Sáng Thế Nguyên Thần

Chương 9: Chiêu sinh bắt đầu




Nửa tháng thời gian nhanh chóng trôi qua.

Lần này xuất quan, Lý Nguyên cũng không có đột phá. Chủ yếu là cơ thể hắn không còn dư thừa thần lực của Âm Dương Thần Chủ nữa nên hiệu suất luyện hóa linh khí chậm hơn quá nhiều. Có điều, việc đột phá với hắn cũng không xa nữa.

Hôm nay chính là ngày chiêu sinh của Tứ Linh Học Viện. Do đó, Lý Nguyên không thể không xuất quan để tham gia khảo hạch.

Vừa ra ngoài, hắn đã thấy Dương Tiêu Linh đang đứng đợi sẵn ở trước cửa phủ thành chủ. Đứng cùng nàng còn có ba tên nam tử khá lạ mặt.

Một tên mặc áo xanh, khuôn mặt anh tuấn, tay cầm quạt xếp ra dáng của một thư sinh. Lý Nguyên nhận ra hắn là Lưu Khải.

Một tên áo đen, có vóc dáng cao lớn, dáng đứng vững trãi, khuôn mặt chất phác chính là Trình Hạo.

Tên còn lại mặc áo vàng, nhìn khá gầy gò chính là Lăng Phong.

Thấy Lý Nguyên đã ra ngoài, Dương Tiêu Linh gắt giọng:

" Ngươi cái tên này sao giờ này mới tới."

" Ta tu luyện một chút mà thôi, dù sao thì bây giờ vẫn chưa đến giờ bắt đầu chiêu sinh mà." Lý Nguyên đáp lại.

Lúc này, Lưu Khải cũng hướng về phía Lý Nguyên chào hỏi:

" Nghe danh Lý huynh có thể một mình giết ba con yêu thú Tụ Nguyên, thực lực mạnh mẽ vô cùng. Hi vọng trong khảo hạch có thể cùng Lý huynh giao lưu một chút."

Trình Hạo và Lăng Phong ở bên cạnh cũng biểu đạt tương tự, cả ba đều muốn xem thử thực lực Lý Nguyên có mạnh như lời đồn hay không. Dù sao bọn họ vốn là những thiên tài có tiếng của Đại Nguyên Thành, nay lại bị một kẻ lạ mặt, không có tên tuổi vượt mặt lên trước về danh tiếng khiến họ có phần khó chịu.

" Haha! Ta cũng rất muốn lãnh giáo thực lực của ba vị." Lý Nguyên cười cười đáp lại.

" Các ngươi có thôi đi không. Chúng ta đều là đại diện của Đại Nguyên Thành. Muốn lãnh giáo nhau thì để dịp khác. Lần tuyển sinh này quan trọng nhất là phải giữ thành tích khôi thủ ở Đại Nguyên Thành, không để danh tiếng của chúng ta phải tổn hại." Dương Tiêu Linh trách cứ.

" Được rồi, chúng ta nghe theo tiểu thư." Lưu Khải không sao cả đáp.

Lý Nguyên cũng không để ý đến bọn họ, cả bốn người cùng nhau đi đến địa điểm chiêu sinh của học viện.

Nam Vân Quảng Trường vốn là nơi chuyên dùng cho các sự kiện lớn của Đại Nguyên Thành. Giống như hôm nay. Mọi người trong thành đều tập trung về đây xem náo nhiệt. Có rất nhiều thiếu niên, thiếu nữ đăng ký khảo nghiệm với hi vọng cầu may sẽ được học viện tuyển chọn, từ đó một bước lên trời.

Mọi người đều đang thảo luận xôn xao về các nhân tuyển tranh đoạt khôi thủ lần này. Có người bảo là Dương Tiêu Linh, có người thì lại cho rằng phải là Lý Nguyên, cũng có những người cho rằng những thiên tài từ nơi khác đến như Vân Mộng, Phong Viêm, Lâm Lạc.

" Nhìn kìa, Dương tiểu thư đến rồi." Một người trong đám đông chú ý tới đám người Lý Nguyên kêu lên.

" Còn có Lăng Phong, Trình Hạo, Lưu Khải cũng đi cùng nàng."

" Di! Thiếu niên kia hình như chính là kẻ đã giết chết ba con yêu thú Tụ Nguyên cảnh trong lời đồn. Bây giờ tận mắt chứng kiến vẫn không thể tin được hắn lại trẻ như vậy."

Đoàn năm người Lý Nguyên đến gây ra náo động không nhỏ. Cả năm người họ đều có tiếng tăm khá lớn gây nên nhiều người thảo luận sôi nổi. Nhất là Lý Nguyên, một tân thiên tài vừa nhô ra khiến mọi người tò mò vô cùng về hắn.

Bất chợt, lại có một vài người hô lên:

" Kia là Phong Viêm, hắn đến rồi."

" Tốc độ hắn sao mà nhanh như vậy chứ."

Chỉ thấy từ phía xa, lấp loáng có một thân ảnh. Chỉ chớp mắt, hắn đã đi đến phía ngoài quảng trường. Tốc độ rất nhanh nhưng lại không hề gây ra tiếng động quá lớn. Biểu hiện ra sức mạnh của Phong thuộc tính.

Mọi người đều quay lại nhìn hắn. Đây là một thanh niên nhìn qua khoảng hơn 20 tuổi, mái tóc màu xanh lục xen lẫn đỏ cam. Khuôn mặt anh tuấn. Trên thân khoác bộ y phục màu xanh đỏ đan xen y như màu tóc. Hắn tiến đến một góc quảng trường, không để ý đến mọi người xung quanh.

Một lúc sau, lại có tiếng kinh hô:

" Vân Mộng tiên tử đến rồi."

Một thiếu nữ toàn thân vận một bộ y phục màu trắng, mái tóc tím nhạt dài đến gần eo, làn da trắng trẻo, khuôn mặt sắc sảo, dung nhan không thua gì Dương Tiêu Linh. Nàng cũng tiến về một góc, không quan tâm đến mọi người đang thảo luận.

Nhìn thấy các thiên tài đỉnh cấp đã đến gần hết, mọi người bắt đầu liếc mắt tìm kiếm trong dòng người một thân ảnh, nhân tuyển được coi trọng lớn nhất trong lần chiêu sinh lần này. Chính là thiếu niên có thể một quyền nhẹ nhàng đánh bại một gã tụ nguyên tầng 6, Lâm Lạc.

Chừng năm phút sau, có người thốt lên:

" Hắn ở kia kìa." Tên đó vừa nói vừa chỉ về một hướng.

Một thiếu niên mặc áo màu đỏ đang thản nhiên bước đến. Đôi mắt hắn sắc bén tràn đầy tự tin, nhìn qua đã thấy khác biệt với phần còn lại. Chỉ khí thế mà hắn phát ra đã khiến mọi người cảm thán. Đa phần mọi người đều cho rằng hắn sẽ đạt được thành tích cao nhất trong lần chiêu sinh này.

Nhận thấy thời gian đã đến, một nam tử trung niên bước lên trên quảng trường hướng mọi người nói:

" Ta là Trần Tâm, chấp sự của Bạch Hổ viện, một trong bốn phân viện của Tứ Linh Học Viện."

Ông dừng lại một chút, quét mắt nhìn từng gương mặt trẻ tuổi đầy hy vọng đang tụ hội trước mặt.

" Ngày hôm nay, ta đại diện cho bổn viện đến nơi này với mục đích tìm ra những thiên tài đáng giá để bồi dưỡng. Như các ngươi đã biết, một thế lực muốn phát triển thì đều cần phải bồi dưỡng nguồn máu mới. Tứ đại thế lực cũng như vậy."

" Để không bỏ lỡ thiên tài trong toàn Bắc Vực, tứ đại thế lực đã ra các đệ tử của mình thành lập nên Tứ Linh Học viện chiêu sinh thiên tài các phương. Chỉ cần các ngươi chứng minh được tiềm năng của mình, học viện sẽ bồi dưỡng các ngươi trở thành cường giả, các ngươi còn có cơ hội được tiến vào tứ đại thế lực."

Mọi người trong quảng trường sôi động hẳn lên, có thể gia nhập tứ đại thế lực là điều mà vô số người ao ước. Giờ đây, cơ hội đã mở ra trước mắt bọn họ. Tất cả thí sinh dự thi đều quyết tâm cố gắng biểu hiện bản thân thật xuất sắc.

Trần Tâm gia hiệu, mọi người im lặng rồi nói tiếp:

" Sau đây, ta xin được tuyên bố thể lệ cuộc khảo thí lần này như sau:

Vòng đầu tiên tên là Trắc Linh, mỗi thí sinh sẽ phải dùng Trắc Linh bia để kiểm tra tu vi và tuổi tác của mình. Dưới 25 tuổi khai mở được ít nhất 11 đường kinh mạch xem như qua ải. Nếu không đạt được tiêu chuẩn sẽ bị loại trực tiếp.”

Mọi người ồ lên, vô số thiếu niên, thiếu nữ ôm mặt cay đắng vì không đủ điều kiện. Với đa số người mà nói, yêu cầu kia quá là hà khắc.

Trần Tâm tiếp tục nói:

“Vòng hai là Tổ Chiến. Các thí sinh vượt qua vòng một sẽ được bốc thăm xếp 10 người một tổ lên lôi đài tiến hành hỗn chiến. Người cuối cùng còn đứng trên lôi đài sẽ được tiến vào vòng cuối cùng.

Vòng cuối cùng là Đơn Chiến. Các thí sinh vượt qua vòng hai sẽ tiếp tục bốc thăm đối thủ của mình, tiến hành chiến đấu tay đôi với nhau. Trường hợp số thí sinh còn lại là số lẻ thì người bốc được số cuối cùng sẽ được nhảy thú hạng lên mà không cần phải chiến đấu.

Năm mươi thí sinh tiến vào vòng ba sẽ được quyền gia nhập vào Tứ Linh Học Viện. Trường hợp có nhiều hơn 50 thí sinh qua vòng 3 thì sẽ tiến hành đấu loại một lần. Sau đó ta sẽ dựa theo biểu hiện của các ngươi trong quá trình chiến đấu để quyết định xem kẻ nào có thể tiến vào học viện.

Trong quá trình chiến đấu, nghiêm cấm dùng các loại pháp bảo, phù trú, đan dược. Các thí sinh không được phép sử dụng vũ khí mang theo bên mình mà chỉ được quyền sử dụng vũ khí mà học viện chuẩn bị sẵn để đảm bảo tính công bằng trong trận chiến. Chiến đấu đến điểm là dừng, không ai được phép ra tay sát hại đối thủ.”

Nói đến đây, giọng hắn bắt đầu uy nghiêm, đanh thép:

" Kẻ nào vi phạm, ta sẽ tước bỏ toàn bộ tư cách tham dự của kẻ đó, phế bỏ tu vi để răn đe những kẻ khác."

Nói xong, Trần Tâm thả ra khí thế của Thông Linh cảnh. Uy áp khiến tất cả mọi người vô cùng khó thể.

Thấy đã đạt được hiệu quả răn đe, hắn liền thu lại khí tức.

" Bây giờ ta tuyên bố, cuộc chiêu sinh của Tứ Linh Học Viện chính thức bắt đầu."

Hắn vừa dứt lời, đã có 20 tên nam tử chạy đến, mang theo 20 tấm Trắc Linh Bia đặt ở giữa quảng trường.

Mọi người bắt đầu xếp hàng trước từng khối Trắc Linh Bia tiến hành kiểm tra. Một số người tâm trạng vô cùng háo hức, hưng phấn vì đã biết mình sẽ qua được vòng. Một số người chán nản, buồn bã vì biết chắc mình sẽ bị loại.

Lúc này, mọi người đều chú ý về bốn thân ảnh. Đó là Lý Nguyên, Phong Viêm, Vân Mộng và Lâm Lạc. Cả bốn người đều là ứng cử viên cho quán quân lần tuyển sinh này nhưng lại không lộ rõ tu vi khiến ai ai cũng hiếu kỳ.

Không để mọi người đợi lâu, bắt đầu đến lượt của bọn họ trắc thí.

Vân Mộng đầu tiên, nàng đặt tay lên bia đá. Tức thì tấm bia sáng lên ba dòng chữ:

" 20 tuổi."

" Tụ Nguyên tầng sáu."

" 17 mạch."

Số lượng kinh mạch của nàng khai mở còn nhiều hơn Dương Tiêu Linh một đầu. Chứng tỏ trong cùng cấp nàng mạnh hơn Dương Tiêu Linh. Điều này khiến những người vốn ở Đại Nguyên Thành cúi thấp đầu xuống. Vì rất có khả năng Đại Nguyên Thành sẽ bị tu sĩ nơi khác giành mất vị trí khôi thủ.

Ngay sau đó, Phong Viêm cũng tiến hành trắc thí.

" 21 tuổi."

" Tụ Nguyên tầng sáu."

" 17 mạch."

Thành tích này ngang với Vân Mộng. Do đó lần này mọi người cũng bớt ngạc nhiên lại, tiếp tục chú ý vào hai Lý Nguyên và Lâm Lạc.

Lâm Lạc tiến lên trước, bắt đầu trắc thí.

Lần này, bia đá phát ra tia sáng mạnh hơn hai lần trước rất nhiều. Ngay sau đó, ba dòng chữ hiện lên khiến mọi người khiếp sợ vô cùng.

" 20 tuổi."

" Tụ Nguyên tầng bảy."

" 20 mạch."

Mọi người dùng ánh mắt không thể tin được nhìn về phía Lâm Lạc. Không chỉ tu vi vượt qua hết tất cả mọi người ở đây, hơn nữa lại còn đả thông toàn bộ bát mạch kỳ kinh, đạt đến trạng thái hoàn mỹ.

Hầu hết mọi người đều đã nhận định Lâm Lạc khả năng cao chính là khôi thủ lần này. Một số dân chúng của Đại Nguyên Thành nhìn về phía Lý Nguyên, hi vọng hắn có thể ngang hàng được Lâm Lạc.

Lý Nguyên cũng tiến đến, hắn đặt tay lên trắc linh bia. Lần này ánh sáng nhạt hơn rất nhiều khiến mọi người thất vọng.

Tức thì, ba dòng chữ hiện lên khiến mọi người trợn lòi con mắt:

" 18 tuổi."

" Tụ Nguyên tầng hai."

" 1 mạch."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.