Nhập Thanh Vân

Chương 74: Ly Hận Thiên




Trans: Trăng 🌕

Beta: Nắng ☀️

Tư Đồ Lĩnh không có nguyên lực, việc không bảo vệ được Minh Ý không phải là lỗi của y, mà là lỗi của Tư Hậu, người coi thường mệnh lệnh của Đại Tư và muốn giết người.

Đại Tư trong lòng sáng tỏ, không muốn truy cứu Tư Hậu trước mặt ngoại thần, chỉ nói: “Ái khanh vất vả rồi, có tội gì đâu.”

Nói rồi, liếc nhìn Tư Hậu: “Ngươi lui về nghỉ ngơi trước đi.”

Nghe ra sự không vui trong giọng nói của ông ta, Tư Hậu nghiến răng, vội vàng dẫn người rời đi.

Ông ta lại nhìn về phía Minh Ý, cười nói: “Ngươi là người nữ tử đầu tiên ta gặp có nguyên lực, lại là cơ thiếp của Kỷ đại nhân, không bằng gọi là Kim thoa đấu giả, ngày mai cũng đến dự tiệc đón khách, ngồi ở chủ vị.”

Minh Ý nghe vậy, lập tức quỳ gối hành lễ: “Đa tạ Đại Tư.”

Ngày mai cũng phải đến, nghĩa là dù hôm nay Kỷ Bá Tể tức giận đến đâu thì cũng không thể giết nàng, tốt quá.

Kỷ Bá Tể đứng cách xa cũng nghe thấy tiếng bàn tính trong bụng nàng.

Hắn thấy buồn cười, chỉ một ngày được sống cũng đáng để nàng vui mừng đến vậy.

Trước đây, hắn tức giận vì nàng lừa dối hắn. Thế nhưng giờ đây hắn không tức giận nữa, nàng đã lừa dối hắn quá nhiều chuyện, căn bản không thể tức giận, giờ hắn chỉ muốn xem nàng đến cùng là ai, muốn làm gì, có mạng để làm hay không.

“Người đã tìm thấy, vậy thần xin phép đưa nàng về trước.” Kỷ Bá Tể dịu dàng đưa tay về phía Minh Ý: “Lại đây.”

Lưng toát mồ hôi lạnh, bản năng mách bảo Minh Ý muốn trốn, nhưng trước mặt mọi người nàng không thể trốn tránh phu quân của mình, chỉ có thể cắn răng đi tới, nở một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.

Kỷ Bá Tể dịu dàng vuốt ve khuôn mặt nàng: “Vất vả cả ngày chắc hẳn cũng mệt rồi nhỉ? Trở về nghỉ ngơi thật tốt.”

Nói rồi, hắn cúi chào Đại Tư: “Thần xin cáo lui.”

Tư Đồ Lĩnh muốn nói gì đó nhưng lại thôi, đành trơ mắt nhìn hắn đưa Minh Ý đi, thậm chí còn cảm thấy bóng lưng hai người có chút xứng đôi.

“Tư Thượng.” Y thở dài: “Nếu Minh cô nương đã có nguyên lực thì không thể để nàng quay lại Kỷ phủ được.”

Đại Tư lúc này mới bừng tỉnh, nhẹ nhàng vỗ trán: “Ý của ngươi là…”

“Đại Tư có thể tìm một lý do để Minh cô nương đến tạm trú tại phủ của thần.” Tư Đồ Lĩnh chắp tay: “Như vậy, mẫu cổ mới có thể khống chế được tử cổ, nếu không, tử mẫu đồng tâm, việc khống chế cũng chẳng có ý nghĩa gì.”

“Có lý.” Đại Tư gật đầu, lại có chút lo lắng: “Nhưng dù sao Minh Ý cũng là cơ thiếp của Kỷ Bá Tể, lấy lý do gì cho hợp lý đây?”

“Minh cô nương sắp được giới thiệu với sứ giả ngoại thành với tư cách là đấu giả, vậy thì thân phận không thể quá tệ được. Chi bằng cho nàng làm tỷ tỷ của thần, đến lúc đó tỷ tỷ về nhà mẹ đẻ thăm nom rồi ở lại một thời gian ngắn cũng hợp tình hợp lý.”

Đại Tư rất thích điểm này của Tư Đồ Lĩnh, mọi chuyện đều thay ông ta nghĩ thấu đáo, lại vô cùng chu toàn.

Ông ta đang định gật đầu, thì thấy một người đột nhiên bước nhanh đến từ phía bên kia.

“Đại Tư.” Xà Thiên Lân chắp tay chào ông ta: “Lão phu có một việc không dám giấu.”

Đây là một vị khách quý, Đại Tư không dám sơ suất, vội vàng kêu Tư Đồ Lĩnh đứng sau mình, sau đó chắp tay chào Xà Thiên Lân: “Sư trưởng mời nói.”

“Lão phu có một nữ nhi chết yểu từ sớm, khiến lão phu đau khổ nhiều năm, mới đây gặp một nữ tử, dung mạo vô cùng giống với nữ nhi đã mất của lão phu, lão phu nguyện ý thêm một phần tiền cống nạp, mong Đại Tư ban cho lão phu nữ nhi này.”

Một phần tiền cống nạp! Số tiền đó có thể mua được hàng nghìn, thậm chí hàng vạn nữ tử!

Đại Tư vui vẻ nói: “Chỉ cần thân phận phù hợp, đương nhiên là có thể ban cho— Sư trưởng có biết danh tính của nữ tử đó không?”

“Danh tính không rõ, nhưng lúc nãy ngồi ở vị trí thứ ba từ trái sang phải, hàng đầu tiên của dãy cuối cùng.” 

Hàng đầu tiên của dãy cuối cùng, thứ ba… Đại Tư nghĩ lại, ha ha, không phải là Minh Ý sao?

Ông ta im lặng.

Xà Thiên Lân vẫn chắp tay: “Chỉ cần Đại Tư gật đầu, lão phu còn có thể tặng thêm cho quý thành mười món thần khí, uy lực không thua kém Vạn Tiễn Xuyên Tâm.”

Đại Tư nghe mà nước miếng suýt chảy ra, há miệng định đáp: “Được…”

“Được” chưa nói hết, tay áo đã bị Tư Đồ Lĩnh kéo lại, lời nói cũng theo đó bẻ cua: “Được… Được hay không tôi cũng không quyết định được, đó là cơ thiếp của phủ Kỷ Bá Tể.”

Cơ thiếp?!

Xà Thiên Lân gân xanh trên trán giật giật, vẻ đau đớn trong mắt càng thêm rõ ràng: “Lão phu nhớ nữ nhi vô cùng, mong Đại Tư thành toàn. Nếu được, điều kiện tùy ông đưa ra.”

Đây quả là “bánh” từ trên trời rơi xuống, phá vỡ hàng phòng ngự lý trí của Đại Tư, đầu óc choáng váng định gật đầu, thì thấy một người từ xa chạy đến.

“Các vị sao lại ở đây?” Trịnh Thiều nhìn trái nhìn phải, do dự hỏi Xà Thiên Lân: “Có thấy Minh Ý không?”

Xà Thiên Lân nhìn hắn với vẻ khó chịu: “Minh Ý là ai, không quen.”

“Là vũ cơ nhà Kỷ Bá Tể.” Trịnh Thiều ra hiệu: “Lúc nãy ngồi cạnh ta.”

Đại Tư nghe vậy, kinh ngạc: “Sao ngươi cũng tìm nàng ta?”

“Nàng… Lúc nãy đánh rơi trâm cài tóc, ta đến trả lại.”

Trịnh Triều rõ ràng là người không biết nói dối, nói một câu cũng lắp bắp, ánh mắt còn lúng liếng không tập trung.

Đại Tư cảm thấy đầu óc ong ong, những nhân vật lợi hại trong sảnh này sao đều dính líu đến vũ cơ nhỏ bé của Kỷ phủ vậy chứ?

May mắn, may mắn là nàng biết nguyên lực. Nếu không hôm nay thực sự chết ở đây thì sẽ lớn chuyện.

“Tư Thượng, chuyện nói lúc nãy…” Thấy nhiều người tranh giành, Tư Đồ Lĩnh vội vàng nhắc nhở ông ta.

Xà Thiên Lân cũng hoàn hồn nói với ông ta: “Lão phu muốn Minh Ý.”

Trịnh Thiều hiểu ra họ đang làm gì, cũng chắp tay: “Ta quen biết nàng trước, nếu Kỷ đại nhân không thích nàng nữa, Minh cô nương có thể đi theo ta.”

Đại Tư bị họ vây quanh, nguyên lực mạnh mẽ đè ép khiến ông ta có chút khó chịu, vội vàng thoát ra, khoát tay nói: “Đã là người của Kỷ Bá Tể, thì để Kỷ Bá Tể quyết định đi. Ta thấy hắn thích Minh Ý lắm, chưa chắc đã để các vị toại nguyện.”

Thích? Trịnh Thiều lắc đầu: “Hắn không thích những cô nương phức tạp, đừng nói đến nguyên lực, dù chỉ biết chút võ công, hắn cũng sẽ không giữ bên mình.”

“Ngươi không thấy, lúc nãy Tư Hậu vừa đi đến đây, Kỷ Bá Tể lập tức kéo ta đi theo.” Đại Tư cười lắc đầu: “Ta chưa từng thấy hắn thất thố như vậy.”

Ba người bên cạnh đều nghe mà ngẩn người.

Kỷ Bá Tể vì Minh Ý mà thất thố?

***

Kỷ Bá Tể mặt lạnh tanh ngồi trên xe thú, thậm chí không nhìn Minh Ý lấy một lần.

Biết hắn có ý định giết người, Minh Ý cũng không còn giả vờ nữa, thư giãn dựa vào vách xe, hơi nhắm mắt: “Bất kể ngài tin hay không, ta chưa bao giờ nghĩ đến việc hãm hại ngài. Lý do đến Thanh Ngõa Viện là vì bên trong có thứ giải dược ta cần, ta muốn thử vận may.”

Có nguyên lực, kinh mạch có màu xanh đen, cần giải dược của hắn.

Kỷ Bá Tể chỉ suy nghĩ một chút liền hiểu ra: “Ngươi trúng Ly Hận Thiên.”

Ly Hận Thiên là loại độc dược chuyên dùng để đối phó với người có nguyên lực, việc nàng còn sống chứng tỏ nguyên lực trước đây không hề yếu.

“Đại nhân thực sự có giải dược?” Ánh mắt Minh Ý sáng lên.

Nhìn vào phản ứng của nàng, Kỷ Bá Tể khẽ cười khẩy: “Thứ đó chỉ có một lọ, ta còn phải giữ lại để bảo vệ mạng sống, sao có thể dễ dàng cho ngươi?”

Sắc mặt nàng co rúm lại: “Đại nhân cũng trúng Ly Hận Thiên?”

“Không.” Hắn thản nhiên nói: “Nhưng loại độc này không phải không có trên đời, biết đâu một ngày nào đó ta sẽ cần dùng đến.”

Có nghĩa là không chịu cho.

🌷PASS chương sau đổi lần 1 vì có bạn share pass trên tiktok nhé.

🌷GỢI Ý PASS CHƯƠNG SAU: Phim “Tây Xuất Ngọc Môn”, ở tập cuối phim, khi nữ chính hỏi có muốn “xuất quan” hay không, A Hoà đã đồng ý hay từ chối? (6 ký tự, viết liền, viết thường, không dấu)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.