Phản Phái: Không Hệ Thống, Làm Sao Thắng Bây Giờ?

Chương 85: Thuận thiên mà làm




Chương 85: Thuận thiên mà làm
Đan Tháp tại Nam Vực phân bộ, gọi là Đan Tháp chỉ là do từ Trung Châu tên của nó đã là Đan Tháp chứ không phải do ở chỗ nào phân bộ cơ sở cũng được xây dạng hình tháp.
Cụ thể ở Nam Vực phân bộ cả tòa kiến trúc được xây dựng y hệt một cái cổ xưa đan lô với ba cái chân cực kỳ vững chãi, mỗi chân đỉnh thì to như tòa nhà, mỗi tòa phục vụ một mục đích khác nhau.
Tòa thì là nơi để các vị đan sư tới đó để xác nhận đẳng cấp và nhận trang phục cũng như huy hiệu của Đan THáp chứng minh đẳng cấp.
Tòa thì là nơi dùng cho việc đào tạo học đồ, cho thuê phòng luyện đan.
Tòa thì là nơi người ta tới cửa cầu đan, mua linh đan, linh dược …
Ba tòa nhà chống đỡ lấy phần thân đỉnh là nơi sinh hoạt chung của rất nhiều vị Luyện Đan sư thuộc Đan Tháp, có phòng luyện đan cho các vị Luyện Đan sư, phòng nghị sự, sảnh lớn nơi niêm yết các loại vấn đề luyện đan để giải đáp …
Tất cả đều nằm trong một kiến trúc hình chiếc đỉnh như vậy, vùng bằng phẳng phía dưới thân đỉnh nằm trong phạm vi của ba cái chân đỉnh chính là quảng trường nơi thường xuyên được tổ chức Luyện Đan đại hội.
Diệp Phàm lúc này đang đứng trong đám người ngắm nhìn tòa này Đan Tháp phân bộ.
Nhiều cái Luyện Đan sư thì tỏ ra ao ước được vào đó trở thành một đời luyện đan tông sư, nhiều cái thì cũng ngưỡng mộ nơi đây dù đã có bản thân chỗ thuộc về.
Hiện đứng trong quảng trường lúc này chính là những vị đan sư đã đăng ký tham gia lần này thi đấu, ai cũng khí thế hừng hực chờ mong được giành lấy vị trí cao, thậm chí là quán quân.
Bởi vì lần này phần thưởng nên đan sư đa số đều tu vi ở Kết Đan cảnh, trình độ luyện đan cũng ở cấp bốn luyện đan sư.
Diệp Phàm lặng lẽ đứng trong đám người chờ đợi thi đấu mở ra.

Ở một góc khác, một cái đeo mạng che mặt nữ tử toàn thân mặc một bộ đỏ rực trang phục trông như một con cao quý phượng hoàng cũng yên lặng mà đứng tại đó, và không ai khác đó chính là Hợp Hoan tông thánh nữ Mị Như Ngọc.
Thời gian qua, Đoàn Tử Thu dưới sự phân phó của Âu Dương Phi Vân đã hết sức tìm hiểu Mị Như Ngọc tin tức cùng với sự trợ giúp của Ngô Lão cuối cùng bọn họ cũng đã xác định được nàng biết luyện đan, tu vi cũng chỉ ở Kết Đan cảnh cần lần này đan dược phần thưởng để hoàn mĩ đột phá.
Bởi thế cũng không cần bố cục gì, chỉ cần âm thầm cài người để đảm bảo rằng nàng cùng Diệp Phàm sẽ tiến tới cạnh tranh cuối cùng, nếu nàng lực không đủ thì chỉ cần cho mấy cái người bị cài vào khuấy động hỏa diễm ảnh hưởng người khác hoặc thậm chí tự bạo đan lô.
Dù sao, không phải phàm nhân mới có nhà cái mà.
Đây là những điều mà Âu Dương Phi Vân đã nhận ra, đó là chỉ cần bọn họ làm điều gì mà kết quả dẫn tới không thay đổi thì sẽ rất thuận lợi diễn ra, dù cho việc bọn họ can thiệp vào một cuộc thi do một thế lực đứng đầu tổ chức ra.
Thời gian dần trôi qua, cuộc thi đấu chính thức diễn ra, lần này do không có sự can thiệp của Âu Dương Phi Vân mà Diệp Phàm thành công bị mọi người chế nhạo, điều này khiến Đoàn Tử Thu hết sức khó hiểu.
Rõ ràng Diệp Phàm là Thanh Lam tông chân truyền đệ tử thế mà vẫn bị đám người kia chế nhạo rồi xem thường, nhưng sau đó hắn mới nhớ ra là Diệp Phàm từ khi đến đây vẫn chưa hề để lộ ra bản thân thân phận.
Không ai biết hắn là Thanh Lam tông chân truyền đệ tử, mọi người chỉ biết rằng hắn không có phẩm luyện đan sư, lại vẫn được tham gia vào thi đấu.
Một câu chuyện quen thuộc diễn ra, trong thi đấu luôn có bốn cái người nổi bật, trong đó đến từ đơn vị tổ chức luôn là nữ, đến từ một cái gia tộc thì sẽ là nam, một cái tán tu Luyện Đan tông sư đệ tử cũng là nam cùng một cái chẳng biết đến từ đâu thần bí người lúc này chính là Mị Như Ngọc.
Từ đó ba người kia luôn gây rối đối với khí vận chi tử sau đó lại bị thần bí người làm khó, rồi phát huy ra vượt năng lực thậm chí luyện ra cấp sáu đan dược.
Còn về phía Mị Như Ngọc nàng cũng luyện ra một cái đỉnh cao đan dược, thủ pháp luyện chế tinh xảo, thời gian luôn là nhanh nhất.

Diệp Phàm lúc này lâm vào thế khó, bắt đầu lấy ra một cái cổ lão thủ pháp đã thất truyền từ lâu nhưng mà mấy cái trưởng lão nhìn là nhận ra đó thủ pháp và câu nói:
“Đó có phải ABCXYZ thủ pháp hay không?”
“Không phải nó đã thất truyền xxx vạn năm rồi hay sao?”
Rồi sau đó là bùng nổ tạo ra một viên đan dược chắc chắn thỏa mãn đứng đầu.
Một trong ba cái người kia tức tối chất vấn Diệp Phàm g·ian l·ận, thường là đến từ thế gia sau đó bị trưởng lão đánh mặt, rồi chèn ép thế lực.
Thật là bi ai cho thân phận phản phái.
Và mọi chuyện diễn ra thuân lợi tới nỗi diễn viên do Lý Dạ cùng Đoàn Tử Thu cài vào chẳng cần phải làm gì mà Diệp Phàm cùng Mị Như Ngọc thuận lợi ma sát với nhau.
Diệp Phàm lần trước đoạt đi nàng ngọc bội lần này lại đoạt đi phần thưởng hạng nhất khiến Mị Như Ngọc tức giân không thôi, nàng âm thầm phái người theo dõi Diệp Phàm hòng tìm cách diệt sát hắn xả giận.
“Dạ ca, mọi việc cứ vậy mà hoàn thành à?”
Đoàn Tử Thu không tin vào những gì mình chứng kiến, rõ ràng hắn cùng Lý Dạ nhiều đêm trằn trọc nghĩ cách hoàn thành nhiệm vụ này, nhưng cuối cùng còn chưa kịp làm gì hai người đã tìm thấy nhau, rồi sau đó thì diễn viên còn chưa kịp trợ công cũng đã hoàn thành xong phân đoạn.
Cuối cùng bọn họ chỉ đứng nhìn hai người đã bắt đầu ma sát với nhau.
“Đại khái đây chính là Thiếu chủ nói là thuân thiên người như đi xuôi dòng nước.” Lý Dạ tỏ vẻ cao siêu nói.
Đoàn Tử Thu vẫn còn nghi vấn hỏi:

“Trước đây nhiệm vụ thiếu chủ giao cho chúng ta cái nào không phải là khó khăn trùng điệp vất vả cần nhiều người phối hợp mới thành, sao chuyện này lại như cho chiến công vậy?”
Lý Dạ mới nói:
“Trước kia chúng ta là nghịch thiên việc làm, bố cục người khác, hiện nay chính là thuận thiên việc làm mọi việc thuận lợi thôi.”
Và thế là tình tiết phía sau thuận lợi không cần nói, hai người dây dưa nhau liên tục, lần nào cũng là Diệp Phàm bị bố trí sau đó thuận lợi phá giải mưu mô của Mị Như Ngọc rồi phản kích nàng khiến nàng tức giận không thôi.
Cuối cùng, sau nửa năm dây dưa cùng Lý Dạ và Đoàn Tử Thu hợp tác, hai người cuối cùng đã đến được với nhau, cụ thể là sau một lần Diệp Phàm cũng nàng hai cái cùng rơi vào một cái động phủ, trước khi vào thì như chó với mèo, sau khi ra nàng thì ngạo kiều còn hắn thì một mặt chiều chuộng.
“Dạ ca, ta có chút hoài nghi nhân sinh, đến khi nào tán gái lại dễ như vậy?”
Lý Dạ cũng không biết phải trả lời sao, hắn là tử sĩ cũng chưa từng tiếp xúc chuyện trai gái, Đoàn Tử Thu hỏi vậy hắn cũng không biết phải trả lời ra sao, nhưng nhiệm vụ đã thuận lợi hoàn thành là đủ rồi.
Hai người trở về, một cái thì hoài nghi nhân sinh, bởi vì trước kia bị chèn ép thì không tán được gái, nhưng hiện tại phong sinh thủy khởi nhưng những cái kia ưu tú nữ nhân cái nào không phải mắt cao hơn đầu.
Một cái còn lại thì trong lòng chỉ có nhiệm vụ, hoàn thành là được dù sao từ khi làm việc cho thiếu chủ nhiều chuyện li kỳ xoay quanh Diệp Phàm hắn cũng đã chứng kiến qua dẫn tới miễn nhiễm.
Tiếp theo việc chính là chậm rãi tuyên dương việc này ra bên ngoài cùng đưa bằng chứng cho Thanh Nguyệt tôn giả cùng hai vị nữ tử kia.
Lý Dạ không chắc chắn lắm, nhìn hai nàng biểu hiện không giống như thiếu chủ dự đoán khiến hắn hơi lo lắng cho lần này nhiệm vụ.
Hắn sợ ba người cũng lại hòa thuận đến lúc đó không biết phải đối mặt với thiếu chủ ra sao.
---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.