Chương 46.5:Hầm mỏ 4-Hỗ trợ
Chương 46.5:
Nhiều năm trước.
Trong một tòa dinh thự không đến mức sa hoa nhưng để có thể sỡ hữu nó, chủ nhân cũng phải là một nhân vật có tầm cỡ trong giới
thượng lưu.
Twilight có một cuộc đối thoại ngắn với một nhân vật bí ẩn.
“Thế nên, nhóc muốn học cách sử dụng Arts?”
Nhân vật bí ẩn nghiêng đầu khó hiểu khi một đứa nhóc mới 4,5 tuổi mò vào phòng làm việc của mình với một câu hỏi khó hiểu không
kém.
“Không được, không giống mấy thứ đồ chơi kia, Arts không phải là thứ an toàn để chơi.”
Quả nhiên, người nọ lập tức lắc đầu từ chối rồi lại chuyển ánh mắt về tờ giấy đang cầm trong tay.
Nhưng vẫn lén lút liếc qua chờ đợi cậu nhóc bỏ đi.
1 phút…
5 phút…
10 phút…
“Thôi được rồi, nhóc thật là biết cách làm phiền người khác đấy.”
Nhân vật bí ẩn đặt tờ giấy xuống xoa trán.
“Nhưng tại sao nhóc lại tìm đến ta?”
“Vì Bob nói #@$ là người thông thạo Arst nhất mà ông ấy biết.” Twilight ngay thẳng trả lời.
“C·hết tiệt Bob, tôi sẽ làm thịt ông sau.” U ám nguyền rủa người được gọi à Bob, nhân vật bí ẩn đứng dậy khỏi ghế.”
“Nghe này nhóc, Arts là một thứ cậu không thể học được trong một sớm một chiều đâu. Arts cậu thức tỉnh liên quan đến lửa phải chứ,
của ta là điện, khác biệt nhau, nên ta không chỉ dạy cho nhóc được đâu.” Người bí ẩn vẫn cố gắng từ chối dạy dỗ Twilight.
Vì thực tình, #@$ vẫn nghĩ Arts qua nguy hiểm cho một cậu nhóc.
“Arts của mỗi người sẽ phụ thuộc rất lớn vào sinh lý, di truyền và đào tạo của mỗi người. Tuy khác nhau nhưng ít nhất nó cũng sẽ có một
hệ thống chung về cách sử dụng, cách niệm phép, cách phóng thích, v..v..”
“Con tin rằng việc nhận được lời khuyên từ một người đi trước sẽ giảm thiểu rủi ro gặp phải.”
Hết câu, nhân vật bí ẩn không còn thể bật ra lời từ chối nào được nữa. Vì chính Twilight khẳng định, nếu không được dạy, cậu ta sẽ tự
tìm hiểu.
Cuối cùng, kết thúc bằng một tràng thở dài, nhân vật bí ẩn đành phải đồng ý và kéo cậu nhóc xuống hầm.
Nơi đây là một sân tập bắn nhỏ nằm dưới dinh thự.
Đến nơi, nhân vật bí ẩn cởi đi chiếc áo khoác ngoài, chỉ mặc một bộ đồ mỏng để vận động bên trong.
“Được rồi nhóc con, để dạy cho nhóc cách sử dụng Arts, đầu tiên ta cần định hình lại kiến thức cho nhóc.”
“Nào, về những kiến thức vừa nãy, nhóc đọc ở đâu?”
“Vâng, từ (Wiki) một cuốn sách giới thiệu về các chủng tộc, con đọc được một phần về Arts trong phần liên quan đến các Sarkaz.”
Twilight đưa ra cuốn sách cậu mượn được từ thư viện trong thành phố.
Nhân vật bí ẩn cầm lấy cuốn sách đó, lật đến trang đã được đánh dấu, đọc lướt qua.
“Ta hiểu rồi.”
Sau một hồi, #@$ gập quyển sách lại, kẹp nó vào nách.
“Được rồi Twilight, ta chỉ nói một lần thôi.”
Nhân vật bí ẩn ngồi xổm xuống cho bằng với Twilight đưa một ngón tay lên.
“Arts là một thuật ngữ diễn tả một thứ cực kỳ phức tạp, chính bản thân ta cũng chỉ là tay mơ nếu so với những học giả nghiên cứu về nó.
Thế nên kể từ bây giờ, đừng đọc bất kỳ cuốn sách hay nghe bất kỳ ai nói, ta sẽ dạy cho nhóc sử dụng Arts theo cách của ta, về sau cậu
cần phải tự nghiên cứu. Hiểu chứ?”
Twilight gật đầu.
“Tốt, vậy thì bắt đầu đi, nhắc lại lần cuối, ta sẽ nghiêm khắc lắm đấy, sẵn sàng chưa?”
“Chưa bao giờ không sẵn sàng, thưa sếp.” Twilight nghịch ngợm đưa tay hành lễ kiểu q·uân đ·ội, trong lòng tràn đầy sự hào hứng khi đã
đạt được mục tiêu của mình.
Khuôn mặt non nớt chưa trưởng thành luôn u ám lộ lộ rõ nụ cười khi mục đích xấu đã đạt thành.
Nhưng chỉ rất nhanh sau, cậu đã bước vào lối mòn khủng kh·iếp không lối về dưới sự “chỉ dạy” tận tình của nhân vật bí ẩn.
-----------
Trở lại hiện tại.
Ngay dưới căn phòng trong khu mỏ.
Có đường thông lên, nơi đây không còn ngột ngạt như lúc đầu, nhưng mùi tanh dịch nhày của lũ bọ thì dính khắp nơi.
Nhóm 4 người của Twilight đứng tựa lưng vào con dốc đá cao dẫn lên trên. Trước mặt họ, là vòng vây cuối cùng của quân đoàn bọ băng.
Con bọ chúa có lớp vỏ sần sùi điên cuồng gào rít, nó muốn những kẻ x·âm p·hạm kia trở thành bữa tối đầy dinh dưỡng để thỏa mãn cái
bùng đói của mình.
Quân số của nó đã không còn nhiều như ban đầu, nhưng mức độ nguy hiểm chằng giảm xuống chút nào.
Chiều còn lại, Shieldguard và Crow đều đang thủ thế trước làn sóng đang sắp sửa ùa tới.
Lính của Will đứng đằng sau Twilight.
Còn cậu thì đang lẳng lặng nhắm mắt.
Cậu nhớ lại bài học đầu tiên của mình.
Mặt trời đã dần lặn xuống, kim đồng hồ đã điểm 5h chiều.
Những tia sáng chiếu xuống từ khe nứt dần mờ đi.
Nhưng ở đây, trong căn phòng này, ánh sáng lại không hề thuyên giảm chút nào.
Trái lại càng chói rọi hơn, đi cùng với nhiệt độ tăng lên khủng kh·iếp khiến mặt tuyết nơi bốn người đứng tan chảy rất nhanh.
Vẫn giữ thế, Crow cùng Shieldguard không hẹn mà cùng liếc ra sau.
Twilight đang từ từ bước về phía trước, với trạng thái...bốc lửa theo đúng nghĩa đen.
Mắt cậu nhắm nghiền, khóe miệng mỉm cười rất tươi.
Từ từ, từng bước nhẹ nhàng bước tới.
Nụ cười nhẹ, bước chân chậm rãi như đang dạo chơi trong công viên khiến hai người cùng phe của cậu cực kỳ khó hiểu.
Shieldguard thì không bàn, nhưng khi Crow nhìn thấy nụ cười đó, anh cảm thấy lạnh sống lưng.
Bỏ qua sự khó hiểu của hai người cùng phe, Twilight thảnh nhiên vượt qua họ bước về phía trước.
Mỗi bước cậu đi, ngọn lửa bao bọc quanh cậu lại càng trở nên dữ dội hơn.
Cứ như thế từng bước, từng bước Twilight bước tới trước lũ bọ đang ào ào tràn tới.
Nếu Rag ở đây, với tư cách là người đầu tiên trải nghiêm nó, anh sẽ nga lập tức chạy, chạy hết tốc lực, chạy thật xa.
Vì anh là người đã từng trải nghiệm thứ mà Twilight đang làm.
Trước lũ bọ một khúc, Twilight dừng lại.
Cả người cậu thả lỏng, ngọn lửa cháy bập bùng quanh người cũng dập tắt theo.
“Phiu.” Tiếng Twilight thở nhẹ ra.
…..
Hôm nay là một ngày đẹp trời.
Ngọn gió mát lành thổi trên đồng cỏ xanh mướt.
Tiếng chim hót líu lo trên những cành cây.
Mọi người cười nói trong một bữa tiệc nhộn nhịp.
Giữa bầu không khí vui tươi ấy.
Một làn khói bốc lên từ phía xa.
Ở đằng xa, túp lều của Twilight đang b·ốc c·háy dữ dội.
Đó là một buổi chiều tồi tệ.
…….
…
Twilight: (¬_¬") tức giận.
Hai lần suýt c·hết.
Gia đình mất đi một thành viên.
Giờ thì còn mắc kẹt ở đây.
Với toàn bộ sự bực tức của mình.
Twilight gào lên.
(--------------Bad end day--------------)
“Bọn chó c·hết tiệt!!!!!!!!!!!!!”
Theo tiếng hét phát ra, ngọn lửa rực rỡ bùng lên bao trùm lấy cậu.
Và rồi, lấy Twilight làm trung tâm, ngọn lửa như đóa hoa không lồ nở ra, tạo thành những cơn sóng lửa tỏa ra 360 độ xung quanh.
“AGHHHHHHHHHH!”
Cơn sóng lửa tràn ra dữ dội, quét sạch tất cả những gì nó đi qua.
Lũ bọ đang lao tới, đâm thẳng vào làn sóng, và kết quả là chúng còn không thể tồn tại đủ lâu để mà p·hát n·ổ.
“AGHHHHHHH!”
“Hà hà hà.”
Khi mà tất cả mọi thứ đi qua, chỉ còn lại Twilight đứng ở đấy.
Hơi thở của cậu dần nhẹ đi và trở về bình thường.
“Cảm giác tuyêt thật.” Tâm lý cậu trở nên thoải mái hơn sau khi giải tỏa sự bực tức trong lòng.
Nhưng đối tượng dùng để giải tỏa lại không ổn cho lắm.
Sau đợt lửa quét, lũ bọ con đã bị quét sạch không còn một mống.
Con bọ chúa vẫn còn sống, nhưng cũng chẳng ổn gì cho cam.
Lớp vỏ bị cháy xém, thân thể gần như bị nướng chín.
Lõi Originiums phần thân sau cũng bị ảnh hưởng, màu xanh lam ban đầu đã mờ dần đi.
Nhưng nó vẫn sống sót qua được tuyệt chiêu mạnh nhất hiện tại của Twilight, như thế là đã không thể xem thường.
Nhưng cũng chỉ thế thôi
Nhìn con bọ chúa còn khó có thể đứng vững, Twilight quay đầu trở về.
“Hai người làm hết phần còn lại đi.”
Cậu vừa quay đi, Crow cùng Shieldguard đã lướt qua ngay sau lưng.
Lúc phóng thích Arts, Twilight không nhắm trọng tâm về sau lưng nên áp lực cũng không lớn lắm.
Chỉ cần đứng sau tấm khiên của Shieldguard là ổn.
Ngay khi nhận được hiệu lệnh, Crow không còn đợi được nữa mà lao lên.
Shieldguard theo ngay sau anh, nhưng khi sượt qua Twilight, ánh mắt ông lại vụt qua một ánh nhìn e ngại.
Lúc làn sóng lửa tràn qua, ngay cả ông cũng toát ra cảm giác sợ hãi.
Trong thoáng chốc, ông còn tưởng chừng mình đ·ã c·hết.
Tuy lần này dùng trên lũ bọ, nhưng nếu kẻ đối mặt với thứ đó là mình.
Shieldguard e ngại rằng nó có thể quét sạch cả một đội quân, giống như lũ bọ này vậy, không còn gì cả.
Và còn hình dáng hiện tại của cậu nhóc đó nữa, nó sặc đầy mùi nguy hiểm.
“Không được, phải cảnh báo cho tướng quân khi mình ra khỏi đây.”
Tạm thời bỏ qua chuyện đó, vì giờ còn chưa ra được. Shieldguard hung bạo dùng tấm khiên nện liên hoàn xuống đầu con bọ chúa.
Crow thì không hề khách khí trượt đất, phẫu thuật nó bằng thanh đao ngắn của mình.
(Cảnh tưởng hơi tởm, mọi người không nên tưởng tượng)
Để mặc cho hai người kia làm gì thì làm, Twilight quay lại chõ người lính còn lại.
“Thứ ngài cần đây.” Thấy Twilight lại, người lính nhanh nhẹn đưa một túi đồ cho cậu.
“Cảm ơn, người của Will lúc nào cũng làm người ta yên tâm.” Nhận lấy túi đò, Twilight quay trở lại công việc.
Tranh thủ lúc còn được tăng cường, cậu tranh thủ làm luôn.
“Thưa ngài, cơ thể ngài…”
“Không sao đâu, chuyện thường mà.” Twilight lắc đầu với người lính rồi đặt cây gậy phép lên xác c·hết cuối cùng.
….
Không lâu sau, một làn gió lạnh khủng kh·iếp lan tỏa khắp căn phòng, báo hiệu con bọ chúa đã xanh cỏ.
Twilight cũng thở ra, cậu đứng dậy.
Trang phục, cơ thể trở lại bình thường, mọi thứ cũng đã xong.
Đến lúc trở lại rồi.