Nhất Thống Thiên Hạ

Chương 170: Thảm Thiết




Ào…
Một tên lính nhà Trần đang đu dây, leo nhanh thoăn thoắt trên tường đột nhiên bị một khối nước dầu sôi đổ ụp vào đầu, hắn buông tay ôm mặt gào rú, rơi tự do xuống chân tường thành tan xương nát thịt.
Á... á... á...
Ba bốn tên lính khác đua nhau trèo lên cầu thang càng nhanh càng tốt, bỗng nhiên trượt chân, cả người phồng rộp, ngã xuống, đè lên thân mình những kẻ khác đang cố gắng bám theo. Kết cuộc, cả đám lính rớt bịch xuống đất, người chết, kẻ bị thương, tên gãy cổ, những tên khác thì ôm mặt rên xiết.
“Đổ xuống, đổ, tiếp tục, đội khác tiếp tục tiến lên, đổ xuống.” Viên tướng chỉ huy triều đình trên đầu tường thành nói liên hồi, tay vung kiếm, quát tháo đám dân binh chạy hồng hộc xách từng thùng dầu nóng bỏng từ trong vạc dầu sôi ùng ục.
Dọc tường thành, hết hàng người này tới hàng người khác thay phiên nhau vác dầu đổ rào rào vào những cây thang mây, những sợi dây leo tường để làm chậm bước tiến công của quân nhà Trần. Những tên lính khác cầm đao, búa chặt từng nhát thật mạnh vào đầu thang mây, đầu dây đánh đổ các vật dụng đó.
Bắt đầu từ thời nhà Lý, quân đội được xây dựng theo phương thức chính quy, phân cấp thành quân triều đình và quân địa phương. Quân triều đình đóng ở trong và ngoài thành Thăng Long, làm nhiệm vụ bảo vệ kinh thành, cung điện, phủ quan. Quân địa phương còn gọi là Lộ quân hoặc Sương quân, gồm có quân ở các lộ, đạo, dân binh ở hương, động, sách.
Ngoài ra, trong thời Lý còn áp dụng chính sách ngụ binh ư nông có từ thời nhà Đinh, nghĩa là đưa quân về địa phương luân phiên cày cấy giúp lực lượng này tự túc được về lương thực, bớt gánh nặng về lương thực nuôi quân cho triều đình.
Lực lượng quân lính bảo vệ kinh thành lần này phần đông là binh lính được quy tụ về từ trong đám lính nông dân mới vứt bỏ cái cày, cái cuốc thì khả năng tác chiến không cao, còn nhiều biểu hiện lúng túng, vụng về. Số còn lại là đám tráng đinh mới được tập hợp trong kinh thành nhờ sự vận động cật lực của các sĩ phu và đám giang hồ, thì khả năng chiến đấu phối hợp lại càng bát nháo.
“Thằng mù này, mày không có mắt à? Sao lại va vào người tao? Dầu sôi bắn ra phỏng hết cả bàn chân tao rồi này thằng nhãi.” Tên lính cao hz9S2 lều khều, vứt cả thùng dầu xuống đất, túm cổ tên lính thấp lùn lên mà quát vào mặt.
“Buông tao ra, chạy vội chết cha luôn thấy quái gì thằng nào vào thằng nào. Buông tao ra, mày muốn gì, ỷ to xác à?” Tên lính thấp lùn cũng không vừa, hai tay quờ quạng, cố gỡ bàn tay đối thủ, to mồm cãi lại.
Bốp.
Bốp.
Đúng lúc ấy, một viên tướng phóng tới tát vào mặt mỗi tên một phát ngã lăn quay, mắng lớn: “Con bà chúng mày, chúng mày tưởng đây là cái chợ để chúng mày giở thói côn đồ à? Còn không nhanh đi vác dầu lại đây, để giặc tràn lên là tao xẻo tai cả lũ.”
Hai tên lính giang hồ khi đó mới chịu ngừng xô xát, trừng mắt dọa nhau rồi bỏ đi theo hai hướng.
Lý Thông ở đằng xa, nhìn cảnh nọ mà lắc đầu ngán ngẩm: “Thành lập cả một hội nhóm gồm toàn bọn lưu manh, côn đồ, lại còn cho cả bọn này đi đánh trận thì đúng là tự cổ chí kim chỉ có mỗi mình vua ta mới làm như thế.”
* * * * * * * * * *
Hiện tại, máy bắn đá quân nhà Trần đã điều chỉnh mục tiêu bắn vào phía trong thành, nhằm tránh gây thương vong cho lính phe mình và tàn phá các thiết bị, công trình và vũ khí ở phía trong thành hỗ trợ cho quân nhà Trần thuận lợi tiến công khi thành công vượt qua tường thành.
Đối diện với sự phản kháng kịch liệt của quân triều đình, quân nhà Trần vẫn lao tới như những con thiêu thân.
Rừng người ken kín dày đặc dưới chân thành.
Quân nhà Trần tiến công một cách điên cuồng, bị đánh rớt xuống, lại leo lên, lại rớt xuống, chuỗi hành động ấy lặp lại liên tục không ngừng nghỉ, làm cho đám lính mới triều đình phải rét run trong lòng trước sự hung hãn của đám lính nhà Trần.
Khắp các mặt trận, tiếng la ó, tiếng chém giết, tiếng vũ khí va vào nhau chan chát. Có những nơi quân nhà Trần trèo lên tới đầu thành, chiếm giữ được một khoảng thời gian thì bị đánh bật trở xuống. Có những nơi cả một đoạn tường thành dài bị quân nhà Trần đánh chiếm xong, lại bị viện quân triều đình từ trong kinh thành tức tốc phản công giết sạch không còn một mạng.
Xác người la liệt mọi nơi, xếp đầy dưới chân thành, vắt vẻo trên lỗ châu mai, nát bấy trên đầu tường thành, rải rác ở một số nơi phía trong tường thành.
* * * * * * * * * *
Xe chủ tướng quân nhà Trần.
“Bẩm báo tộc trưởng Trần Thừa, đội thân binh của tôi đã thương vong quá nửa, chúng ta đã tấn công liên tục trong buổi sáng, sức quân ta có hạn, mong tộc trưởng cho quân ta nghỉ ngơi hồi sức.” Viên tướng trẻ tuổi Trần Tráng Liệt cầm cây mâu dài, phi ngựa tới trước mặt Trần Thừa, phóng mình xuống, quỳ gối thưa, trước khi cúi đầu ánh mắt ẩn chứa tia căm hận xẹt qua vị trí Trần Thủ Độ đang đứng.
Trần Thừa gật gù, nhìn Trần Thủ Độ dò hỏi: “Có lẽ quân ta cũng mệt mỏi rồi, có lẽ nên đánh trống thu quân, để quân ta nghỉ ngơi ăn uống cho vững dạ rồi đánh tiếp. Chú Độ nghĩ sao?”
Trần Thủ Độ phất tay: “Không được, thưa tộc trưởng, quân triều đình rõ ràng là quân đội không chính quy, chỉ vừa mới được đưa đi đánh trận và chúng đã có dấu hiệu suy yếu. Chúng ta không thể để cho chúng một thời khắc nghỉ ngơi và thời gian thích ứng với không khí chiến tranh, dùng binh quý trọng ở chữ nhanh, ở việc chớp thời cơ, nếu như chúng ta bỏ qua cơ hội lần này e rằng sẽ không bao giờ có lại cơ hội đó nữa. Thưa tộc trưởng, chúng ta cần phải tiếp tục tấn công mạnh hơn nữa, chắc chắn quân triều đình sẽ vỡ trận ngay lập tức.”
“Còn muốn tấn công? Trần Thủ Độ, ngươi điên rồi sao? Còn tấn công nữa thì người của ta sẽ chết sạch đó.” Trần Tráng Liệt hét lên.
“Đây là chiến tranh, thương vong là điều không thể tránh khỏi. Tráng Liệt, ngươi không được cãi lại lệnh của ta, giờ ta là tướng quân, được tộc trưởng ban cho toàn quyền chỉ huy trận chiến lần này. Ngươi chớ có hồ đồ, kẻo bị xử theo quân quy.” Trần Thủ Độ lạng lùng đáp.
“Trần Thủ Độ, mày còn dám dọa nạt tao à? Ngay từ khi mày trở về tao đã biết mày chẳng làm được chuyện gì tốt lành, mày chỉ muốn hủy diệt cái gia tộc này mà thôi, mày là sát tinh của dòng tộc họ Trần.” Trần Tráng Liệt trợn tròn mắt quát.
Vù.
Trần Thủ Độ tung mình như gió lốc tới nơi Trần Tráng Liệt đứng,
Xoẹt.
Ánh kiếm lóe sáng.
Khi Trần Thủ Độ trở về vị trí cũ, kiếm đã được tra vào vỏ, trên đầu vỏ kiếm có vương vài giọt máu tươi.
Bịch, bịch.
Cái đầu Trần Tráng Liệt lăn lông lốc trên mặt đất, va vào cục đá, đứng chựng lại, cái cổ dựng trên nền đất trào máu tươi lan ra xung quanh, nét mặt Trần Tráng Liệt vẫn còn giận dữ, đôi mắt trợn trừng giống như đang chửi mắng.
Trần Thủ Độ gằn giọng: “Giữa trận tiền, kháng lệnh chủ tướng, chết.”
Trần Thủ Độ phất ngọn cờ lệnh lên cao, hô to: “Lệnh cho ba quân, cường công.”
* * * * * * * * * *
Quân nhà Trần cuồn cuộn kéo tới như đợt sóng thủy triều muốn nhấn chìm cả tòa thành Thăng Long hùng tráng.
Từng dòng người đua nhau mà chạy, thang mây này gãy đổ, chiếc thang mây khác ở ngay phía sau đã được dựng vào bờ tường, liêm câu bay múa đầy trời, những đốm lửa đỏ trên trời cao như đàn ma trơi gọi hồn trong cõi u minh.
Ầm.
Một tảng đá lớn bay vút trên đầu thành, lao vào xe chắn tên, đánh tan chiếc xe thành từng mảnh vụn.
“A, a, a.”
Nơi tảng đá xuất hiện, phát ra tiếng thét vang trời như hổ gầm rống giận chấn động cả một vùng.
Giàng Busor đạp chân lên lỗ châu mai, vung chùy đập vỡ đầu một tên lính nhà Trần vừa chớm đu dây tới đầu tường thành, não tên lính văng tung tóe, cơ thể không đầu rơi xuống người đám lính chen chúc ở bên dưới.
Giàng Busor nện chùy vào đầu thanh sắt móc câu, móc câu vỡ vụn, sợi dây tuột khỏi tường. Không ngừng nghỉ, hắn lao hùng hục tới thang mây ở cách đó chừng năm bước chân, giáng mạnh nhát chùy vào ngực tên lính vừa nhảy xuống tường thành, phang vào mặt tên lính đang ngoi lên.
Rầm.
Giàng Busor xoáy cây chùy lớn theo hình vòng cung, đập vào giữa cây thang mây, đầu cây thang mây vỡ răng rắc, phần bị vỡ nát trượt xuống, đám lính đang trèo trên cây thang hụt đà rớt xuống đất mà chết.
* * * * * * * * * *
Đoạn tường thành phía nam cổng Đông.
“Chết.”
Lý Thông quát to, nhảy xổ vào ba tên lính nhà Trần đang chém giết dân binh trên đoạn tường thành.
Bảo đao trong tay Lý Thông như cơn bão tố phủ xuống đầu ba tên lính.
“A... a... a...”
Ba tiếng hét thảm phát ra. Ngực ba tên lính nhà Trần đã bị phanh ra một lỗ lớn rộng toang hoác, ba tên lính gục dần.
Lý Thông tung chân đạp liên hoàn cước, bốn tên lính khác bị đá bay khỏi tường thành.
Lý Thông quét mắt nhìn thảm cảnh quân lính triều đình. Người chết, kẻ đứt đầu, tứ chi vỡ nát nằm đây đó trên đầu tường thành.
“Giết.”
Lý Thông gầm lớn như con sư tử rống giận, chỉ tay về phía hàng trăm quân lính nhà Trần đang ra sức đuổi theo đám dân binh mà giết hại trên đầu đoạn tường thành.
“Giết.”
Một trăm quân Túc Vệ ở ngay sau lưng Lý Thông hô lớn, bạt đao xông thẳng vào đám lính nhà Trần tiến hành tả xung hữu đột.
Lý Thông lướt tới đám lính nhà Trần ở gần nhất, đánh văng vũ khí trên tay gã cầm kiếm, đấm bay gã bên cạnh, nghiêng người, bước hai bước nhanh như gió, quét đao cứa đứt cổ hai tên sau lưng, xoay người, chém đứt đôi cơ thể hai gã lúc đầu.
Ánh đao chưa dứt, lướt qua cổ tay tên lính lùn tịt đang định chọc một kiếm vào bụng Lý Thông, Lý Thông gác chân lên đầu tên lính lùn tịt, vặn mạnh, đầu tên lính nghoẹo sang một bên, miệng trào máu.
Khi Lý Thông trở mình đã nghe năm tiếng kim loại xé gió lao vun vút tới.
Vút. Vút. Vút. Vút. Vút.
Năm thanh kiếm cùng lúc nhắm yết hầu Lý Thông chọc đến.
Lý Thông nhanh chóng khom người, xoay vòng, thanh đao trên tay Lý Thông như có mắt, cứa đứt khoeo chân của năm tên lính ấy. Năm tên lính chưa kịp phát ra tiếng rên rỉ, Lý Thông đã xoay thêm một vòng nữa, trên cổ năm tên lính loang lổ năm vệt máu dài.
Lúc Lý Thông đứng vững, ngó xung quanh thì không còn tên lính nhà Trần nào nữa, chỉ còn âm thanh giao đấu của Túc Vệ quân với đám lính nhà Trần còn lại ở bên cạnh.
Ù... Ù... Ù... Ù...
Tiếng tù và ngân dài từ bên quân nhà Trần.
Lý Thông ngước mắt trông ra xa, thoáng run người, bàn tay nắm chặt, mắt nheo lại, phun một bãi một nước bọt: “Chó chết, Trần Thủ Độ, tên khốn kiếp điên cuồng, hắn moi đâu ra nhiều thứ quái vật khốn kiếp đó như vậy?”
Láo nháo ăn một pháo :lenlut

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.