Chương 23: Đại Ca Thế.
Minh lần này tính gọi chú Thắng đi cùng, để chú Thắng làm tài xế cho hắn.
Nói ra thì có phần xấu hổ, Minh kiếp trước không biết lái ô tô.
Hắn có thừa điều kiện để mua ô tô nhưng mà hắn cũng không mua đồng thời cũng không lái, chủ yếu bởi Minh cảm thấy bận bịu cùng với không quá cần thiết.
Hắn có đội khi cũng đến các tỉnh khác để giảng dạy hoặc được mời đi nấu ăn nhưng đều không cần Minh tự đi, đều là người khác cho xe đên đón hắn.
Mấy chục năm kinh nghiệm đứng bếp cũng cho Minh chút ‘mặt mũi’.
Sang đến kiếp này, Minh hiển nhiên muốn học lái xe nhưng cũng chưa rút ra được thời gian hơn nữa còn có cha hắn.
Ông Cẩm sẽ ủng hộ Minh lập nghiệp sớm nhưng tuyệt không ủng hộ con trai lái xe sớm, đây là vi phạm pháp luật.
Ví dụ như cái xe đạp điện của Minh chẳng hạn, nếu không phải ông Cẩm không cho thì ngày Minh đỗ cấp 3 hắn đã sớm được mẹ hắn thưởng cho chiếc SH chứ nào phải đi xe đạp điện.
Đương nhiên cũng vì từ SH đổi xuống xe đạp điện dẫn tới bà Dung cảm thấy con trai thua thiệt, lại dùng quan hệ mua cho con trai một chiếc Thinkpad.
Nói gì thì nói, Minh vẫn thích Thinkpad hơn là xe SH, hắn cũng không phải là Cao Thanh Minh, không quá coi trọng mặt mũi, có xe đi là được rồi.
Dĩ nhiên lần này đi ra ngoài cũng cần mặt mũi, ít nhất đừng để người cho thuê cảm thấy Minh dễ b·ị b·ắt nạt.
Thời đại này không có các trung tâm môi giới đủ uy tín, việc thuê nhà đôi khi phải nhìn vào vận khí, có chủ cho thuê nhà tốt- thật tâm muốn cho thuê thì dễ nói nhưng không thiếu trường hợp ngược lại.
Bản thân Minh đương nhiên cũng có thể dùng gia thế đè người nhưng Minh cũng không quá muốn mang Cao gia liên luỵ sâu vào việc này, không muốn người khác biết ông cục trưởng cục xuất nhập khẩu lại có liên quan tới một tờ báo mạng.
Phan Hải không để Minh phải đợi quá lâu, 10h sáng hai chiếc Dream xuất hiện trước cửa nhà Minh.
Từ trong sân nhà nhìn thấy Phan Hải, Minh cũng có phần tấm tắc.
Tuy trong ký ức của Cao Thanh Minh cũng có Phan Hải nhưng nhìn thực tế thì vẫn có chút khác biệt hơn nữa cũng khiến Minh cảm thán thế giới này thật thần kỳ.
Phan Hải cùng Cao Thanh Lâm là cùng một diễn viên nhưng cũng chỉ có 4-5 phần giống nhau, nếu không phải Minh biết hai người cùng một diễn viên thì cũng khó mà nhận ra nhau, nhất là từ cách ăn mặc.
Ông anh Cao Thanh Lâm của Minhn thì lúc nào cũng áo sơ mi, quần tây còn Phan Hải thì lại áo phông cùng quần bò, nhìn có vài phần ‘hoang dại’ cùng ‘ngả ngớn’.
“Đại ca”.
Phan Hải thấy Minh mở cửa thì vội chào hắn, hai người đi theo Phan Hải cũng rất cung kính cúi đầu với Minh.
“Cậu Minh”.
Nhìn hai người này, Minh không khỏi tấm tắc.
Một người vai u thịt bắp, nhìn có phần bặm trợn, người này gọi là Hùng ‘cá rô’ nghe nói trước đây là dân bán cá sau đó đi theo Phan Quân.
Người này không chỉ có sức khoẻ hơn người, quan trọng nhất là ‘đao công’ cùng ‘độ liều’ đây là thứ giang hồ Hà Thành ít người có thể so sánh.
Cho Hùng ‘cá rô’ một con phóng lợn, hắn có thể chém 10 người.
Tất nhiên mấy cái này đều là từ miệng Phan Hải ra, thực hư thế nào Minh cũng không biết.
Minh từ trong ký ức của Cao Thanh Minh cũng nhận ra Hùng cá rô, đối phương rất hay xuất hiện bên cạnh Phan Hải.
Phải nói thêm một chút về Phan Hải cùng Cao Thanh Minh.
Cả hai đều học ở THCS Giảng Võ, bản thân Cao Thanh Minh hơn Phan Hải 1 lớp.
Nhà Phan Hải ở Đông Anh thì sao có thể đến Giảng Võ đi học ? đáp án tất nhiên là Phan Quân mua một căn nhà cho Phan Hải ở trên đường Nguyễn Tri Phương sau đó cho vợ mình đứng tên.
Không phải vì Phan Quân muốn Phan Hải kết giao với Minh mà để hắn vào trường này thậm chí mua nhà cho Phan Hải ở, chủ yếu là vấn đề an toàn cho con cái.
Khu vực quận Đông Anh có chút loạn, chính Phan Quân nhiều khi cũng phải ra trận ‘đâm chém’ với một người coi trọng gia đình như Phan Quân thì không thể không lo đường lui cho con cái bởi vậy mới mua một căn nhà trong ngõ ở đường Nguyễn Tri Phương.
Nơi này trị an vẫn tính là an toàn nhưng Phan Quân cũng rất ít đi tới căn nhà này, hắn cùng vợ mình đều ở lại Đông Anh trèo lại Đông Anh Hội.
Căn nhà này ngày thường cũng chỉ có Phan Hương cùng Phan Hải sinh sống, ngoài ra còn có sự góp mặt của Hùng cá rô.
Hùng cá rô cũng không sinh sống cùng hai chị em nhà họ Phan nhưng hắn đúng là người chịu trách nhiệm an toàn cho cặp chị em này, có đôi lần Phan Hải theo Cao Thanh Minh ra ‘hỗn’ cũng có mặt Hùng cá rô đi theo.
“Phan Hương . . .”.
Minh nhìn đến Hùng cá rô, bất giác nhớ đến Phan Hương.
Năm nay Phan Hải mới 15, Minh thì 16 còn Phan Hương năm nay 19.
Khác với Phan Hải, Phan Hương từ nhỏ đã học giỏi, năm ngoái Phan Hương đỗ vào Ngoại Thương, khoa Quản Trị Kinh Doanh.
Đặt ở bối cảnh năm 2000, Phan Hương quả thật cũng có vài phần tài năng.
“Hải, người này là ?”.
Minh không xa lạ gì Hùng cá rô cho nên chỉ chú ý tới một người khác, người này Minh cũng không nhận ra.
Đây là một người đàn ông cao gầy, cao phải đến 1m8, có khuôn mặt lạnh tanh.
“Đại ca, đây là chú Thế, chú Thế là cánh tay phải của bố em”
“Đại ca yên tâm, chú Thế cực kỳ được việc”.
Câu sau Phan Hải chủ động nhỏ giọng nói vào tai Minh.
“Hoá ra người này gọi là Đại Ca Thế”.
Minh ở trong lòng lẩm bẩm, trước đó hắn nghe đến Đại Ca Thế thậm chí nghĩ tới Thế Chột trong Người Phán Xử, hắn còn lấy làm lạ một phen nhưng xem ra không phải.
Người này có lẽ chỉ là trùng tên với Thế Chột hơn nữa càng làm Minh hứng thú ở chỗ, Đại Ca Thế có thể đặt bên cạnh Lương Bổng.
Năm người cũng không thể ngồi vừa một con Toyota 4 chỗ cho nên Hùng cá rô chủ động xin đi xe máy theo sau, thế là nhóm người bắt đầu lên con Toyota phóng đi trên đường Phan Đình Phùng.
Chuyến này chú Thắng lái xe, Minh cùng Phan Hải ngồi ghế sau, người đàn ông gọi là Thế ngồi ghế lái phụ.
Lên xe, Minh bắt đầu cùng Phan Hải trò chuyện linh tinh một hồi, đến khi chiếc Toyota sắp đi hết đường Thanh Niên, Minh mới làm như không có gì hướng về chú Thế hỏi.
“Chú Thế này, cháu nghe thằng Hải nhắc nhiều về chú, không biết chú Thế là người ở đâu ?”.
Thế nghe Minh hỏi, hắn cũng không nghĩ nhiều mà trả lời.
“Thưa cậu Minh, tôi là người Hải Phòng nhưng đã nhiều năm chưa trở về quê quán”.
“Chú nhiều năm chưa trở về quê quán vậy là ra Hà Nội tìm kiếm việc làm ?”.
Nghe đến đối phương xuất thân Hải Phòng, trong đầu Minh cũng có suy nghĩ nhất định nhưng câu trả lời của Thế lại vượt quá suy đoán của Minh.
“Xin cậu Minh đừng cười tôi, gia đình tôi trước đây vượt biên sang Hongkong, tôi đối với Hải Phòng cũng không nhớ quá nhiều”
“Ở Hongkong càng ngày càng khó sống, không thể không tìm về quê hương kiếm ăn, may mắn được ông chủ Phan giữ lại, cho một miệng cơm ăn”.
Thế nói rất nhẹ, cũng không cảm giác được tâm tình của hắn nhưng Minh không khỏi đánh giá người này kỹ lưỡng một chút.
Minh cũng không biết là theo Thế nói mình từ Hải Phòng vượt biển sang Hongkong sau đó lại từ Hongkong về Việt Nam kiếm ăn thì chú Thắng lái xe rõ ràng hơi liếc mắt nhìn Thế.
Khi chú Thắng liếc nhìn Thế, người đàn ông tên Thế này cũng khẽ cười gật đầu với chú Thắng, sau đó lại làm như không thấy gì, tiếp tục nhìn về phía trước.
“Đại ca, chú Thế là người của Hội Tam Hoàng, từ Hongkong chốn về đây”.
Phan Hải ở bên cạnh Minh, lại nhỏ giọng nói vào tai Minh một câu.
Minh nghe được câu này xong, hứng thú của hắn cũng trở nên lớn hơn.
“Tội phạm truy nã ?”.
Hội Tam Hoàng không phải tổ chức gì quá kinh khủng, trong Chạy Án cũng xuất hiện qua, cho nên Minh cũng không cảm thấy đây là tình tiết vô lý.
Khác biệt chỉ là Hội Tam Hoàng xuất hiện trong Chạy Án thuộc ‘phân bộ’ Đài Loan, người đàn ông Thế này hình như đến từ ‘phân bộ’ Hongkong.
“Đại ca cứ đùa, t·ội p·hạm bị truy nã thì nhà em sao dám dùng, chỉ là như chú Thế nói, ở Hongkong không sống được nữa thôi”.
Phan Hải lại nhỏ giọng mà Minh cũng rất nhanh phân tích bối cảnh Hongkong.
Thế giới này, Trung Quốc cũng thay đổi, lực khống chế của Trung Quốc với Hongkong cùng Đài Loan có phần mạnh mẽ hơn kiếp trước của Minh nhiều.
Điều này đồng nghĩa với chính quyền Trung Quốc cũng có khả năng thắt chặt an ninh ở Hongkong dẫn đến các băng nhóm t·ội p·hạm Hongkong có phần khó sống hơn nhiều.
Còn về việc người Việt xuất hiện trong đám băng đảng tại Hongkong thì . . . cũng chẳng xa lạ gì.
Bất kể là phim ảnh hay bối cảnh lịch sử đều thuộc về ‘bình thường’ thấy nhiều coi như cũng quen.
Chỉ là . . . Minh bỗng nhiên có một câu hỏi.
Ngoại trừ Chạy Án, Người Phán Xử, Cổ Cồn Trắng hay Lãnh Địa Đen thì thế giới này còn có sự xuất hiện của bộ phim nào không ?.
Ví như . . . Vô Gian Đạo chẳng hạn ?.
Minh cảm thấy đau đầu, hắn không khỏi đưa tay di di trán.
Hắn muốn hỏi người đàn ông tên Thế nhưng cũng không biết mở miệng như thế nào dù sao bằng thân phận của Minh, có những câu không nên hỏi.
Cũng may, chiếc Toyota dần dần cũng đến nơi cần đến, khu vực quận Tây Hồ.
Khu vực quận Tây Hồ ở những năm 2000 không tính là quá yên bình, đây thậm chí là nơi có phần hoang vu cùng hẻo lánh, đất rộng người thưa.
Dĩ nhiên không phải nơi nào ở quận Tây Hồ cũng thế, ví dụ như khu vực Phủ Tây Hồ chẳng hạn.
Phủ Tây Hồ từ những năm 2000 đã là một trong những nơi đắt đỏ nhất quận Tây Hồ, có rất nhiều người nước ngoài sinh sống quanh đây, trị an . .. cũng không thể gọi là kém.
Minh trải qua nhiều lần tìm hiểu, cũng chọn được một nơi thích hợp để đặt toà báo, nơi này vừa vặn nằm tại khu vực Phủ Tây Hồ.