Tàu chủ soái Chân Lạp. Lim Chan Ban lắp bắp: “Đây... đây là thứ vũ khí đáng sợ gì vậy? Chẳng lẽ các vị thần đang trợ giúp bọn quân Việt.” Sun Sat Thia siết chặt cán giáo, hừ lạnh: “Ngươi chớ nói nhảm, các vị thần luôn phù hộ cho người Chân Lạp chúng ta, không bao giờ có chuyện các Ngài bỏ rơi con dân của mình. Có lẽ đây là loại vũ khí mới của quân Đại Việt, ta từng nghe đồn về một loại vũ khí mà người Việt sử dụng trong trận chiến ở thành Thăng Long. Không thể để cho khí thế quân ta suy yếu được. Mau, truyền lệnh nổi trống tấn công.” Lim Chan Ban liếc nhìn Sun Sat Thia, rụt rè dò hỏi: “Tình hình có vẻ không ổn, khí thế tinh thần của quân ta đang đi xuống, hay là chúng ta thu quân, để tìm hiểu rõ về các loại vũ khí của bọn chúng rồi mới tính kế đánh sau.” Sun Sat Thia trợn mắt, nạt: “Khốn kiếp, mới lâm trận đã muốn rút lui, vậy còn gì là thể diện của quân đoàn Chân Lạp hùng mạnh nữa? Sau này còn ai coi ta ra gì?” Sun Sat Thia quay phắt người lại, đá văng tên lính đang đánh trống, đích thân cầm dùi nổi trống, gào rống như một con sư tử điên cuồng: “Tấn công, tất cả tấn công, kẻ nào lùi lại, giết chết không tha.” Thấy Đô đốc thân chinh đánh trống đốc quân, bản tính hung hãn của người Chân Lạp lại trỗi dậy, quân Chân Lạp mặc kệ những tiếng súng khủng khiếp vang lên không ngừng từ phe Đại Việt mà hò nhau xông tới không màng sống chết. * * * * * * * * * * Tàu chủ soái Đại Việt. Nhìn quân lính Chân Lạp như đàn sói biển băng băng trong loạt đạn thần công lao về phía mình, gương mặt Tô Minh Tú hơi cau lại, đoạn giãn ra, tươi tỉnh nói: “Ban đầu, mạt tướng hơi lo lắng quân Chân Lạp thấy sức công phá dữ dội của súng thần công mà tháo chạy, nếu thế thì việc chuyển quân lên bờ của ta có chút khó khăn, nhưng phen này thì đơn giản hơn nhiều. Sun Sat Thia đã tặng cho chúng ta một phần đại lễ.” Trần An Bang mỉm cười: “Chiến thuật thiêu thân, chiến thuật truyền thống của người Chân Lạp. Hoàng thượng hay nói câu gì ấy nhỉ? À, hình như là điếc không sợ súng. Câu này vô cùng có ý nghĩa. Hà hà, tới lúc thu lưới rồi.” Trần An Bang đứng dậy, phất cao lá cờ lục sắc, hô lớn: “Chuyển sang đội hình cánh én.” Bùm. Chùm pháo hoa kiểu mới được bắn tung lên giữa trời. Trống trận gióng lên, tù và rúc từng tràng vang vọng giữa biển khơi. Đội hình tàu Đại Việt lập tức thay đổi, tàu Trường Yên vẫn giữ nguyên vị trí ở trung tâm, chỉ kéo dài khoảng cách chừa ra khoảng trống để loại thuyền khác tiến lên ngang hàng, đó chính là thuyền Lầu cải tiến phỏng theo kỹ thuật đóng tàu của gia tộc họ Trần. Các loại thuyền Lầu khác ở ngay phía sau hàng đầu tiên để kịp thời tiếp ứng và luân chuyển vị trí cho thuyền Lầu phía trên. * * * * * * * * * * “Bắn tên.” Lúc đoàn thủy quân Chân Lạp vừa vào tầm tên bắn thì mệnh lệnh bắn tên bên phía Đại Việt được ban ra. Giờ đây giữa không trung là màn mưa tên đen đặc phủ kín bầu trời, trên các thuyền Lầu của quân Đại Việt, tên bắn ra không ngớt. Thủy quân Chân Lạp trên các chiến thuyền bị loạt tên thứ nhất, chết như ngả rạ. Qua vài lượt tên thì đội trưởng của các đội tàu nhanh chóng ban lệnh phòng thủ, lúc này thủy quân Chân Lạp áp sát vào nhau giơ khiên lên che chắn giống như chiếc mai rùa, một số tàu chiến khác huy động cung thủ bắn tên đáp trả, nhờ vậy áp lực lên các tàu Chân Lạp giảm hẳn, đoàn thủy quân Chân Lạp lừng lững lướt sóng tấn công quân Đại Việt. Trên bầu trời, làn mưa tên giữa hai phe đối trả nhau không ngừng. Không lâu sau, tàu Chân Lạp đã tiến gần tới đoàn tàu Đại Việt. Quân Chân Lạp hò reo càng tợn, thúc quân bắn tên, phóng lao về phía thuyền Lầu, tàu Trường Yên. Chúng mê mải tấn công tàu lớn ở mặt giữa mà không để ý tới từng chiếc từng chiếc thuyền Mông Đồng của Đại Việt đã tách đội kéo dài sang hai bên cánh. Tuy nhiên, vẫn còn một bất ngờ khác nữa đang giành cho những chiếc thuyền lớn của quân Chân Lạp. Thủy quân Chân Lạp vừa kéo gần khoảng cách với tàu Đại Việt, trên các thuyền lớn Chân Lạp đang hăng say bắn tên thì một số chiếc đột nhiên bị nghiêng ngả, lắc lư rồi chìm nghỉm. Một gã tướng quân Chân Lạp hét toáng lên: “Chúng có lính quỷ nước. Coi chừng lính quỷ nước của bọn chúng đang lặn dưới đáy biển.” Thủy quân Chân Lạp tức giận lớn tiếng chửi bới quân Đại Việt. Những gã Chân Lạp có thủy tính tốt nhất, người Chân Lạp gọi họ là quỷ nước, được ra lệnh lặn xuống biển giết quỷ nước Đại Việt. Ùm. Ùm. Ùm. Những quỷ nước Chân Lạp thi nhau nhảy xuống biển để thực hiện nhiệm vụ tiêu diệt thợ lặn Đại Việt. Một tên quỷ nước Chân Lạp vừa hụp người lặn xuống, chưa kịp làm gì đã bị cứa cổ chết không kịp ngáp, máu đỏ từ cổ hắn hòa vào nước biển xanh. Tên quỷ nước Chân Lạp khác có kỹ thuật lặn tốt hơn, tránh được đòn tấn công đầu tiên của thợ lặn Đại Việt, nhưng hắn chẳng hiểu sao khả năng di chuyển dưới nước của quân Đại Việt lại jWUkf tốt hơn hắn rất nhiều lần, hắn trông thấy quân Đại Việt mặc bộ đồ áp sát người, dưới chân có gắn cái gì mà y như chân vịt, quẫy tới quẫy lui, bị quân Đại Việt quần một hồi thì bị đâm chết. Còn có tên quỷ nước Chân Lạp có võ công và thủy tính cực kỳ xuất sắc, cố gắng cầm cự với thợ lặn Đại Việt, hắn còn mạnh mẽ đâm được một dao vào người thợ lặn thì cái dao nhỏ lại trượt sang một bên không đâm thủng người được, hắn ngỡ ngàng trong tích tắc thì bị chọc thủng cổ họng mà chết. Chẳng mấy chốc, xác của đám quỷ nước Chân Lạp đã nổi lềnh bềnh trên mặt biển. Quả thật, cuộc chiến dưới nước giữa quân Đại Việt và quân Chân Lạp là một cuộc chiến không cân sức. Thợ lặn Đại Việt đang lặn dưới nước đục phá, đánh chìm thuyền Chân Lạp là những tinh anh bậc nhất của Đại Việt, họ được trang bị bộ trang phục người nhái tối tân giúp cho họ chẳng khác nào cá bơi trong nước, ngoài ra bộ da cá mà thợ lặn Đại Việt đang mặc là bộ da dày, đao kiếm bình thường khó mà đâm thủng. Chính vì thế, toàn bộ quỷ nước Chân Lạp đã bị diệt gọn, không tên nào sống sót. Quân Chân Lạp thấy quỷ nước bên mình phái xuống bao nhiêu đều chết bấy nhiêu, số còn lại bị bắt nhảy xuống cũng không dám nhảy xuống, tướng lĩnh Chân Lạp cũng không phái quân lính lặn xuống biển chịu chết nữa, đành phải chọn cách chống trả thụ động là kêu gọi quân lính lấp những chỗ bị đục thủng ở đáy thuyền và đâm giáo vào các nơi đang bị đục. Khi đám thuyền lớn ở hậu quân đang tìm cách chống chọi với sự quấy phá của thợ lặn Đại Việt thì đám thuyền nhẹ ở tiền quân Chân Lạp đang phải đối mặt với thứ vũ khí đáng sợ khác của quân Đại Việt, nỏ thần liên châu. Các cỗ mãy bắn nỏ gọn nhẹ được gắn trên các thuyền Lầu khạc ra từng chùm tên bắn như mưa như gió. Xác quân Chân Lạp đè lên nhau nổi trên mặt biển, nằm la liệt trên sàn thuyền Chân Lạp, bị tên găm đầy người. Quân Chân Lạp vẫn chưa biết sợ, hè nhau xông tới, hàng hàng lớp lớp thuyền Chân Lạp nối đuôi nhau xông tới. Tên bắn nhiều cũng phải cạn, thuyền Lầu ở hàng đầu tiên bắn mãi, bắn tới không còn tên để bắn nữa thì lập tức di chuyển hoán đổi vị trí cho thuyền Lầu ở ngay phía sau đi lên thế chỗ. Ở hai bên cánh, các loại tàu Mông Đồng dạng lớn dạt ra từ trước đã co lại, dần dần hình thành thế gọng kìm bao vây thủy quân Chân Lạp theo đội hình cánh én trứ danh. Đội hình cánh én này cực kỳ linh hoạt, mục đích chủ yếu của đội hình cánh én là tấn công tàu địch và nhằm mục đích tiêu diệt toàn bộ quân địch mà phe mình lại tổn thất ít. Lúc này, các loại thuyền di chuyển xen kẽ nhau theo kiểu xếp lớp, để vị trí giữa các tàu vừa nối tiếp, vừa cách xa, nhằm tận dụng tối đa hiệu quả sát thương từ vũ khí trên tàu. Thủy quân Đại Việt trên tàu Mông Đồng được trang bị các loại nỏ liên châu cầm tay tân tiến do gia tộc họ Cao chế tạo. Sức sát thương từ nỏ liên châu cầm tay này khi kết hợp số đông lại với nhau không thua kém gì sức sát thương từ các cỗ máy bắn nỏ liên châu. Có thể thấy rõ, quân Chân Lạp rất chật vật phóng giáo, bắn tên chống trả trong vô vọng. Mưa tên từ hai bên cánh tàu Mông Đồng như muốn che kín khoảng không gian chật hẹp bên quân Chân Lạp, quân lính Chân Lạp hốt hoảng giơ khiên lên che đầu, không ai dám hé đầu ra nhìn bên ngoài nữa, mặc dù thế những chiếc khiên nhỏ bé ấy có thể che chở nổi cho chúng hay không lại là cả một vấn đề. Hàng trăm, hàng ngàn nỏ liên châu cầm tay kết hợp có khả năng bắn bao trùm rất cao, chỉ một khe hở nhỏ thôi đã bị tên xuyên qua gây sát thương rồi. Trong khi đó, đội hình cánh én được phát huy toàn bộ tinh túy đánh chặn từ xa của nó, phá hủy hoàn toàn việc sử dụng tàu nhỏ, nhanh và chiến thuật áp sát tàu thuyền, rồi điều phối lính nhảy qua thuyền đối phương đánh cận chiến của quân Chân Lạp. Các tàu Mông Đồng ở hai bên cánh ép cho các thuyền Chân Lạp bị dồn vào giữa, không gian di chuyển của tàu Chân Lạp vốn dĩ đã chật hẹp bởi số đông, giờ đây càng trở nên chật hẹp, các thuyền ở giữa và cuối hầu như bị tê liệt không tài nào di chuyển nổi, đứng trân mình chịu trận, hứng những cơn mưa tên, mưa đạn từ phía quân Đại Việt. Đến lúc hơn nửa thuyền chiến quân Chân Lạp bị phá hủy, Sun Sat Thia mới cay đắng nổi trống lui quân, nhưng đã trễ, giờ muốn rút quân cũng không phải là việc dễ dàng. Đoàn tàu Chân Lạp bị quây trọn vào một chỗ, di chuyển rất khó khăn, các tàu thuyền không người chỉ huy trôi nổi, ngổn ngang trên mặt biển, thuyền lớn thuyền bé điên cuồng đua nhau bỏ chạy, kẻ nào cũng muốn mình chạy trước, thuyền này đâm vào thuyền kia, va đập vào nhau, tự làm chìm lẫn nhau. Đây là kết cục của đội quân thua chạy trong hoảng loạn. Thủy quân Đại Việt được thế xua thuyền ồ ạt giết theo. Cuối cùng, chỉ còn khoảng hơn 30 chiến thuyền Chân Lạp chạy thoát cùng với Đô đốc Sun Sat Thia dũng mãnh. Thủy quân Đại Việt cập bến cửa biển Ô Long thành công, quân lính được chuyển lên bờ một cách an toàn. Thủy quân Đại Việt giành toàn thắng ngay trong trận thủy chiến đầu tiên, bên phía quân Chân Lạp chỉ còn vài trăm quân lính trốn thoát, bị đánh chìm gần như toàn bộ tàu thuyền tham chiến, bên phía quân Đại Việt tổn thất 20 chiếc tàu, hơn 100 người tử trận. Đây là trận chiến đánh dấu mốc son rực rỡ trong lịch sử chiến tranh trên biển của nước Đại Việt, về sau sử sách gọi trận chiến này là trận hải chiến không tưởng tại cửa biển Ô Long. Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.