên... Ghế điện, với phương thuốc cũng chính là dòng điện... cao thế.
Bụp~ bụp~ bụp~
Tiếng nổ từ việc da thịt cháy xém cùng với mùi thịt nướng truyền tới chỗ Quốc. Bệnh nhân xấu số đó đ·ã c·hết với một c·ái c·hết cực kì thảm khốc trên ghế điện, còn xung quanh là vô số t·hi t·hể khác với rất nhiều cách c·hết khác nhau.
Có người bị chặt đứt các chi rồi mất máu đến c·hết, có người bị t·ra t·ấn bằng gai nhọn để rồi cũng bị mất máu đến c·hết,... Hoàn toàn không có c·ái c·hết nào trông có vẻ nhẹ nhàng cả.
"Hm... Lại thất bại ư? Thật đáng tiếc"
Vị bác sĩ kia lẩm bẩm rồi quay lại nhìn Quốc: "Oh, một gương mặt mới. Bạn nhỏ này cũng đến đây để chữa trị tâm lí sao? Thật tội nghiệp, lại đây bác sĩ thương"
[Kẻ địch mới: Bác Sĩ Tâm Thần]
"Ok, đã hiểu"
"Oh, thật may vì cậu hiểu"
"Tôi không nói với anh, thưa bác sĩ"
"?"
Quốc rút dao, chậm rãi tiến đến gần vị bác sĩ với vẻ mặt đầy sát khí: "Hãy đứng yên đó, tôi sẽ cho bác sĩ một c·ái c·hết thật nhẹ nhàng để sám hối với những người này"
"Sám hối? Vì sao tôi phải làm thế? Họ mắc bệnh tâm thần, và tôi chỉ đang cố gắng chữa bệnh cho họ mà thôi, tôi không làm gì sai cả, tại sao cậu lại muốn g·iết tôi?"
"Y tá đâu, mau giúp tôi ngăn cản bệnh nhân này lại đi. Cậu ta cũng phát điên rồi, chúng ta cần điều trị cho cậu ấy"
Vị bác sĩ vừa nói dứt câu thì từ bên ngoài cửa, hai ba cô y tá đã xuất hiện cùng lúc đưa Quốc vào thế gọng kìm.
"C·hết dở, mình không nghĩ tới điều này. Quả nhiên mình vẫn còn rất non kinh nghiệm, không thể đắc ý chỉ vì đánh bại hai con Boss tân thủ"
Cơ mà... Cậu vẫn thấy sai lầm này có thể sửa chữa được nên cậu sẽ không dùng đến hạ sách tự hủy diệt.
"Để tháo gỡ thế gọng kìm, mình phải tiêu diệt một hướng trước"
Vẫn trung thành với mục tiêu của mình, Quốc nắm chặt con dao găm rồi chạy nhanh về phía gã bác sĩ điên loạn.
"Thật cứng cỏi. Ta có lời khen cho cậu đó"
Nói rồi gã bác sĩ móc ra vài mẫu kim tiêm từ trong túi áo, ném thẳng về phía Quốc tựa như phi tiêu.
Đang đà lao nhanh, Quốc không thể tránh né kịp để rồi bị trúng vài mũi kim tiêm. Tuy vậy, trước khi mũi tiêm gì đó kịp phát huy tác dụng, cậu vẫn đủ nhanh nhẹn để chém gã bác sĩ một nhát chí tử vào ngay cổ họng của gã.
Máu tươi đổ xuống ướt hết cả lớp áo, gã bác sĩ chẳng kịp nói lời nào, chỉ nhìn Quốc với ánh mắt đầy hối hận rồi q·ua đ·ời.
[Cảnh báo: Bạn đang rơi vào trạng thái Sốc Thuốc, thanh sức khoẻ suy giảm nhanh chóng!]
"Khỏi... phải nhắc"
Quốc đang thở một cách cực kì mãnh liệt, nhịp tim gia tăng như thể sắp p·hát n·ổ, mồ hôi đầm đìa ướt cả lớp áo, hai mắt thì cũng không ngừng mờ đi theo thời gian.
Tất cả những triệu trứng đó chỉ diễn ra trong vòng mười mấy giây ngắn ngủi.
Không những thế, các cô y tá còn đang không ngừng đến gần cậu.
"Nguy rồi... Ý thức..."
"..."
Không lâu sau, Quốc tỉnh lại trên giường bệnh với bộ quần áo bệnh nhân, cùng lúc đó là tứ chi đang bị trói chặt bởi các y tá.
"Bỏ mẹ rồi"
Mất đi hoàn toàn khả năng phản kháng, đến đây Quốc coi như đã cầm chắc c·ái c·hết. Cậu chưa hiểu vì sao mình có thể sống qua đợt sốc thuốc vừa rồi, song việc sở hữu sức sống quá ngoan cường chỉ mang cậu đến với một cái kết tồi tệ hơn mà thôi.
"Đáng ra mình nên hành sự cẩn trọng hơn. Đánh trực diện chưa bao giờ là điểm lợi thế của mình, mình phải hiểu rõ điều đó hơn ai hết chứ... Sớm biết thế mình đã rút Hoả Kim Ma Pháp ra giải quyết luôn cho nhanh gọn. C·hết tiệt, cứ thích chơi với lửa làm gì, giờ thì rách việc rồi"
Trước mặt cậu, ba cô y tá đang ngồi làm việc cùng với một gã bác sĩ điên giống như tên mà cậu vừa g·iết. Chỉ có điều... Hệ thống không hề thông báo xuất hiện kẻ địch, có nghĩa là... Họ vẫn còn tỉnh táo?
"Dr. Jerkyl, ngài đã điều chế ra thuốc rồi chứ?"
Gã bác sĩ lắc đầu: "Chỉ mới cho ra vài thành phẩm chưa được thử nghiệm mà thôi. Với tình trạng khủng hoảng như hiện giờ, chúng ta không thể ngồi im trông chờ vào cô Blackwell nữa"
Gã bác sĩ ngồi bào chế một lúc thì xong một ống tiêm. Hắn đứng dậy, tiến đến chỗ Quốc với vẻ mặt quái dị: "Chuột bạch thí nghiệm là những vật hi sinh cần thiết để giúp nhân loại vượt qua vô số bệnh dịch. Hãy cảm thấy may mắn vì mình đã được cống hiến cho nền y học đi, bạn nhỏ"
"Cái rắm! Muốn g·iết ta thì làm ngay đi!"
Trên mặt gã bác sĩ thoáng hiện lên nụ cười tà ác nhưng rồi cũng trở lại như trước: "Đừng nói vậy chứ. Là một bác sĩ, tôi vẫn luôn đặt bệnh nhân lên làm ưu tiên hàng đầu. Tôi sẽ làm mọi cách để nghiên cứu ra phương thuốc chống lại sự chi phối của màn sương đỏ quỷ dị, kể cả khi có phải làm những việc trái với y đức"
Nói rồi gã bước tới, tiến hành tiêm tĩnh mạch cho Quốc thứ thuốc thử nghiệm kì dị.
Ngay khi thứ thuốc kia ngấm vào máu, da thịt cậu bắt đầu sưng lên. Không đau đớn, không khó chịu, trái lại còn cảm thấy cực kì sung sướng, thậm chí là còn sướng hơn cả lúc bị Camellya cưỡng bức.
"C·hết dở, thất bại rồi"
Dr. Jerkyl quay sang nói với các y tá: "Sau khi quá trình biến đổi hoàn tất, hãy g·iết con chuột bạch này rồi mang một mẫu tế bào của nó đến phòng thí nghiệm của tôi. Tất nhiên, vẫn là vì phương thuốc"
"Rõ, thưa bác sĩ!"
[Kẻ địch mới: Y tá]
[Kẻ địch mới: Dr. Jerkyl]
Moẹ nó, tới giờ mới thông báo thì có muộn quá không hả hệ thống c·hết tiệt!
Cùng lúc với sự thăng hoa cảm xúc, cơ thể của Quốc đang không ngừng biến đổi theo thời gian bởi phương thuốc của tên bác sĩ điên đó.
Các tế bào trên cơ thể cậu phát triển một cách mất kiểm soát, vô tổ chức như thể bản nâng cấp siêu promax của căn bệnh bệnh u·ng t·hư quái ác. Kết quả là chỉ sau năm phút, cậu đã trở thành một khối thịt có ý thức, không thể hít thở, càng không thể mở miệng nói chuyện.
Kể cả vậy, các tế bào vẫn không ngừng phát triển, nuốt chửng các y tá xung quanh, xác c·hết bên ngoài căn phòng và hoà quyện tất cả lại làm một, kể cả thể xác lẫn tâm hồn.
Trên cơ thể của khối thịt Nguyễn Quốc, khuôn mặt của những kẻ bị nuốt chửng hiện lên một cách mơ hồ, tựa như là chiến tích được khắc ghi sâu trong máu thịt.
Cùng với sự hoà quyện hoàn hảo đó, Quốc bắt đầu phơi nhiễm sự điên loạn của các y tá... Mặc dù đến lúc này thì điều đó cũng không còn quan trọng nữa.
[Bạn đã tiến hoá thành Human Hydra]
"Ôi trời, xem cái gì vừa xuất hiện này. Xem ra là không thể không ra tay triệt tiêu rồi, nếu không thế giới sẽ bị hủy diệt trước cả khi màn sương kịp làm điều đó mất"
"Muốn ăn luôn cả ta sao? Thật tham lam, loài Quỷ chỉ biết ăn thôi, không biết cách làm thức ăn đâu"
Quỷ Dục Vọng đưa tay chạm vào khối thịt khổng lồ trước mặt mình, hủy diệt nó từ bên trong một cách hoàn toàn và sạch sẽ.
Ý thức của Quốc cũng bị xé nát theo cơ thể dị dạng của mình, chính thức game over để quay trở lại điểm lưu cùng sự kinh hoàng tột độ.