Cố Vân Tịch nhìn thấy những vết tích này thì nhếch miệng cười, tên hỗn đàn, cầm thú a!
Lại nhìn anh như muốn ăn tươi nuốt sống, cô lấy thuốc từ ngăn tủ đầu giường bôi lên.
Đây là thuốc cao do cô tự mình điều chế, bôi lên người sẽ khỏi những vết thâm tím rất nhanh. Cố Vân Tịch vừa bôi lên cánh tay một chút, thì mới nhớ mình chơ rửa mặt. Cô buông thuốc xuống, tranh thủ đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Đến lúc cô đi ra, vết tích trên cánh tay đã không còn, hồi phục làn da trắng nõn trơn mềm như trước.
Lục Hạo Đình nhìn mà sững sờ, lập tức kéo cô qua, nhìn cẩn thận!
“Mất rồi?”
“Đúng vậy! Là thuốc em điều chế, bôi là hiệu quả, đáng tiếc dược liệu khó tìm, em chỉ có thể chế được một lọ nhỏ!”
Cố Vân Tịch vừa nói vừa bôi lên cổ một chút, sau đó chuẩn bị bôi đến bả vai và ngực.
“Chờ một chút!” Lục Hạo Đình ngăn cô lại.
“Sao vậy?” Lục Hạo Đình nhìn cô, bỗng nhiên cười!
“Cái này… hiệu quả tốt như vậy, đừng lãng phí, bôi cổ và cánh tay là được rồi, trên người… đừng bôi đi! Lúc chụp ảnh kết hôn cũng sẽ không chụp đến chỗ này.”
Cố Vân Tịch nhìn anh bằng ánh mắt hoài nghi: “Sao vậy? Sao không bôi?”
Lục Hạo Đình lập tức cười xấu xa.
“Những vết này… là anh đóng dấu cho em, phải giữ lại! Buổi tối cho anh xem một chút!”
Cố Vân Tịch: “...”
Cô có chút ngạc nhìn nhìn người đàn ông bên cạnh.
Cái mặt này chính xác là của anh Hạo Đình a!
Nhưng vì cái lông gì mà cô cảm thấy đã biến thành người khác?
Chẳng lẽ, mỗi người đàn ông có giấu một mặt lưu manh? Cho dù đàn ông có chững chạc đàng hoàng thế nào cũng sẽ có một mặt lưu manh hả?”
“Đừng!”
“Đừng nha!”
…
Hai người đùa nhau một lúc, chờ Cố Vân Tịch chuẩn bị xong, ăn xong bữa sáng. Đến Cục dân chính là là mười một giờ!
Dừng xe, nhìn Cố Vân Tịch ngoan ngoãn, Lục Hạo Đình nói: “Yên tâm, anh đã sắp xếp tốt rồi, không có chó săn.”
Cái kia cũng phải cẩn thận một chút!
Cố Vân Tịch nhìn ra bên ngoài một chút: “Hết cách, hiện tại em quá nổi tiếng, không cẩn thận là bị quay lén đăng lên mạng, vẫn cẩn thận một chút sẽ tốt hơn!”
Lục Hạo Đình lập tức cười: “Sao anh cảm thấy, kết hôn còn phải lén lút a! Thật khó chịu!”
Cố Vân Tịch: “...”
“Em còn chưa tủi thân đây! Ngược lại anh lại tủi thân trước!”
Lục Hạo Đình dừng lại, nhìn về phía cô!
“Sao vậy?” Cố Vân Tịch thấy anh không nói lời nào thì hỏi.
Lục hạo Đình kéo hai tay cô, giữ tay cô trong lòng bàn tay mình: “Sẽ có tất cả, anh sẽ cho em tất cả những gì em nên có, Vân Tịch, anh sẽ không để em chịu tủi thân.”
Cố Vân Tịch ngạc nhiên, lập tức cười: “Anh nói đó nha! Vậy em chờ!”
Lục Hạo Đình cười một tiếng, nghiêng người nhẹ nhàng hôn cô một cái, lúc này mới xuống xe.
Hôm nay, bên trong Cục dân chính không có người, nhưng sau khi Lục Hạo Đình đến, lập tức có người đi ra đón: “Lục thiếu!”
Lục Hạo Đình gật nhẹ đầu, nắm tay Cố Vân Tịch đi vào trong: “Chuẩn bị xong chưa?”
Người đàn ông mặc tây trang kia lập tức nói: “Đã chuẩn bị xong, bây giờ có thể bắt đầu. Sau khi chụp hình, rất nhanh là có giấy!”
Cố Vân Tịch nhìn những ảnh chụp phông đỏ thật đơn giản. Giờ phút này, trong lòng lại rất khẩn trương.
Cô sắp kết hôn rồi?
Sống lại một đời, cô có thể kết hôn với anh Hạo Đình nhanh như vậy rồi?
Từ kiếp trước đến kiếp này, xẹt qua trước mắt, Cố Vân Tịch càng nhìn phông đỏ kia càng cảm thấy vui vẻ.
Mặc dù đời này còn có nguy hiểm chưa được loại bỏ, nhưng so với kiếp trước đã thành công nhiều rồi!
Mình mười tám tuổi, không còn là nghệ sĩ không tên tuổi giống như kiếp trước nữa. Không bị An gia và Tần Hiên đả kích đến mức mình đầy gan nhọn, không cách nào xoay người nữa.
Cô hủy Vương gia, xử lý An gia, đả kích Tần Hiên, sự nghiệp cũng dần dần bắt đầu. Hơn nữa còn sống rất tốt.
Một năm trước sống lại, so với kiếp trước, cô dùng thời gian một năm, hoàn thành những việc kiếp trước cô cố gắng mười năm.
Thậm chí còn tốt hơn nhiều so với sự cố gắng mười năm của kiếp trước!
Cố Vân Tịch nghĩ, cô muốn lạc quan sống, tất cả đều vẫn có hy vọng, cô phải tiếp tục cố gắng!
Cố Vân Tịch! Cố lên!
Lục Hạo Đình nhìn Cố Vân Tịch bên cạnh, thấy cô bé này nhìn chằm chằm vào phông đỏ kia thì hỏi: “Sao vậy? Khẩn trương sao?”
Cố Vân Tịch quay đầu, nhìn về phía anh bằng ánh mắt long lanh: “Không khẩn trương, rất vui!”
Lục Hạo Đình cười một tiếng, vuốt cuốt đầu cô.
Hai người chuẩn bị một phen, Lục Hạo Đình chỉnh tóc lại cho Cố Vân Tịch. Sau khi chuẩn bị kỹ càng, bắt đầu chụp ảnh kết hôn - tấm ảnh nhỏ trên giấy kết hôn.
Là một minh tinh, Cố Vân Tịch chụp quá nhiều ảnh. Kiếp trước, cô chụp nhiều ảnh cỡ lớn nhưng tất cả không khẩn trương bằng tấm ảnh nhỏ khiến cô mong chờ này.
Rất đơn giản, cảm giác chụp ảnh tràn đầy nghi thức, cứ như vậy nghiêm túc đứng trước ống kính. Mắt Cố Vân Tịch tràn đầy hạnh phúc.
Từ chụp ảnh đến lúc cầm giấy kết hôn trong tay, từ đầu đến cuối còn chưa quá mười phút.
Ra khỏi Cục dân chính, Cố Vân Tịch còn chưa hoàn hồn, chưa kịp phản ứng.
Kết hôn rồi!
Anh Hạo Đình là của cô!
Lên xe, hai người đều rất vui, Lục Hạo Đình đưa tay liền kéo Cố Vân ngồi lên đùi mình, mạnh mẽ hôn cô chụt một cái thật mạnh.
“Lần này, em chạy không thoát đâu!”
Cố Vân Tịch ôm cổ anh: “Em mới không chạy đây!”
“Ha ha ha ha!” Lục Hạo Đình vui vẻ cười ta.
Vội vàng lấy điện thoại ra, gọi cho Diệp Phồn: “Nói các anh em, tối mai đi uống rượu, anh mời khách!”
Diệp Phồn sững sờ, gia hỏa này mời uống rượu sao?
Hiểm có nha!
Ai mà không biết Lục Hạo Đình rất kỷ luật, nhưng tửu lượng của gia hỏa này rất lợi hại, bình thường cũng rất ít uống rượu.
“Anh mời uống rượu? Có chuyện gì lớn sao? Tối hôm qua mới uống xong, lại uống?”
Lục Hạo Đình đắc ý cười một tiếng: “Đương nhiên là có chuyện lớn, chẳng qua chuyện đã xảy ra, tôi phải chúc mừng một chút.”
Diệp Phồn nhíu mày, cười một tiếng: “Chuyện lớn gì?”
Lục Hạo Đình cười nói: “Đến lúc đó là biết!”
Lục Hạo Đình cúp điện thoại, giơ điện thoại lên, nói với Cố Vân Tịch: “Nào, nhìn ống kính!”
Anh cứ như vậy ôm Cố Vân Tịch, hai người cầm giấy kết hôn, chụp một tấm ảnh tự sướng ngọt ngào.
Xoạt xoạt!
Sau đó gửi cho Diệp Phồn!
Điện thoại Diệp Phồn lập tức vang lên, âm thanh Wechat nhắc nhở.
Anh ta vừa mở lên, mắt trừng lớn!
Đầu óc tỉnh táo ngay lập tức, từ trên giường nhảy dựng lên!