Tang Ninh ngây người một lúc.
Một lòng si mê?
Bọn họ chỉ mới nói được vài câu, sao lại có thể nói là một lòng si mê?
Tạ Thừa An vui mừng lại đưa cho Trương công công một bao bạc: “Cảm ơn Trương công công, cảm ơn Trương công công nhiều lắm! Mời vào uống chén trà nhé!”
Hạ gia hiện giờ đang ở thời kỳ hưng thịnh, thật sự nếu nói ra, có thể còn mạnh hơn cả phủ Ninh Quốc công.
Chưa nói đến việc hoàng thượng rõ ràng đang muốn trọng dụng Hạ gia, trong tay Hạ gia nắm giữ quyền lực thực sự, Hạ gia quân lên đến mười vạn người!
Mới đây, hôn sự với phủ Ninh Quốc công bị hủy bỏ, giờ Hạ gia lại quay sang cầu xin hoàng thượng ban hôn, quả thực là trời giúp Tạ gia!
Tạ Thừa An cười đến không khép miệng lại được.
Trương công công cười vẫy tay: “Trà thì không cần, ta phải nhanh chóng quay về cung báo cáo với hoàng thượng. Lần sau có cơ hội, ta sẽ đến uống rượu mừng hôn lễ Tạ gia. Hôn lễ đã gần, không lâu nữa đâu.”
“Ôi, chắc chắn rồi!”
Tạ Thừa An vội vàng sai người tiễn Trương công công.
Đại phu nhân lập tức kéo Tang Ninh hỏi: “Con và vị Hạ tiểu tướng quân này có quen biết không?”
Tạ Thanh Nguyệt cắn răng, giọng mỉa mai: “Tỷ tỷ là mẫu mực của các nữ tử khuê các trong kinh thành, làm sao có thể tự ý định hôn với một người nam nhân bên ngoài, lại còn dụ dỗ người ta vào cung cầu xin ban hôn, trước kia tỷ tỷ còn có hôn ước, thật là thất lễ.”
“Đúng vậy, lão phu nhân, gia quy Tạ gia không phải để làm cảnh.” Trần di nương cũng nói theo.
Cuối cùng thì, thấyTang Ninh gặp phải tai họa, không ngờ sáng nay còn bị hủy hôn, chiều lại được ban hôn, còn leo lên được cành cao hơn, bà ta đâu thể nuốt trôi cơn tức này!
Lão phu nhân cũng nhìn Tang Ninh với vẻ mặt nghiêm túc: “Tang Ninh, rốt cuộc là chuyện gì?”
Tang Ninh lắc đầu: “Con và vị Hạ tiểu tướng quân này chỉ gặp một lần trong tiệc hôm trước, nói được một câu, mọi người trong phủ đều có thể làm chứng.”
Một nha hoàn vội đứng lên: “Đúng rồi, hôm đó Ninh thế tử cũng có mặt, vì Hạ tiểu tướng quân và Ninh thế tử là bằng hữu, nên Ninh thế tử mới giới thiệu Hạ tiểu tướng quân cho đại tiểu thư, chỉ chào hỏi một câu thôi.”
Lão phu nhân nhíu mày, mới chỉ nói vài câu mà đã chạy vào cung cầu xin ban hôn?
Lại còn là bằng hữu của Bùi Tùng Hàn?
Cái tên Hạ tiểu tướng quân này thật là không có phép tắc.
Nhưng hoàng thượng đã ban hôn rồi, nói gì cũng không có ý nghĩa, huống chi nếu xét ra, hôn sự này là Tạ gia chiếm lợi thế.
Lão phu nhân vỗ tay Tang Ninh: “Thôi được, hoàng thượng đã ban hôn, con cứ an tâm chờ ngày gả đi.”
Nói xong, bà lại liếc một cái lạnh lùng, cảnh cáo những người trong phòng: “Hoàng thượng ban hôn, là Hạ gia vào cung cầu xin, không liên quan gì đến Tang Ninh, nếu ta biết ai sau lưng đàm tiếu, tạo chuyện, làm hỏng thanh danh của Tang Ninh, ta sẽ không tha cho các ngươi!”
Mọi người Tạ gia vội vàng cúi đầu chào: “Vâng.”
Lão phu nhân liếc mắt nhìn Tạ Thanh Nguyệt: “Có một số người cần phải hiểu, Tạ gia vinh quang thì vinh quang chung, tổn hại thì tổn hại chung. Trong nhà có chuyện nhỏ ta không quản, nhưng ai dám bôi nhọ thanh danh Tạ gia bên ngoài, ta tuyệt đối không tha.”
Tạ Thanh Nguyệt cúi đầu run rẩy, không dám nói thêm gì.
Lão phu nhân đi rồi, mọi người cũng tản ra.
Tiền sảnh trở nên vắng lặng, đại phu nhân vẫn cau mày: “Con thật sự không có chút quen biết gì với hắn trước đó sao?”
“Mẫu thân, Hạ gia vừa mới về Yến Kinh ba ngày trước.“Tang Ninh lắc đầu.
Đại phu nhân nhíu mày.
Đúng vậy, Hạ gia ba ngày trước mới về kinh, trước đó vẫn đóng quân ở Thương Châu, chưa từng về kinh.
Làm sao có thể có quen biết?
“Người này chỉ vì gặp con một lần, mà đã vào cung cầu xin hoàng thượng ban hôn, ta thấy hắn không phải là người đáng tin.” Đại phu nhân lo lắng.
Hôn sự của Tang Ninh, bà đặc biệt chú ý.
Dù sao cũng quyết định vận mệnh nửa đời còn lại của nữ nhi bà.
Lúc trước hôn sự với phủ Ninh Quốc công, bà đã chọn lựa kỹ càng, từ phẩm hạnh, gia thế, học vấn, khí độ, đến gia đình trưởng bối, đều điều tra rõ ràng.
Giờ vừa mới bị hủy bỏ hôn sự, lại có một gia đình lạ hoắc như Hạ gia, hành động lại không theo lẽ thường, sao đại phu nhân có thể không lo lắng?
Dù gia thế Hạ gia có cao, nhưng nếu Hạ Tư Tự là kẻ vô liêm sỉ, Tang Ninh cưới vào không phải sẽ bị dày vò sao!
Tang Ninh hơi mím môi, quả thật hắn cũng không phải là người tốt.
Nhưng nàng cũng hiểu mẫu thân lo lắng, chỉ khẽ an ủi: “Mẫu thân yên tâm, dù chỉ gặp một lần, nhưng con thấy Hạ tiểu tướng quân là người thẳng thắn và chân thành.”
Đại phu nhân vẫn giữ nét lo âu trên mặt: “Chỉ gặp một lần thì có thể nhìn ra gì? Hạ gia sao lại không biết gì, vội vã định hôn cho con, lỡ như…”
Tang Ninh nắm c.h.ặ.t t.a.y bà, giọng nói trầm tĩnh nhưng đầy quyết đoán: “Mẫu thân yên tâm, bất kể tình huống nào, con sẽ sống thật tốt.”
Dù là đối mặt với hiểm nguy, dù phải đối mặt với tình cảnh sống chết, cô cũng không tin mình không thể vượt qua được.
Nàng là Tạ Tang Ninh, dù thế nào cũng phải sống thật tốt.
Hạ gia.
“Con là đồ hỗn đản!”
Hạ Vạn Quân giơ gậy lên, mạnh mẽ đánh vào lưngHạ Tư Tự.
Hạ Tư Tự vẫn quỳ thẳng trong phòng thờ, cắn chặt răng, không phát ra tiếng động, không hề động đậy.
“Con dám vào cung cầu xin hoàng thượng ban hôn! Con không thèm báo với ta một câu, con coi trời bằng vung à!”
Hạ Vạn Quân lại giơ gậy lên, đánh thêm một cú nữa.
Hạ phu nhân vội vàng chạy tới: “Lão gia, đừng đánh nữa! Tam lang vốn đã có thương tích rồi!”
Hạ Cẩn Hành và Hạ Vân Chu cũng vội vàng chạy tới, chắn trước mặt ông: “Phụ thân, hoàng thượng đã ban hôn rồi, xem ra không có ý trách tội Hạ gia đâu, ngươì đừng đánh nữa.”
“Đừng có ai cản ta!”
Hạ Vạn Quân gào lên, chỉ vào Hạ Tư Tự: “Con không biết tình hình Tạ gia sao? Hoàng thượng bây giờ còn không ưa Tạ gia! Phủ Ninh Quốc công đã hủy hôn rồi, vậy mà con lại dám tự tìm đường vào rắc rối!”
Hạ Tư Tự không quay đầu lại, ánh mắt đen như mực nhìn vào những baì vị tổ tiên trước mặt, mồ hôi lạnh lặng lẽ rỉ ra trên trán.
“Con biết.”
“Biết mà còn làm chuyện ngu ngốc như vậy!” Hạ Vạn Quân giận đến mức mặt mày đỏ bừng, thậm chí còn cảm thấy hắn có thể không hề hối lỗi!
Hạ Tư Tự lạnh lùng nói: “Con muốn cưới là Tạ Tang Ninh, không liên quan gì đến Tạ gia, nàng chỉ là một nữ tử khuê các, chuyện của Tạ gia không nên ảnh hưởng đến nàng.”
Hạ Vạn Quân giận đến mức tay run rẩy: “Chúng ta không cho con cưới à?! Từ Thương Châu đến Yến Kinh, bao nhiêu nữ tử khuê các con có thể chọn lựa? Con, đứa con bất hiếu này, từ bao giờ mà lại quyết định cưới thê rồi?”
Hạ Tư Tự kiên quyết nói: “Con chỉ muốn cưới Tạ Tang Ninh.”
Hạ phu nhân và Hạ Cẩn Hành, Hạ Vân Chu đều ngạc nhiên. Tiểu tử này sao lại đột ngột yêu đương đến vậy? Cùng nguời trước đây là một ư?
Hạ Vạn Quân mắng: “Con nói con yêu nàng à? Con chưa từng nói chuyện với nàng , sao có thể nói là yêu?!”
Quả thực là không thể hiểu nổi!
“Con yêu nàng từ lần đầu gặp.”
Hạ Vạn Quân tức giận đến mức cầm gậy lên lại muốn đánh: “Yêu cái gì mà yêu, con là đồ hỗn trướng chỉ vì sắc đẹp mà nảy lòng tham!”