Năm 2000 : Từ Chạy Án Bắt Đầu.

Chương 22: Phan Quân.




Chương 22: Phan Quân.
Phan Hải sau khi nhận được điện thoại của Minh liền nhanh chóng đi tìm Phan Quân.
Phan Hải năm nay mới 15, chiều cao chỉ khoảng 1m60 nhưng thân hình lại có phần rắn chắc cùng vạm vỡ, cảm giác rất có sức mạnh.
Cao Thanh Minh đánh nhau với Phan Hải thì thường thường là Cao Thanh Minh thắng nhưng đây cũng phải xem ‘đánh’ kiểu nào.
Đùa chơi với nhau thì không nói nhưng liều mạng lên thì Phan Hải có thể ăn chắc Cao Thanh Minh.
Phan Hải lúc này tuy không phải một con chó điên như nhiều năm sau nhưng ‘dã tính’ cũng đã thành, một công tử ăn sung mặc sướng như Cao Thanh Minh đúng là khó mà chơi lại Phan Hải.
Phan Hải kém Minh 1 tuổi cho nên phải gọi Minh là anh nhưng . . . cái này thật ra không quan trọng, tuổi tác không thể hiện cái gì cả.
Phan Hải nhận Minh làm anh chủ yếu là bởi Phan Quân dạy hắn, giai đoạn này Phan Hải vẫn rất vâng lời cha, còn chưa ngỗ nghịch như sau này.
Nhận Minh làm anh còn chưa đủ, Phan Hải thậm chí gọi Minh là ‘đại ca’ hai chữ này trong giới xã hội đen tương đối nặng nhất là với loại người như Phan Hải.
Hắn thật ra không phục Cao Thanh Minh, hắn nhận đại ca là do bị cha mình ép buộc nhưng đã gọi hai chữ này, Phan Hải cũng sẽ ‘nhận’.
Về phía Phan Quân, Phan Quân tất nhiên rất ủng hộ con trai nhà mình chơi thân với Cao Thanh Minh dù sao . . . nhà họ Phan lấy cái gì đọ lại nhà họ Cao ?.
Đông Anh Hội tưởng to ? có biết chú của Cao Thanh Minh là giám đốc công an thành phố Hà Nội không ?.
Đừng nhìn trong Chạy Án bà Dung suốt ngày ỉ ôi chê bai chú Hoà của Minh nhưng nhân vật bậc này di một cái cũng đủ Đông Anh Hội sống dở c·hết dở.
Đành rằng Đông Anh Hội cũng có lo lót, cũng có ô dù nhưng ô dù của ngươi thật sự có thể đỡ được một vị giám đốc công an thành phố, một vị trung tướng hàng thật giá thật của bộ công an ?.
Ở các tỉnh thành khác thì giám đốc công an căng nhất chỉ là thiếu tướng, đa phần đều là đại tá nhưng tại Hà Nội cùng thành phố Hồ Chí Minh bản thân vị trí này chính là trung tướng.
Nhân vật cỡ này động một cái cũng đủ nửa miền Bắc rung động cho nên Minh rất nhiều lần bĩu môi với cái kịch bản của Chạy Án, có rất nhiều chi tiết ‘siêu cấp vô lý’.
Dĩ nhiên Minh đang được hưởng lợi từ cái vô lý đấy, Đông Anh Hội cũng như công ty Dược Phẩm Số 5, đều phải gắng sức mà lấy lòng Cao gia, đều cố gắng leo lên con thuyền Cao gia.
Phan Hải đi đến mang chuyện này nói với cha mình, Phan Quân nghe xong không khỏi suy nghĩ.

“Mày nói thằng Minh muốn mượn người của Đông Anh ?”.
“Dạ vâng, đại ca bảo thế nhưng cũng không cần nhiều người, bố xem phái ai đi cùng con”.
Phan Quân có lòng để Phan Hải kết giao với Cao Thanh Minh nhưng từ xưa đến nay Phan Hải đi theo Cao Thanh Minh thật ra không giúp được nhiều lắm.
Nói về tiền, Phan Hải còn nghèo hơn Cao Thanh Minh, mỗi tháng cùng lắm có 5-7 triệu tiền tiêu vặt mà thôi hơn nữa đây còn là Phan Quân đặc biệt cấp cho Phan Hải để đi theo Cao Thanh Minh ăn chơi.
Đừng nghĩ đây là Phan thị của Người Phán Xử, Đông Anh Hội hiện tại chỉ là một đám bảo kê đâm thuê chém mướn ở quanh địa phận Đông Anh mà thôi, tiền có lẽ có thậm chí không ít nhưng phải chi cũng nhiều lắm, nào được như nhiều năm sau.
Ngược lại với phía Cao gia, cả nhà họ Cao chỉ có hai đứa con trai, Cao Thanh Lâm thì đi du học, bao nhiêu yêu thương nuông chiều Cao Thanh Minh nhận hết, Phan Hải lấy cái gì so ?.
Trong cái mối quan hệ này, Phan Hải là thuần tiểu đệ, không có quá nhiều tư cách so sánh cùng Cao Thanh Minh.
Ngay như cái Phan Hải tự hào nhất chính là ‘xã hội đen’ thì cũng khó sử dụng, chẳng nhẽ còn muốn mang đám giang hồ ở Đông Anh chạy sang Ba Đình ?.
Biết quận Ba Đình là địa bàn của ai không ? quận Ba Đình là địa bàn của . . . công an.
Đây là trung tâm của trung tâm Hà Nội, là mặt mũi của cả cái thủ đô, ngươi thật sự còn nghĩ mang một đám giang hồ đi đâm thuê chém mướn ? đừng nói Phan Quân không có gan này cho dù đám giang hồ thế hệ trước như Sơn Bạch Tạng hay Thắng Tài Dậu cũng không dám ho hoe.
Tiểu sự có lẽ vẫn có nhưng đại sự . . . không ai dám làm.
Gương Khánh Trắng còn đó, ai lại muốn dựa cột ?.
Đấy là chưa kể từ Đông Anh đi sang Ba Đình lại có bao nhiêu ki lô mét ? phóng xe máy bạt mạng cũng phải cả tiếng đồng hồ, độ cơ động không đủ.
Cứ thế mà suy ra, Phan Hải ngày thường cũng chỉ có thể làm tiểu đệ của Cao Thanh Minh, hắn có thể đi theo Cao Thanh Minh càng nhiều bởi vì hai người hợp tính chứ không phải Phan Hải thực sự có ích với Cao Thanh Minh.
Tuy nhiên lần này thì khác, Minh chủ động yêu cầu giúp đỡ của Đông Anh Hội, Phan Quân không thể không động tâm.
“Được rồi, mày đi tìm mẹ mày cầm lấy 2 chục, tao lại cho chú Thế đi theo mày, gọi thêm chú Hùng theo mày”.
Nghe bố mình nói, Phan Hải vui vẻ vô cùng dù sao tự nhiên được cầm theo 2 chục, không vui mới lạ dù sao 2 chục này chính là 20 triệu.

“Đúng rồi bố, con với chú Thế, chú Hùng đi xe máy xuống quận Ba Đình hay . . . đi ô tô ?”.
Phan Hải nói đến đây, ánh mắt sáng quắc.
Đông Anh Hội hiện tại còn chưa phát tích nhưng cũng có xe, một con Daewoo.
“Mày nghĩ nhà họ Cao không có xe ? cũng không cần trương dượng, điệu thấp mà làm việc, mọi việc nghe thằng Minh nó nói hiểu chưa ?”.
Phan Hải nghe vậy hơi bĩu môi nhưng vẫn rất ngoan ngoãn gật đầu.
“Biết rồi bố, con đi đây”.
Phan Hải nói xong thì quay ngoắt người rời đi, để lại Phan Quân như có điều suy nghĩ.
Đông Anh Hội giai đoạn này đang áng binh bất động, cũng không tiếp tục tranh đoạt địa bàn hoặc mở rộng tầm ảnh hưởng.
Cũng không phải Đông Anh Hội không đủ lực mà là Phan Quân cảm thấy bất an trong lòng, hắn có dự cảm chẳng lành về . . . giới xã hội đen Việt Nam hiện tại.
Sau c·ái c·hết của ông trùm Khánh Trắng, toàn bộ giới xã hội đen miền Bắc đều ngoan hơn không ít nhưng Khánh Trắng c·hết cũng đ·ã c·hết, địa bàn của hắn vẫn phải chia, công việc của hắn cũng vẫn sẽ có người đi làm.
Mấy năm trôi qua, uy lực của những viên đạn kia cũng bị thời gian xoá nhoà, có rất nhiều thế lực mới lại nổi lên.
Trước kia, Khánh Trắng là trùm miền Bắc, giới hang hồ miền Bắc cũng lấy Khánh Trắng cùng khu vực Hà Nội làm đầu nhưng lúc này không giống, giang hồ miền Bắc bắt đầu quy về Hải Phòng.
Hà Nội . . . bị biến thành ‘đất cũ’ mà Hải Phòng biến thành ‘đất mới’.
Không phải ngẫu nhiên một đại ca có số có má ở đất Hà Nội là Hải Bánh phải rời Hà Nội vào trong Nam đi theo Năm Can.
Đất Hà Nội càng ngày càng khó sống đối với giang hồ xã hội đen tuy nhiên Phan Quân lại nghĩ khác.
Phan Quân cùng Lương Bổng từng ‘sống sót’ sau một cuộc vây quét của cảnh sát h·ình s·ự đối với băng Thiên Long, ông chủ cũ của Phan Quân là Thế Chột còn đang ngồi tù kia kìa.
Phan Quân hơn ai hết hiểu rõ việc phải giấu mình chờ thời hơn nữa Phan Quân cảm thấy thời của hắn sắp tới .

Nguyên do bởi . . . khu vực Hải Phòng bắt đầu ngồi lên đầu Hà Nội.
Xã hội đen Hải Phòng đã mắt cao hơn đầu, đã có phần coi thường xã hội đen Hà Nội.
Cái này là một vấn đề rất lớn bởi nó chứng minh rất nhiều kẻ đã quên đi bài học Khánh Trắng, trong mắt Phan Quân đây chính là . . . muốn c·hết.
Giang hồ đất cảng đang đi lại đường xưa của Khánh Trắng đồng nghĩa với cũng chạm vào sợi dây đổ trong mắt lực lượng chức năng.
Càng đáng nói hơn, chị đại đất Cảng tức Oanh Sói hiện tại cùng ông trùm miền Nam là Năm Can xuất hiện v·a c·hạm.
Khánh Trắng là ông trùm miền Bắc, hắn ngã xuống thì ông trùm miền Nam – Năm Can chính là vua của t·hế g·iới n·gầm Việt Nam.
Còn Oanh Sói thì sao ? đây là chị đại đất cảng, đại diện cho thế lực mới, đại diện cho thời đại mới.
Nói ra thì địa vị của Oanh Sói cao hơn Phan Quân nhiều, Phan Quân thấy Oanh Sói cũng phải gọi một tiếng chị Oanh hoặc chị đại, Oanh Sói tuy ở Hải Phòng nhưng đi đến đất Hà Nội cũng có thể ngênh ngang vô cùng.
Điều này có lẽ cũng cho Oanh Sói sự ảo tưởng tương đối lớn, để Oanh Sói quyết định vật tay với Năm Can tại chính miền Nam của Năm Can.
Phan Quân có trăm phần trăm chắc chắn Oanh Sói sẽ thua hơn nữa thua rất thảm nhưng đây không phải vấn đề chính.
Vấn đề chính là . . . Phan Quân đặt cược, đặt cược cảnh sát Việt Nam cũng không nhìn Năm Can cùng Oanh Sói ‘chó cắn chó’ như vậy, cảnh sát Việt Nam nhất định sẽ có đại hành động.
Phan Quân tưởng tượng ra, đây là một lần tẩy bài lớn, tẩy lại toàn bộ giới giang hồ Việt Nam.
Thời điểm Khánh Trắng ngã xuỗng, Phan Quân còn đi theo Thế Chột, hắn cũng không vớt được cái gì nhưng lúc này không giống.
Đông Anh Hội hiện tại cũng đủ tư cách đi vớt chỗ tốt, chỉ cần thời tới.
Ngồi ở bàn làm việc, Phan Quân năm chặt nắm tay của mình, người đàn ông ngoài 30 tuổi có phần bình tĩnh cùng trí thức nhưng lúc này trong ánh mắt toát ra sự tham vọng đáng sợ, ánh mắt Phan Quân như có ngọn lửa lập loè.
“Đông Anh Hội hiện tại chỉ cần chờ, chờ một cơ hội nhưng cơ hội không phải tự nhiên rơi xuống, cơ hội là cần tranh thủ”.
Nói ra câu này, Phan Quân lại nghĩ đến Cao Thanh Minh cùng Cao gia.
Cao gia . .. không quá đáng sợ nhưng mối quan hệ của ông Cao Đức Cẩm lại thật sự đáng sợ.
Ông Cao Đức Cẩm hiện tại chỉ là cục trưởng, chức vị này không xứng, trong mắt Phan Quân thì chẳng mấy mà ông Cẩm sẽ lên chức, ít thì Thứ Trưởng Bộ Kinh Tế, nhiều thì Bộ Trưởng Bộ Kinh Tế.
Tuy ông Cẩm tuổi tác đã không nhỏ, cũng đã đến tuổi về hưu đến nơi nhưng luôn có ngoại lệ, nếu ông Cẩm ngồi ổn chức Bộ Trưởng Bộ Kinh Tế sau đó lại làm ra chiến công nào đó vậy cũng chưa hẳn không thể . . . tiến thêm một bước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.