Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!

Chương 128: TINH HẠCH VÀ VẬT TƯ, CÔ ĐỀU LẤY HẾT




Thời gian Lạc Ninh cảm ứng đặc biệt dài, vì vậy Hàn Tiếu Tiếu và Tần Hiểu Bạc đứng bên cạnh bảo vệ cậu, những người khác phụ trách tiêu diệt zombie đang đến gần.

Mười phút sau, Lạc Ninh mới mở mắt ra, "Mệt c.h.ế.t em rồi, ở đây có tận 400 nghìn thùng mì, tổng cộng có 16 dây chuyền sản xuất."

Là một nhà máy mì ăn liền lớn, với 16 dây chuyền sản xuất hoàn toàn tự động, một ngày một đêm quả thực có thể sản xuất ra nhiều mì ăn liền như vậy.

Vào thời điểm khủng hoảng zombie bùng phát trong nhà máy, bộ phận chuyển phát nhanh hẳn là chưa kịp vận chuyển số mì đó đi thì đã bị đình trệ hoàn toàn.

Bởi vì Nhan Ly nhớ rằng, trước khi họ vào, có nhìn thấy những chiếc xe tải lớn chở đầy hàng đang đậu xung quanh.

Nếu không phải vì khủng hoảng zombie, số mì được đóng gói ngay ngắn trên những chiếc xe đó hẳn đã được vận chuyển đến khắp mọi nơi trên cả nước.

"Chị đại, em biết con đường dễ đi nhất, đi theo em." Lạc Ninh xoa xoa hai tay, vẻ mặt phấn khích.

Lạc Ninh vừa rồi khi sử dụng tinh thần lực, không chỉ kiểm tra được số lượng mì nguyên thùng ở đây, mà còn tiện thể khảo sát ra được một bản đồ nội bộ hoàn chỉnh.

Zombie bên trong đương nhiên không thể bỏ qua, đó đều là những viên tinh hạch zombie sáng lấp lánh.

Đồng thời cũng phải dùng cách tiết kiệm sức lực nhất.

Mì ăn liền và tinh hạch zombie, họ chọn lấy cả hai.

Ít nhất khi sức mạnh đã đạt đến mức tuyệt đối, đôi khi không cần lựa chọn — muốn gì cũng có thể giữ được.

Nhà máy mì ăn liền này lớn hơn họ tưởng tượng rất nhiều lần, số lượng nhân viên zombie bên trong rất kinh người.

Vì vậy, họ tuyệt đối không thể hành động lỗ mãng, trước tiên phải bắt đầu từ chiến thuật du kích.

Đi theo con đường của Lạc Ninh, đầu tiên phải đối mặt với một số zombie đơn lẻ và số lượng ít.

Việc sử dụng dị năng ít nhiều sẽ phát ra một số âm thanh không nhỏ, trong trường hợp này chắc chắn sẽ thu hút một số zombie từ các khu vực khác đến gần đây.

Vì vậy, họ biết khi nào nên dừng lại.

Đầu tiên tiêu diệt một nhóm zombie, sau đó tính toán thời gian gần hết, nhanh chóng theo Lạc Ninh bỏ chạy.

Trước tiên tìm một nơi không có zombie để trốn.

Như vậy, đợi đến khi những zombie đó bị âm thanh thu hút đến, ở đây căn bản không có người sống.

Một đám zombie lắc lư sẽ tiếp tục tản ra.

Sau đó, đợi chúng tản ra, Nhan Ly và những người khác sẽ xuất hiện, tiếp tục nhắm vào số lượng ít zombie mà đánh úp dữ dội.

Nếu zombie có suy nghĩ của riêng mình, có thể nói chuyện, chắc chắn cũng sẽ chửi rủa một câu 'Thật cmn ghê tởm'.

Họ giống như những nhân viên bình thường đi làm đúng giờ, tuân thủ chế độ tám tiếng.

Đến giờ thì tìm một nơi an toàn để ăn cơm, ăn cơm xong lại tiếp tục "đánh quái".

Đương nhiên, khi ăn cơm thỉnh thoảng cũng sẽ có vài con zombie "từ trên trời rơi xuống".

Vừa ăn cơm, vừa diệt zombie, tiện tay mà thôi.

Ngay cả Hàn Tiếu Tiếu ngày xưa nhát gan nhất cũng bình tĩnh đến không thể bình tĩnh hơn, miệng vẫn đang nhai một miếng que cay, tai nghe thấy tiếng gầm rú của zombie, sắc mặt không hề thay đổi, trực tiếp cầm lấy cây nỏ đã đặt sẵn trên bàn trà, quay người nhắm vào đầu zombie bóp cò.

Thành công b.ắ.n c.h.ế.t một con zombie.

Khoảnh khắc đầu zombie nổ tung, miếng que cay trong miệng cô nàng cũng vừa trôi xuống cổ họng.

Hàn Tiếu Tiếu vẫn ăn ngon lành, không hề ảnh hưởng đến khẩu vị của mình.

Là nhà máy thực phẩm lớn, nhất định sẽ có văn phòng của nhân viên.

Họ thường ăn tối xong, trực tiếp vào văn phòng nghỉ ngơi.

Khóa trái cửa sổ và cửa ra vào, Nhan Ly lấy ra từ trong không gian ra mấy bộ chăn ga gối đệm, mọi người trực tiếp trải nệm xuống đất ngủ.

Vật tư trong nhà máy dễ thu gom, Nhan Ly chỉ cần đứng đó dùng ý niệm, liền có thể chuyển toàn bộ vật tư trước mặt vào trong không gian.

Nhưng nhân viên trong nhà máy thực phẩm lớn quá đông, zombie lại càng nhiều.

Hiện nay, đã hơn một năm kể từ ngày mạt thế giáng xuống, nơi đây sớm đã không còn một ai sống sót.

Ngoài zombie vẫn là zombie.

"Em cảm thấy cho dù sau này cuộc sống có trở lại bình thường, em cũng sẽ vĩnh viễn nhớ khoảng thời gian ở bên cạnh mọi người. Khoảnh khắc này sẽ sâu trong ký ức." Hàn Tiếu Tiếu nằm trên tấm nệm mềm mại, bên cạnh gối của cô nàng còn đặt một đĩa trái cây.

Vừa ăn trái cây tươi, vừa tán gẫu với đồng đội, đãi ngộ này chỉ có đi theo Nhan Ly mới có được.

Điện thoại của Hàn Tiếu Tiếu "ting" một tiếng.

Cô nàng đưa tay lấy điện thoại ra, liếc nhìn một cái rồi nhét lại vào trong.

"Cái người Dương Thanh Y này thật có bệnh, rõ ràng em đã từ chối mấy lần rồi, vậy mà vẫn cứ gửi lời mời kết bạn cho em." Hàn Tiếu Tiếu lẩm bẩm.

Nhan Ly nhìn sang, "Cô ta có việc tìm em à?"

Hàn Tiếu Tiếu nhún vai: "Không biết, vẫn là trách em, lúc đầu khi sống ở khu an toàn G quá mức sôi nổi, kết bạn khắp nơi, dẫn đến cách thức liên lạc của em mọi người đều biết."

Nhan Ly cười cười, tiếp tục nói: "Cô ta quấy rầy em lâu rồi à?"

"Đúng vậy, từ sau khi chúng ta rời khỏi khu an toàn, cô ta gần như ngày nào cũng gửi lời mời kết bạn cho em, em chặn cũng vô dụng, cô ta có rất nhiều acc phụ."

"Vậy thì cứ thêm cô ta, xem xem mụ phù thủy già này rốt cuộc muốn làm gì." Lạc Ninh ở bên cạnh đề nghị.

Nhan Ly gật đầu, "Lạc Ninh nói có lý."

Hàn Tiếu Tiếu tính tình hoạt bát, cởi mở, ngoại hình cũng xinh xắn đáng yêu, giống như búp bê sứ.

Trong khoảng thời gian ở khu an toàn G rất được lòng người, từ bà lão, ông lão bảy tám mươi tuổi, đến trẻ con ba tuổi đều rất thích cô nàng.

Tần Hiểu Bạc đẩy gọng kính trên sống mũi, trầm giọng nói: "Cô ta cách một màn hình điện thoại cũng không làm gì được em, thêm bạn bè chắc không ảnh hưởng gì lớn."

Vừa hay có thể xem xem Dương Thanh Y rốt cuộc đang giở trò quỷ gì.

Thấy mọi người đều nói như vậy, Hàn Tiếu Tiếu dứt khoát đồng ý lời mời kết bạn.

【Có ở đó không?】

Dương Thanh Y nhanh chóng gửi đến một câu hỏi thăm.

Hàn Tiếu Tiếu gửi lại một dấu chấm hỏi.

Dương Thanh Y: 【Sau khi mọi người đi, tôi rất nhớ các bạn, tôi thật sự rất hoài niệm những ngày tháng mọi người cùng sống trong khu an toàn.】

Hàn Tiếu Tiếu đưa điện thoại cho Nhan Ly, "Em không biết nói chuyện với cô ta thế nào, hay là chị nói chuyện với cô ta đi?"

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

"Được." Nhan Ly không từ chối, nhận lấy điện thoại của cô nàng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.