Chương 29: Tin đồn
[…]
Thời gian nháy mắt một cái, ba tháng lại trôi qua.
Trong ba tháng này, việc Trần Phong biến mất đột ngột khiến nhiều tin đồn lan truyền.
Có người đồn : hắn vì tình cảm ray rứt giữa Vân Ca sư tỷ mà bê tha
Có kẻ lại đồn rằng : hắn đang bế quan đột phá trúc cơ
Lại có kẻ đồn rằng : hắn đang nhận truyền thừa viễn cổ
...
Tin đồn loạn thất bát tao, chả biết đâu mà lần.
Chỉ có một việc rằng : trong ba tháng này. Gần như tuần nào. Vân Phàm cũng sẽ đến phía dưới Tử Vân Phong gào rống đòi gặp Trần Phong.
Ban đầu, ngày ngày hắn đến. Dần rồi đến giờ, chỉ vài tuần mới đến một lần.
Từ đó lại có tin đồn nổi lên rằng : hắn sợ Vân Phàm..
Rồi có kẻ lại nói rằng : hai tỷ muội Vân Phàm không phải ruột thịt. Vân Phàm vì ghen tị b·ị c·ướp cô dâu nuôi từ bé của mình, mới tức giận
Có kẻ lại nói : hai người từng có ân oán trong quá khứ khi còn là phàm nhân
Tin đồn càng ngày càng loạn thất bát tao...
Trên Tử Vân Phong, khung cảnh tựa như tranh vẽ.
Bốn bóng người đang ngồi quanh bàn trà, dưới bóng cây.
Khung cảnh vẫn như vậy. Chỉ là đã thiếu đi hai người : Vân Ca cùng Nhã nhi.
Từ cái ngày mà nàng trở về cùng Vân Phàm, thì sau tối đó. Chính nàng bị Sư phụ mình chất vấn gắt gao.
Hết cách, nàng đành phải tự cắt bỏ ký ức trên Tử Vân phong. Yên Nhiên sẽ không cho bất kỳ cơ hội nào làm ảnh hưởng đến gia đình nhỏ của nàng.
Trần Phong khi biết chuyện, cũng chỉ đành thở dài. Hắn không dám chắc tương lại, nên cũng đành chấp thuận.
"Nếu nàng cô đơn lẻ bóng như đám người Vân Yên thì tốt biết mấy !" hắn nghĩ vẩn vơ.
"Ài... Mệt c·hết rồi chủ nhân. Cơ Cơ sắp kiệt sức rồi a !" giọng làm nũng
Chu Cơ nằm oài lên bàn, mặt kệ thục nữ kiêu sa. Cũng chẳng còn sức mà rót trà cho Trần Phong cùng hai vị "tỷ tỷ " như mọi ngày.
Ai biết nàng mấy tháng qua phải trải qua những gì sao ?
Sáng gà gáy thức dậy đi làm "giăng tơ." Làm đến tận chiều muộn, chó ngủ rồi nàng vẫn còn phải "giăng tơ " đây.
" Còn mấy ngày nữa thôi. Cơ cơ cố lên !" Yên Nhiên như cười lên nỗi đau của người khác, trêu ghẹo tên "đồ đệ "này.
Nhiều khi nàng nghĩ thì lại đau đầu, mà không nghĩ thì thấy kỳ kỳ.
Nam nhân của nàng, cũng là nam nhân của tỷ muội tốt, cũng là đệ tử của nàng. Mà hắn lại là chủ nhân của đệ tử nàng. Đệ tử nàng cũng là nữ nhân của hắn. Nàng lại là Sư phụ của tên đệ tử kia.
"Ài..." nàng cũng chả thèm quan tâm nữa. Giờ đây, thấy được tên này ăn khổ là nàng vui rồi. Quả nhiên...
Vừa nghe thấy lời của "Sư phụ" mình, Chu Cơ vùng lên, lao qua người Trần Phong, há miệng táp lấy táp để lên ngực hắn. In hằng mấy dấu răng đỏ trên ngực, khi thấy đỡ hơn mới oài người nằm luôn trong lòng hắn luôn.
Trần Phong không dám phản kháng a. Chỉ có thể chịu trận. Nhẹ nhàng vuốt ve lưng nàng.
Tử Vân nhìn cảnh này, liếc Chu Cơ một cái, âm dương quái khí nói :
"Ta nhìn còn tưởng nàng đang lợi dụng làm nũng a !"
Yên Nhiên cười đùa, chen lời :
"Thì đúng vậy mà !"
"Ha ha ha..." cả đám cười to
Còn Chu Cơ lúc này?. Mặt chai rồi, chả sợ con cóc con chuột gì, mặt tỉnh bơ mà chiễm trệ ngồi trên đùi Trần Phong luôn, lưng dựa vào ngực hắn, tay để lên bàn. Nhìn chả khác gì nữ vương. Còn Trần Phong là vương tọa.
Thấy vậy, hai nữ ghen tị c·hết rồi. Tính trêu chọc nàng thành ra tự đá vào chân mình, nhào tới cù lét, t·ấn c·ông nàng. Tiếng cười đùa vang vọng khắp đỉnh Tử Vân Phong.
Mãi hơn một khắc sau, bốn người mới lại nghiêm chỉnh ngồi.
"Bí cảnh kia... Ngươi tính đi thật sao ?" Tử Vân lo lắng hỏi.
Hắn im lặng, chỉ gật đầu. Hắn vốn đã ổn định ở cảnh giới Trúc Cơ viên mãn từ một tháng trước. Nhưng vì bí cảnh sắp tới chỉ có dưới Trúc Cơ mới được vào, nên hắn đành nán lại.
"Chúng ta cần biết thêm thông tin. Cơ duyên của bọn chúng, đều ở trong đây !"
"Nàng yên tâm, lần này, ta đã chuẩn bị rất kỹ !"
...
Trên đỉnh của Xuyên Vân sơn, ngọn núi nằm chính giữa của sáu phong. Nơi đây không được gọi là một phong. Vì nơi đây là nơi tọa lạc của tông chủ Vân Tiêu tông, một người thần bí, rất hiếm khi xuất hiện. Nhưng hôm nay, sẽ gặp.
"Coongg..." Ba tiếng chuông vang lên từ đỉnh Xuyên Vân sơn. Báo hiệu lệnh triệu tập nghị sự của các phong chủ, trưởng lão phải có mặt, trừ khi bế tử quan.
Từng bóng người đạp không bay l·ên đ·ỉnh Xuyên Vân. Nơi đây là nơi tọa lạc của tông chủ, không ai dám vô lễ mà xé không dịch chuyển cả.
Nửa khắc sau, trong tầng mây trên đỉnh Xuyên Vân, một đám người ngồi giữa hư không, tuy không đồng đều, nhưng lờ mờ đều thấy sự phân chia rõ ràng.
Hàng đầu là sáu vị phong chủ. Sau lưng ẩn ẩn hiện lên một quang luân đủ màu đang tỏa ra hào quang mờ ảo xung quanh. Đây là tiêu chí của Luyện Hư Kỳ. Thứ này có thể ẩn, hiện tùy theo tâm trạng của chủ nhân.
Nó như đại diện cho nguyên thần vậy, khi dung nhập được vòng sáng này hoàn toàn vào thân thể. Sẽ chân chính bước vào cảnh giới tiếp theo :Hợp thể.
( thật ra là tui thấy phim đấu phá làm mấy cái vòng hay hay, cho vô chơi thử :xD )
Chỉ có duy nhất hai nữ nhân, là không hề có vòng sáng luân đằng sau.
Hai hàng sau là các trưởng lão nội môn. Họ đang đợi...một người.
Thình lình, một bóng người hiện lên, tựa như đã ngồi đó từ bao giờ.
Tất cả đồng loạt đứng dậy, hành lễ :
"Bái kiến tông chủ !"
Bóng dáng kia không nói gì, chỉ phẩy tay một cái, tất cả hiểu ý, lại ngồi xuống giữa hư không.
Lúc này nhìn kỹ lại, mới rõ ràng, đó là một trung niên nhân, rau quai nón rậm rạp, mắt ưng sắc bén, khuôn mặt chữ điền, tóc thì để xỏa, trông khá bừa bộn. Hắn là Lôi Vân Sơn, tông chủ của Vân Tiêu tông.
Sau lưng của hắn, ẩn hiện quang luân vàng trắng mờ nhạt. Nhìn mức độ mờ nhạt của vòng sáng này, không khó nhận ra. Người này, sắp đột phá Hợp Thể Kỳ rồi.
"Lần này, mỗi phong sẽ ưu tiên hai người. Còn tám mươi tám tên còn lại. Tỷ lôi đài định đoạt " giọng nói uy nghiêm phát ra
" Một trăm tên tham gia bí cảnh lần này. Sẽ được đặc cách được ta chỉ điểm hai ngày !"
"Xong rồi. Tất cả...Lui ra đi !"
"Tử Vân cùng Yên Nhiên ở lại !"
"Vâng !" đám đông lúc này mới đồng thanh đáp, hiểu ý mà lục tục rời đi.
Mấy ngàn năm qua, lần nào Tông chủ hội nghị cũng chỉ thế, nghe và làm.
Đợi đám người đi hết. Trung niên tên Lôi Vân Sơn mới nhìn sang Tử Vân cùng Yên Nhiên. Dừng lại trên người Tử Vân, ánh mắt dịu lại, giọng nói nhỏ nhẹ :
"Ngày mai, mang tiểu tử kia đến cho ta xem !"
Tử Vân đỏ mặt, cúi đầu, ngay cả Yên Nhiên cũng vậy, hai người biết, sớm muộn cũng bị nhìn thấu, nên chuẩn bị tâm lý rồi :
"Vâng. Phụ thân !" Tử Vân đáp
Thật ra Tử Vân tên là Lôi Tử Vân, con gái của tông chủ Vân Tiêu tông : Lôi Vân Sơn. Cao tầng ai cũng biết thân phận của nàng, nên chả ai dám đắc tội cả. Còn Yên Nhiên, trong con mắt của họ, nàng vừa giống tỷ muội, vừa là thị nữ của Tử Vân, nên cũng không ai dám làm gì cả.
Chứ không làm sao, hai người nữ tử, chỉ có tu vi Hóa Thần kỳ, lại chiếm giữ hai ngọn sơn phong. Một phong toàn nữ tử, một phong chỉ có mỗi một người.
Khi dò xét đến hai người, hắn đã cảm nhận được rồi. Hai người rất vui vẻ, không còn u sầu như trước.
Yên Nhiên là rõ ràng nhất, hắn rõ ràng, nàng là thuần âm thể. Tích tụ lâu ngày, âm khí sẽ rất thích vượng, nay lại được điều hòa luân chuyển giữa âm và dương.
Còn Tử Vân, là con gái hắn, nên hắn để ý kĩ nhất. Lông mày u sầu vì tình mấy ngàn năm trước đã tan đi. Vẻ hồng hào trên gương mặt, cùng khí dương điều hòa lẫn trong cơ thể nàng, tuy được thứ gì đó giấu rất sâu, nhưng bên ngoài vẫn lờ mờ nhận rõ. Chứng tỏ cách đây không lâu còn mới hòa hợp.
Mà nhìn Yên Nhiên kia, chỉ thiếu dán lên mặt hai nàng hai chữ :" hai nữ tòng một phu "thôi.
Hắn hơi tức giận, nhưng cũng cảm kích kẻ nào đã mang nàng bước ra nỗi khổ kia. Đồng thời cũng muốn quan sát kẻ đó, tránh để sai lầm lần nữa đến với con gái.
"Thôi được rồi. Để ta đi nhìn hắn !" hắn đúng là lo thật.
Hai nàng ngẩng đầu nhìn, thấy Vân Sơn đã biến mất, bèn lo lắng mà gấp gút xé không quay về. Nhưng không gian xung quanh như lồng giam, nhốt hai người lại. Chỉ còn âm thanh hòa ái của Vân Sơn vang lại :
"Hai con cứ yên tâm, ta không làm gì hắn đâu. Chỉ nhìn mà thôi !"
Hai nàng thở dài. Cũng tin tưởng Trần Phong sẽ thuận lợi vượt qua. Nhưng trong lòng vẫn giấu một nỗi lo không tên. Bị phụ thân đi đ·ánh g·hen lo cho tình lang mà thôi.
[…]
Thật ra ban đầu tui thiết lập chỉ có mình tông chủ là Luyện Hư sơ kỳ thôi. Nhưng nghĩ nghĩ, cho tông môn mạnh thêm tí.
Nên có thể ban đầu ai thấy lúc tuyển đệ tử không có hào quang, sau này có thì tui xin lỗi nhé.
Tui còn tính thiết lập ban đầu chỉ có năm phong. Nhưng con gái thất tình, nên cha dùng thần thông dựng lên một phong. Hay là dọn sạch một phong cho nàng ở cơ.
Nhưng càng viết tới gần. Nghĩ nghĩ thấy hơi ảo ma. Nên thôi bỏ qua.
Vì đơn giản là chuyện tình cảm yêu đương, nên mọi chi tiết sẽ ảo ma một tí để main cua gái òi, kè kè .
Thêm một vấn đề nữa. Là tui mới viết truyện . nên thật sự thiết lập chưa có cụ thể lắm. Nên bố cục thế giới cũng hơi sơ sài.
Truyện này theo cảm quan của tui là nên viết kiểu nhiều góc nhìn, nhiều nơi cùng lúc, ẩn ẩn giấu giấu mới thú vị. Nhưng trình tui không có a. Đành xin lỗi các vị :))