Chương 25: Phát hiện
Sau vụ xung đột nhỏ với Lethan cùng lũ bắt nạt, Twilight cùng Yelena tiếp tục tham quan thị trấn. Còn Lethan xấu số, vì không có bất kì
tổn thương thể xác nào, nó được những đứa trẻ còn lại mang về nhà.
“Nhìn này Twilight, trông chúng dễ thương không?”
“Cũng tạm được.”
Hiện tai, hai người đang ở một gò đất cao, dưới một hẻm đá. Nấp mình sau một tảng đá, Yelena chỉ về phía trên vách đá, nơi một vài con
chim non đang lười biếng nằm trong tổ.
Sau khi dạo một vòng quanh thị trấn, không còn gì đặc sắc nữa, Yelena mới chợt nảy ra ý tưởng, cô kể về Twilight về một loài chim rất đẹp nằm ngoài thị trấn, rồi hai người đồng hành cùng nhau đến vách đá này.
Giờ đang là buổi chiều, và nơi đây cũng không quá xa thị trấn, hai người có thể về nhà trước khi trời tối.
“Dựa theo màu sắc và hình dạng, anh đoán rằng, trên kia là một bầy cú tuyết…đúng không?”
Twilight quan sát tổ chim, dựa theo sách giáo khoa, cậu dễ dàng nhận ra chúng, cú trắng, một trong những loài động vật săn mồi mạnh
mẽ nhất trong các thảo nguyên tuyết.“Mà này, mấy con lớn đâu? Chúng sẽ không bất chợt lao tới đấy t·ấn c·ông chúng ta chứ?”
Twilight lo lắng hỏi.
Phải biết rằng, cú tuyết trưởng thành có chiều dài lên đến 71cm (tức là cao đến gần bằng vai Twilight với chiều cao khoảng 1m3) và một
loài động vật cực kì mạnh mẽ, sẵn sàng t·ấn c·ông bất cứ kẻ địch nào nếu cảm thấy bị uy h·iếp đến tổ của mình, kể cả những con vật to lớn
như gấu hay cáo.
Với lối chiến đấu du kích, cú tuyết sẽ lao từ trên không xuống, gây tổn thương hoặc làm mất tập trung kẻ thù rồi sau đó lại bay lên và lặp lại.
Hiện tại, Twilight và Yelena đang ở rất gần tổ của chúng, nếu bị một con phát hiện ra…cả bầy cú tuyết sẽ ùa khỏi tổ và t·ấn c·ông hai
người.
Eo ôi, Twilight không dám tưởng tượng tới cảnh đó.
Nhưng Yelena rất nhanh trấn an cậu.
“Đừng lo, cứ vào khoảng giờ này, lũ chim trưởng thành sẽ đi kiếm ăn, nên đây là thời gian lý tưởng nhất để đến đây.” Cô vui vẻ nói. Rồi
nheo mắt lại, nhắc Twilight về hứa hẹn gì đó.
“Cậu nhớ giữ đúng lời hứa đấy nhé.”
“Ừm, anh mài biết rồi.” Twilight gật đầu, giảng cho cô nhóc về thứ đó cũng chả hại gì cậu cả nên cứ thoải mái thôi.
Nghe vậy, Yelena vui vẻ mỉm cười.
“Mà này…” Twilight bỗng nhiên hỏi.
“Chuyện gì vậy?”
“Nhóc chắc là lũ cú trưởng thành sẽ không trở về sớm chứ?”
“Đương nhiên, tôi đến đây nhiều lần rồi mà, đây là khoảng thời gian mà l·ũ l·ớn đều đi hết.” Yelena rất tự tin trả lời một lần nữa.
“Nhóc chắc chứ?” Twilight nghiêm mặt chỉ tay lên trời, hướng đó, vài con cú tuyết trưởng thành đang quay trở lại.
Nhưng không nhận thức được điều gì, Yelena vẫn hồn nhiên trả lời.
“Ồ, chúng to quá.” Đây là lần đầu tiên Yelena thấy loài chim lớn đến vậy, mọi hôm cô chỉ thấy lũ cú non thôi, còn những con trưởng thành,
đây là lần đầu tiên.
Nhưng lập tức Twiligth, người nhận ra sự nghiêm trọng, kéo cô nằm xuống, còn cậu thì lẩn về phía góc khuất khi nhìn từ trên cao.
Vì mặc đồ đen nên không thể ẩn mình dưới tuyết, Twilight chỉ biết nhắm mắt chờ đợi lũ cú bay qua và mong chúng không nhìn thấy
mình.
Một lần hiếm hoi, Twilight may mắn, lũ cú cứ thế bay qua đầu cậu, chúng hướng nhanh về phía tổ, đứng trên vách đá, rồi nhìn xuống phía
dưới.
“Chúng đang làm gì vậy?” Twilight thò đầu ra kiểm tra.
Từ phía sau, Yelena kéo áo cậu rồi chỉ về đằng sau.
“Twi…Twilight…” Cô run rẩy nói.
“Hả?” Twilight nhìn về phía đó.
Một con gấu đen đang từ từ hướng đến vách đá. Lũ cú tuyết đứng trên đó đồng loạt hướng ánh mắt không mấy thân thiện tới vị khách
không mời này.
Ngay lập tức, Twilight ấn người Yelena xuống dưới lớp tuyết. Cậu nói.
“Im lặng, nằm yên đây, con gấu đang nhắm tới vách đá. Đợi chúng đánh nhau, chúng ta sẽ lẻn đi.”
Yelena lập tức gật đầu, cô không biết làm gì trong những hoàn cảnh này, nên cứ để Twilight động não, mình chỉ việc làm theo thôi.
Đúng như Twilight dự đoán, con gấu tiến gần tới vách đá.
Cơ thể nó nhỏ hơn bình thường, có lẽ do đang đói và muốn t·ấn c·ông tổ cú để lấp đầy bụng. Vách đá hơi dốc, vẫn có thể lên được, nó vẫn
còn cơ hội nếu vượt qua được đám cú trưởng thành.
Twilight hơi ác ý cười chờ đợi xem trận chiến giữa hai loài săn mồi này.
“Khoan đã! Đó không phải là gấu.” Nhưng khi con gấu tiến đến rất gần vách đá, Twilight mới chú ý.
Ngoại hình giữa chúng khá giống nhau nên nhiều người dễ nhầm lẫn. Thực chất, đó không phải là gấu mà là một con Mangler.
“Ursus Mangler?” Twilight ngay lập tức tiến vào trạng thái phân tích.
Mangler là một loài thú sống trong lãnh thổ Ursus, chúng cực kì khát máu và có thể xé toạc áo giáp của kẻ địch, dễ dàng để thỏa mãn cơn
khát của mình. Ursus Mangler là những chiến thú được huấn luyện để phục vụ cho q·uân đ·ội.
“Từ từ, không phải, nó không có trang bị trên người.”
“Mà khoan, Mangler cũng là một loài săn mồi nguy hiểm, nhưng chúng không thường xuất hiện ở đây.”
Twilight nhớ rõ, Mangler hay sống trong những khu rừng rậm rạp, lúc đi trong rừng cậu cũng bắt gặp vài con.
Việc có một con ở đây rất kì lạ.
Trừ khi…
Vài giả thuyết hiện ra trong đầu Twilight, ý định rời đi đã bị gạt mất từ lúc nào.
Cậu chậm rãi ngồi dậy, di chuyển đến một tảng đá gần đó, nép mình ẩn nấp.
Yelena thấy thế, cũng rón rén làm theo.
Hai người quan sát trận chiến.
Khi nhìn thấy tổ cú non, con Mangler tăng tốc, lao nhanh về phía vách đá.
Những con cú trưởng thành bắt đầu phòng ngự, chúng lượn trên không với tốc độ cao và liên tục nhắm vào mắt nhằm cản bước của
Mangler.
Tuyết từ cơn bão tối qua đã dần tan, nhưng vẫn còn rất nhiều đọng trên mặt đất, điều này ít nhiều làm giảm tốc độ chạy trên tuyết.
Con Mangler rất khát máu, nó bất chấp lao lên mặc kệ những v·ết t·hương được tạo ra bởi móng vuốt của lũ cú đang cố gắng bảo vệ con mình.
Cuộc chiến giữa một kẻ săn mồi đang rất đói cùng lũ chim trưởng thành đang cố gắng bảo vệ con non diễn ra rất gay cấn.
Cuối cùng, cho dù có làm thương một vài con cú, con Mangler đã bỏ cuộc sau khi bị lũ cú mài trong một khoảng thời gian dài.
Nó quay đầu bỏ chạy về phía xa. Những con cú cũng không truy kích mà trở về tổ.
Một lúc sau, khi đã bỏ chạy một quãng cũng xa, con Mangler bắt đầu giảm tốc và rồi gục ngã trên đường.
Những v·ết t·hương nặng cùng cơn đói khiến nó không thể di chuyển.
Lúc này, nó nhìn thấy một cây cỏ cứu mạng. Một sinh vật, nhỏ bé…đang tiến tới gần nó.
Con Mangler dùng chút sức lực cuối cùng để ngượng dậy, chỉ cần ăn thịt sinh vật kia thì nó có thể thỏa mãn cơn đói, đồng thời cũng sẽ có
thêm sức lực để đợi v·ết t·hương hồi phục.
Nó muốn báo thù lũ cú kia.
Nhưng…
Twilight không để nó có cơ hội.
Một q·uả c·ầu l·ửa ngay lập tức đáp vào mặt con thú.
Bồi ngay sau tiếp là thêm vài phát nữa cho chắc chắn rồi cuối cùng là châm lửa thiêu c·hết nó hoàn toàn.
Không hề để cho con Mangler kịp làm gì, vì Twilight biết, nó chỉ cần tát nhẹ một phát là đủ cho cậu về với đất mẹ.
Chú ý vào thân nhiệt con Mangler, khi nó đã hoàn toàn lạnh, cậu lập tức tắt lửa, không để cho cơ thể của nó bị tổn hại nhiều.
Lúc này, Yelena cũng vừa kịp theo tới, nhìn thấy cảnh này, cô cũng không nói gì.
“Đúng lúc đấy, nhóc cầm lấy thứ này hộ anh.” Twilight cởi áo khoác mình ra ném cho Yelena.
Lần này cậu dùng lửa thật, lông của con thú bị cháy xém sẽ khiến áo khoác bị bẩn và vướng mùi khét, Twilight không thích vậy.
Cậu lật xác con thú lên kiểm tra.
“Hm, đúng như dự đoán, đây là một con non chưa được huấn luyện.”
Mangler có tỉ lệ sinh sản tự nhiên không quá cao, nhưng vì hiệu suất, q·uân đ·ội Ursus đã đầu tư tiền nuôi chúng để thay thế chó săn.
Những con non sẽ được nuôi lớn trong các trang trại đặc biệt, sau đó sẽ chuyển tới trại huấn luyện.
Một khi đã được huấn luyện sơ bộ, chúng sẽ được chuyển tới các tiền đồn hoặc trại tập trung để học cách săn mồi và sinh tồn.
Cuối cùng là được mang vào sử dụng trong q·uân đ·ội hoàng gia.
Sở dĩ, Twilight đoán được nó đang được huấn luyện, thậm chí là vừa được mang đến đây, là vì trên người nó có dấu vết đã từng mang
trang bị.
Còn rõ hơn nữa thì chân nó đang mang giáp đây này
Và sự xuất hiện ở đây của nó trong trạng thái đói bụng cũng khẳng định điều này.
Adam có nói toàn bộ binh lính ở những tiền đồn gần đây đ·ã c·hết sạch. Một con Mangler vừa được chuyển đến đây, biết cách chiến đấu, nhưng chưa học được cách săn mồi là hợp lý.
Twilight lật qua lật lại cơ thể của con thú, chẳng có gì đáng chú ý cả, cậu đứng dậy.
Thịt của nó cũng chả ăn được, mùi nặng y chang thịt gấu vậy.
“Có tìm được gì không?” Thấy Twilight tay không đứng dậy, Yelena hỏi thăm.
“Không, chả có gì cả.” Twilight phủi tay, nhìn lên trên, trời cũng đã chợp tối.
“Về nhanh thôi, ăn bữa tối.” Cậu nói.
“Ờm…” Yelena gật đầu đưa lại áo khoác cho Twilight, nhưng vẻ mặt như muốn nói gì đó.
Twilight nhận lấy áo khoác, nhìn thấy vẻ mặt cô, hiểu ý, nhưng cậu lắc đầu.
“Không chôn nó được đâu, chúng ta không có dụng cụ.”
“À mà khoan, nhóc phụ anh chút đi.” Twilight chợt nghĩ tới gì đó, cậu vội nắm hai chân của con Mangler, kéo nó đi.
Yelena không hiểu cậu đang làm gì, mới nói là không chôn được, giờ lại kéo nó đi, nhưng cô vẫn làm theo.
“Gần đây có chỗ nào ít người tới không?” Twilight nhìn xung quanh, bầu trời dần ngả đen, cậu muốn nhanh tí trước khi trời tối hẳn. phải
đem xác con Mangler này ra xa thị trấn chút, nếu lũ ăn thịt ngửi thấy mùi rồi mò tới thì mệt
“Ừm, tôi nhớ là bên kia, phải không nhỉ, bình thường tôi không thấy ai đi về phía đó cả.”
“?”
Là sao?
Twilight tò mò, nhưng cậu mặc kệ, lo việc này trước đã.
Hai người kéo lê xác của con Mangler trên mặt đất, vừa để đánh dấu đường về.
Khi đã thấy đủ xa, Twilight mới buông hai chân của nó ra.
“Phù.” Cậu vuốt mồ hôi.
“Twilight…” Yelena nhìn lên bầu trời, thế nào tối nay cũng bi mắng vì về trễ.
“Về thôi, lần theo vết lê ấy.” Twilight biết điều cô bé đang nghĩ, nhưng không nói gì, cậu lần theo vết kéo rồi trở lại thị trấn.
“May là tối nay không có tuyết.”
Trên đường đi, Twilight cảm thấy may mắn, nếu tuyết rơi nặng có thể hai người sẽ bị lạc khi vết kéo lê bị phủ mất.
Vì đã rất trễ nên hai người chạy nhanh về thị trấn.
Đúng lúc này.
“Á...”
Bộp
Yelena vấp phải thứ gì đó.
“Sao không?” Twilight vội quay lại xem.
“Không sao,” Yelena phủi tuyết vướng trên quần áo đứng dây, nhưng cô cảm thấy bực.
Đối với điều này, Twilight chỉ biết cười khổ.
Trời tối nên không thấy rõ đường, vấp phải đá cũng là bình thường.
“Hừ.” Yelena tức giận, định lấy hòn đá mình vấp phải ném đi cho bỏ tức.
Nhưng…
Twilight mở to mắt, lập tức phủi lớp tuyết đọng trên thứ làm Yelena vấp đi.
“Khoan đã, đây là…?!!”