Đúng lúc này, ông cụ Lục vừa trở về, thấy Thẩm Hương Lan vẻ mặt lo lắng sốt ruột, liền cau mày hỏi: "Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?"
Thấy là ông cụ Lục, Thẩm Hương Lan tuy không dám nói năng lỗ mãng như trước, nhưng lại không muốn bỏ qua cơ hội nói xấu Cố Vân Tịch, bèn vội vàng nói: "Ba, là do Cố Vân Tịch! Vừa rồi nó từ ngoài về, nhưng lại cùng Hạo Vũ vào phòng của nó, nói là có chuyện cần bàn. Nhưng đến giờ đã hơn một tiếng rồi mà vẫn chưa thấy nó ra, con cũng không biết bên trong đang làm gì nữa!"
Nghe vậy, ông cụ Lục lập tức nhíu mày.
Nếu không có chuyện gì đặc biệt, thì chuyện này thật ra cũng rất bình thường, có lẽ chỉ là Cố Vân Tịch và Lục Hạo Vũ có việc cần bàn với nhau.
Thế nhưng bị Thẩm Hương Lan nói kiểu này, nhất là giọng điệu, vẻ mặt của bà ta thì nghe cứ như thể Cố Vân Tịch đang làm chuyện mờ ám gì đó trong phòng vậy.
Nghe những lời suy diễn vô căn cứ kiểu đó, ông cụ Lục tỏ ra vô cùng không hài lòng. Ông liền nghiêm giọng nói: "Muốn biết thì tự đi xem là rõ, ngồi đây mà lo lắng vu vơ thì có ích gì?"
Thẩm Hương Lan: "..."
Ông cụ Lục lườm bà ta một cái, rồi đi thẳng lên lầu, trực tiếp gõ cửa phòng Lục Hạo Vũ: "Hạo Vũ, Hạo Vũ, Vân Tịch, hai đứa có ở trong đó không?"
Lúc này, Cố Vân Tịch và Lục Hạo Vũ đang chăm chú nói chuyện, chợt nghe tiếng của ông cụ Lục vang lên bên ngoài, cả hai đều hơi sững lại.
Ngay khoảnh khắc cả hai còn đang ngẩn người, thì ở bên ngoài, Thẩm Hương Lan đã không chờ nổi nữa.
"Mở cửa! Mở cửa mau! Cố Vân Tịch, cô đang định làm gì con trai tôi hả?"
Vừa nói, bà ta vừa đập cửa rầm rầm, vừa tiện tay xoay nắm cửa, không ngờ cửa lại không khóa?
Cửa vừa bật mở, liền thấy Cố Vân Tịch và Lục Hạo Vũ đang ngồi bên bàn học, cả hai đều quay đầu nhìn ra với vẻ hơi bất ngờ trước tình huống hiện tại.
Lục Hạo Vũ nhíu mày: "Mẹ, mẹ làm gì thế?"
Thẩm Hương Lan trừng mắt nhìn Cố Vân Tịch, giọng đầy căng thẳng: "Cô làm gì ở đây? Đây là phòng của con trai tôi, cô ở đây lâu như vậy là có ý gì?"
Cố Vân Tịch bình tĩnh đáp: "Tôi dạy cậu ấy làm bài tập mà!"
Thẩm Hương Lan: "..."
Ông cụ Lục: "..."
Ngay cả Lục Hạo Vũ cũng khẽ giật khóe miệng, dạy cậu ta làm bài tập?
...Ừ thì...
Nói đi cũng phải nói lại, đúng là cô đang dạy cậu ta làm bài tập thật.
Lục Hạo Vũ nói: "Mẹ, chị dâu học giỏi lắm, hiểu biết nhiều thứ. Đúng lúc con có vài chỗ không rõ nên hỏi chị ấy, kết quả là chị dâu rất rành, liền ngồi tại đây giảng bài cho con luôn."
Thẩm Hương Lan hoàn toàn không ngờ lại là kết quả này, lập tức nghẹn họng, không nói được lời nào.
Ông cụ Lục âm thầm liếc nhìn Thẩm Hương Lan, rồi khẽ lắc đầu.
Chỉ là, ông thấy Cố Vân Tịch và Lục Hạo Vũ có thể hòa thuận với nhau như vậy thì vô cùng vui mừng, nhất là khi nghe Hạo Vũ gọi Cố Vân Tịch là chị dâu, chuyện này thật không dễ chút nào!
Lục Hạo Vũ cũng là cháu ruột của ông. Nhưng vì mối quan hệ với Thẩm Hương Lan, ông thật sự có phần lo lắng đứa nhỏ này sẽ bị mẹ nó ảnh hưởng xấu. Nhất là… ngay cả ba của nó cũng chẳng phải người hiền lành gì cho cam.
Bây giờ thấy Hạo Vũ thân thiết với Cố Vân Tịch đến vậy, ông cụ Lục trong lòng thật sự nhẹ nhõm, ánh mắt nhìn Cố Vân Tịch cũng trở nên hiền từ hơn hẳn.
Ông cụ Lục ôn hòa nói:
"Tốt lắm! Chị dâu cháu học giỏi nhất nhà đấy, chắc chắn sẽ dạy cháu được. Nếu có gì chưa hiểu, cứ tìm chị dâu mà hỏi, biết chưa?"
Lục Hạo Vũ ngoan ngoãn gật đầu: "Biết rồi ạ, ông. Chị dâu thật sự rất lợi hại, mấy kiến thức gì cũng đều nắm rất chắc, thông minh vô cùng!"
Ông cụ Lục lập tức cười tươi như hoa, mắt híp cả lại: "Tốt, tốt lắm! Hai đứa cứ học đi, nhưng cũng đừng quá sức. Học một lúc thì nghỉ ngơi một chút cho thư giãn."
Nói rồi, ông quay sang dặn dò Cố Vân Tịch: "Con cũng vậy đó nha đầu, bình thường công việc đã bận bịu, lại còn phải lo việc học, đừng làm bản thân kiệt sức quá!"
Cố Vân Tịch lập tức ngoan ngoãn đáp lời.
Ông cụ Lục mỉm cười rạng rỡ, thong thả rời đi.
Cố Vân Tịch liếc nhìn Lục Hạo Vũ, đứa nhỏ này đúng là biết cách ăn nói trước mặt ông cụ, lại còn ra mặt bênh vực cô. Nhìn cảnh cả nhà hòa thuận vui vẻ như vậy, ông cụ cười đến mức không khép nổi miệng!
Còn Thẩm Hương Lan thì... ngơ toàn tập.
Con trai bà, vậy mà lại đứng về phía Cố Vân Tịch?!
Cái này...
Thẩm Hương Lan lập tức trừng mắt cảnh giác nhìn Cố Vân Tịch, biểu cảm như thể cô đang cố tình “cướp” con trai bà: “Cô tránh xa con trai tôi một chút!”
Cố Vân Tịch: "..."
Phụt...
Cô nén cười, hí ha hí hửng quay về phòng mình, trong khi Thẩm Hương Lan thì như vừa chịu cú đả kích lớn, Lục Hạo Vũ đành phải ở lại an ủi mẹ.
***
Về đến phòng, Cố Vân Tịch đổ uỵch xuống giường, ôm chăn lăn qua lăn lại, vui không tả được!
Không ngờ nha!
Lục Hạo Vũ này không chỉ thông minh, mà còn không có chút địch ý nào với anh Hạo Đình!
Tốt quá rồi còn gì!
Sau này cô sẽ tranh thủ thời gian tiếp xúc nhiều hơn với cậu ấy, từ từ “cải tạo” lại một chút. Biết đâu chừng, đây sẽ là một đứa trẻ không tồi thì sao?
Chuyện để Lục Hạo Vũ đứng ra thành lập đội ngũ riêng, cũng vì thế được Cố Vân Tịch đưa thẳng vào lịch trình. Cô bắt đầu thử liên hệ với những người kiếp trước mình từng quen biết, một thiên tài như Lục Hạo Vũ, phải được bồi dưỡng thật tốt.
Tối hôm đó, Cố Vân Tịch âm thầm chuyển cho Lục Hạo Vũ năm triệu, không nói với bất kỳ ai.
Lần trước ba triệu là để cậu dùng gấp. Nhưng Cố Vân Tịch biết, kiểu gì cũng còn nhiều việc cần đến tiền, nên lần này cô chủ động chuyển thêm hai triệu.
Nhận được tiền, Lục Hạo Vũ nhìn mấy chữ trên thông báo chuyển khoản mà cảm xúc có chút phức tạp.
Có một người chị dâu vừa có tiền lại vừa tốt như thế… đúng là có phúc!
Dạo gần đây trong giới giải trí, cái tên Cố Vân Tịch vẫn luôn là tâm điểm. Hết lớp sóng này đến lớp sóng khác, gần như ngày nào cũng có tin tức liên quan đến cô chiếm hotsearch.
Dư luận vẫn còn bàn tán rôm rả về chuyện Cố Vân Tịch “nuốt trọn” Truyền Thông Vân Thượng lẫn Thịnh Thế.
Mà hiện giờ, Cố Vân Tịch đang chuẩn bị đưa trụ sở làm việc chính thức dọn về... Thịnh Thế.
Trước kia, giải trí Thịnh Thế từng có một tòa văn phòng cao tầng riêng, toà nhà này ban đầu chính là do Lục Hạo Đình lên kế hoạch, bỏ vốn đầu tư và xây dựng.
Dù giờ sản nghiệp đã tách riêng, nhưng tòa cao ốc đó vẫn thuộc về tài sản đứng tên phía Lục Hạo Đình.
Thật ra, nơi này chính là địa điểm làm việc mà Lục Hạo Đình đã chuẩn bị sẵn từ lâu cho toàn bộ sản nghiệp tương lai của mình.
Sau này Diệp Phồn sẽ có nơi của riêng mình, Giang Minh Hàn cũng thế. Sau khi sản nghiệp được phân chia, chắc chắn Lục Hạo Đình sẽ tìm người khác đứng ra quản lý. Mà toà nhà này, chính là chỗ mà anh đã đích thân xây dựng để dùng cho toàn bộ hệ thống sản nghiệp của bản thân.
Trước kia, Đường Lạc không có gì trong tay, nên Thịnh Thế mới tạm thời được sắp xếp đặt ở đây.
Đây là khu vực vàng của Đế Đô, xung quanh có đầy đủ quán cà phê, nhà hàng, tiện nghi đủ đầy, giao thông cũng cực kỳ thuận lợi. Nhiều tập đoàn lớn nổi danh ở Đế Đô đều đặt văn phòng chính tại khu này.
Khi Lục Hạo Đình giành được mảnh đất trống này, anh đã đích thân cho xây dựng một tòa cao ốc văn phòng tại đây.
Toà nhà này cao 39 tầng. Cả Thịnh Thế cũng mới chỉ dùng đến chưa đầy bốn tầng, phần còn lại đều để trống, một số khu vực thậm chí còn chưa kịp hoàn thiện nội thất.
Hiện giờ, toàn bộ phần sản nghiệp này đã được chuyển nhượng sang tên Cố Vân Tịch. Lục Hạo Đình thì toàn tâm toàn ý dồn sức vào quân đội, hoàn toàn buông tay khỏi chuyện kinh doanh.
Tòa nhà này, trong tương lai, sẽ trở thành trụ sở tổng bộ của Tập đoàn Vân Thượng.
Hôm nay, Cố Vân Tịch đến để khảo sát tình hình, chuẩn bị sắp xếp lại nơi này cho phù hợp với kế hoạch phát triển tiếp theo.
Kết quả, vừa mới đến trước cổng toà nhà, cô đã thấy một đám phóng viên đang chờ sẵn từ bao giờ!