Chương 48: Giao dịch
Chương 48:
16:33
Con quái vật đã tạm thời bất động, hai quân sau những tổn thất nhẹ về mặt nhân sự nhưng rất nhiều về mặt tinh thần đều chủ động lui quân để sắp xếp lại đội hình.
Trong một trận chiến thông thường, đây chính là lúc để nghỉ ngơi, chữa trị, cảm tạ những vị thần vì mình vừa sống sót qua khỏi một trận
chiến khốc liêt,….
Đáng lẽ mọi thứ phải là như vậy.
Nhưng không.
Quân lính hai bên đù đang thấm mệt, nhưng họ vẫn đang gằm gằm chuẩn bị tiếp tục lao vào nhau.
Nguyên nhân nằm ở những người này.
“Xin lỗi vì đã chờ.”
Patriot bước ra từ phía quân đoàn của mình. Ông tiến đến phía hai người đã ngồi chờ sẵn.
Oni tên Hisomaru, người mà ông vừa đánh tay đôi lúc nãy.
Một chiến binh từ trong máu, một kẻ rất khó để đánh bại.
Lúc hai người so tay, Patriot cảm thấy mình chiếm thế thượng phong. Nhưng nhìn kiếm kỹ của Hisomaru, ông có cảm giác gì đó là lạ.
Nhưng đánh, đánh mãi vẫn không thể phân thắng bại.
Cho đến lúc có tin cánh trái rút lui còng một loạt t·hiên t·ai đáng ngờ xuất hiện ở đó làm ông buộc phải rút quân.
Patriot là một chiến binh Sarkaz, nếu có thể, ông muốn tiếp tục chiến đấu tới khi có kẻ phải ngã xuống, nhưng tình thế hiện tại không cho
phép điều đó, đặc biệt là khi đã có gia đình.
Hisomaru lúc đó cũng không thừa thế truy kích mà cũng ra lệnh cho mọi người rút ra.
Và giờ lại mạo hiểm đến đây để đàm phán.
Dựa trên những hành động đó, có vẻ ông ta đã lên kế hoạch trước.
“Người còn lại, một chỉ huy của Bl à.” Nhìn qua người ngồi bên cạnh Hisomaru, Patriot ngẫm lại cuộc trò chuyện ban nãy với người sĩ
quan trưởng của mình.
Shieldguard ở dưới hầm mỏ ban nãy hóa ra là một sĩ quan cấp cao trong lực lượng của Patriot.
Sau khi được kéo lên, ông được hộ tống qua đây một cách an toàn.
Nhưng trước khi thực hiện bất kỳ khám nghiệm nào, ông đã yêu cầu được gặp tướng quân và báo cáo lại những gì mình chứng kiến dưới
đó.
Về con bọ chúa, về sức mạnh của Twilight, và những gì ông nhử cậu nói ra được.
“Đứa trẻ đó có vẻ là một nhân vật quan trọng trong Bl, lúc thuộc hạ nhắc đến vị trí chỉ huy, nó có phản ứng. Bọn họ muốn đàm phán, ngài
có thể sử dụng thông tin này để gây áp lực.”
“Đứa trẻ đó, đặc biệt nguy hiểm, có khả năng điều khiên những cái xác, khả năng sử dụng lửa thuần thục, và khả năng quan sát rất nhạy
bén. Ngài nên cẩn thân với nó.”
Shieldguard chỉ báo được sơ bộ thông tin đó trước khi bị quân y mang đi chữa trị.
Nhìn Twilight thiếu sức sống gục đầu trên chiếc ghế gỗ, thật khó tưởng tượng những gì đã được miêu tả là sự thực.
Nhưng những thông tin đó thật sự hữu ích trong lúc này.
“Để xem các người muốn gì?”
Patriot bước đến bắt tay với Hisomaru đã đứng dậy vươn ra sẵn.
Rồi hai người đồng loạt ngồi xuống ghế.
Mấy chiếc ghế gỗ lấy tạm trong nhà dân không đủ khả năng chịu lấy sức nặng của hai người, chúng chùng xuống như muốn gãy đến nơi.
Nhưng hai người đàn ông không để ý đến chúng, họ tập trung vào cuộc đàm phán sắp sửa diễn ra đây.
“Đầu tiên, ta xin cảm tạ hai người vì đã mang người lính của ta trở lại, cùng di vật của những n·gười đ·ã k·huất.” Patriot mở lời trước.
“Tai nạn đó đúng là đáng tiếc, họ chắc hẳn là những chiến binh tuyệt vời.” Hisomaru cũng theo sau. Bằng thái độ kính trọng, ông nói rõ đó
là một t·ai n·ạn.
“Đúng là thật đáng tiếc, nhưng hị sinh trong một nhiệm vụ để bảo vệ đồng bào mình là một điều đáng được ngưỡng mộ.” Patriot nói tiếp,
nhấn mạnh câu “Bảo vệ đồng bào” nhằm chỉ lý do mình đến đây.
“Đội tuần tra đã vi phạm chính luật lệ của Ursus, bọn chúng cố tình s·át h·ại người dân vô tội để chiếm đoạt tài sản, sau đó mưu toan diệt
khẩu toàn bộ người dân rồi dàn dựng dó là t·ai n·ạn.” Giọng nói trẻ con vang lên chặt đứt hoàn toàn m·ưu đ·ồ nói chuyện của hai lão già
thành tinh.
Twilight mệt rồi, cậu muốn kết thúc mọi thứ thật nhanh.
“Ngươi có thể chứng minh điều mình nói không?” Patriot lúc này nhìn qua cậu, tông giọng ông trầm hẳn.
“Có một đứa trẻ đã chứng kiến cha mẹ mình c·hết ngay trước mắt. Đôi phụ huynh đó đã dùng tính mạng để che chắn cho con gái mình,
nhiêu đó đáng để được tuyên dương chưa?” Twilight khẳng định hùng hồn sự thật.
Bằng chứng, nếu ông muốn, tôi có nó.
Thậm chí nếu tôi thích, chỉ vài tuần sau, tin quân tuần tra t·hảm s·át nhiều thị trấn nhằm âm mưu trục lợi có thể xuất hiện ở đầu đề báo
Ursus đấy.
Nghe đến điều đó, Patriot tự nhiên yên lặng.
“Nếu đó là sự thật, chúng đáng bị lên án, nhưng ngươi không có quyền xét xử bất kỳ công dân Ursus nào cả.”
“Tôi có quyền tự vệ. Trên mặt giấy tờ, tôi là môt công dân chính thức của Siracusa. Tôi bị t·ấn c·ông bởi lực lượng tuần tra Ursus trong
chuyên đi thám hiểm của mình, nhiêu đó lý do đủ để tự vệ chưa?”
Lời nói của cậu khiến Patriot bất ngờ, Hisomaru cũng không kém.
Hiện thực rõ ràng trước mắt là cậu đang x·âm p·hạm trái phép lãnh thổ của họ, mang q·uân đ·ội vượt biên, thậm chí g·iết người của họ.
Khi nào những thứ đó là đi du lịch thế?
“Tôi biết ông muốn nói gì tướng quân, nhưng bây giờ tôi ở đây là để xử lý việc này. Dẹp những thứ ngoài lề và bắt đầu đàm phán đi.”
Nói lớn liên tiếp một tràng dài, Twilight lại cảm thấy như mình lại sắp nôn máu ra, cậu vội vàng quay mặt đi nuốt xuống.
Khuôn mặt tái xanh của cậu giờ gần như đã trắng bóc không còn giọt máu.
Nhận thấy Twilight thật sự hết ổn rồi, Hisomaru cũng gấp, ông không vòng vèo nữa mà chủ động nhượng bộ.
“Xin lỗi vì những hành vi của cậu ta thưa tướng quân, nên tôi đến đây để chủ động tỏ thiện ý.”
“Mọi tổn thất mà ngài và người của ngài phải hứng chịu, thương binh, quân phí, tôi sẽ bồi thường đầy đủ. Đối với những người đã mất,
dựa trên số lượng gia đình thương binh nhận được ở Ursus, chúng tôi sẽ bồi thường gấp đôi.”
“Bù lại, chúng tôi muốn hai điều. Thứ nhất, q·uân đ·ội của ngài phải để người của tôi rời khỏi đây an toàn, không cần giấy xuất cảnh, chúng
tôi có nó.”
“Không vấn đề.” Patriot đồng ý với điều kiện trên, ông cũng không muốn dây dưa với rắc rối này thêm nữa nên cũng không làm khó.
“Nhưng các ngươi phải lập tức rời khỏi đây và không bao giờ được trở lại, về những đứa trẻ còn sống sót, ta đảm bảo sự an toàn của
chúng, với danh dự của nhà yêu nước.”
“Xin lỗi nhưng tôi xin phép từ chối yêu cầu này thưa tướng quân.”
Lúc này Twilight lại lên tiếng.
“Adam White, ngài biết cái tên này chứ?”
Patriot gật đầu, ông biết cái tên này.
“Tôi có hứa là sẽ phụ trách cho con gái của ông ta, nên thứ lỗi cho tôi vì sẽ phải mang cô bé theo. Tất nhiên là dưới tinh thần tự nguyện.”
Twilight không thể bỏ lại Yelena, có rất nhiều lý do để cậu giữ lại cô bé.
“Yêu cầu thứ hai là gì?” Patriot không trả lời, ông hỏi tiếp yêu cầu số hai.
Hisomaru nhìn qua, đến lượt Twilight.
Cậu hít sâu lấy hơi rồi mới lên tiếng.
“Tôi muốn có một thỏa thuận, thưa tướng quân.”
……..
Vài phút sau.
Hisomaru cắp Twilight trên tay rời đi khỏi vị trí quân Ursus.
Hai người trở về chỗ họp quân của mình.
“Này Twilight, nhóc có quan hệ gì ở Siracusa à?”
Trong lúc đi, Hisomaru nhớ lại chuyên này mới đem ra hỏi thử.
“Ừ à, ông biết là Boss nhận nuôi tôi đúng không. Lúc mà Bl chưa thành lập ấy, lão có đi du lịch vòng quanh thế giới, ổng giao tôi cho họ
hàng nuôi hộ một đoạn thời gian.”
“Ừ, hèn chi lúc đó ta chưa thấy cậu.”
Hisomaru gật gù, khoảng thời gian Tưilight nói đó cũng là lúc ông gặp Boss và trở thành bạn.
Rồi cả hai chung tay gây dựng lên Bl.
Đó là lúc Boss mang Twilight đến.
“Này Hisomaru, tôi vẫn tự hỏi sao ông lại tham gia vào Bl vậy?” Tới lượt Twilight hỏi.
“Lúc đó ta thực sự không biết đi đâu, và ông già cậu đột nhiên xuất hiện và mời ta sáng lập một đoàn lính đánh thuê.”
Quãng thời gian đầu, lúc mà Bl còn là một nhóm đánh thuê nhỏ chưa có danh tiếng, mọi thứ thật sự rất vui.
“Nhưng giờ thì giữa mọi người dường như có gì đó kỳ lạ.”
“Ừ.” Twilight cũng cảm thán.
Giờ dàn cán bộ ai cũng có những tính toán riêng của mình, hai người cảm nhận rất rõ điều đó. Giữa nội bộ Bl dường như đang có dấu
hiệu chia bè kéo phái với nhau.
Đa phần là vì xung đột với cách hành sự của nhau.
Hisomaru quá coi trọng danh dự, Twilight sẵn sàng thí đồng đội để bảo vệ gia đình mình.
Trial thiếu tiếng nói, Celina kỳ thị Infected quá rõ ràng.
Lightning được nuông chiều quá mức, làm nhiều người bất mãn.
Greeg không từ thủ đoạn, Thames quá tham lam.
Ban đầu mọi thứ vẫn trong tầm kiểm soát, nhưng càng ngày, mâu thuẫn nội bộ ngày càng lớn.
Trong khi người có quyền lực nhất, Boss lại quyết định yên lặng xem.
Hisomaru cũng một phần nào đó giống Twilight, ông rất quý trọng những người mà ông yêu quý.
“Này Twilight, nếu một ngày phải rời khỏi Bl, cậu sẽ làm gì?”
“Hả?” Twilight bất ngờ nhìn qua “Ông trù tôi bị đuổi cổ à.”
“Không, ta chỉ muốn nghe ý định của cậu thôi.” Hisomaru lắc đầu.
Trong mớ hỗn độn trên, Twilight là người có quan hệ tệ nhất.
Cậu là người quản lý chi tiêu cho cả đoàn, một vị trí mà rất nhiều người muốn.
Cậu chứa chấp Infected, điều mà chẳng ai muốn.
Cậu từng thẳng mặt chửi bới và yêu cầu xử phạt mọi người vì làm hỏng việc.
Thái độ hách dịch và tính cách tàn bạo của cậu cũng chẳng được mấy người lính ưa thích.
Hisomaru không biết quan hệ của cậu và Boss sâu sắc như thế nào nhưng chắc chắn sau vụ này Twilight rất có thể sẽ bị những đội
trưởng khác gây sức ép.
“Hừm, nếu phải đi à…”
Với câu hỏi đó, Twilight băn khoăn một lúc.
“Tôi cũng chưa biết nữa, tách ra một đội riêng chăng.” Cậu ậm ừ ngoắc nay nói ra ý định của mình.
Nhưng bên trong, Twilight muốn lè lưỡi nói rằng.
“Nói dối đấy, ai mà tin được ông. Xin lỗi nhưng kế hoạch của tôi chỉ mình tôi biết thôi.”
Còn việc rời đi á, không cần đuổi, từ lâu Twilight đã có ý định này rồi.
Chỉ là chưa chuẩn bị xong nên vẫn còn ở lại thôi.
Mà cho dù bị đuổi thật thì cùng lắm là đến Rim Billiton giúp thằng bạn mở công ty, không thì về Siracusa đi học.
Lựa chọn rất nhiều mà, tiếp tục làm lính đánh thuê cũng được. Twilight tự tin dù không có sự hỗ trợ của những đội khác, quân của cậu
vẫn sống được tốt.
Đó là còn chưa nói đến việc nếu cậu thực sự rời đi, Bl có nguy cơ sẽ sụp đổ rất cao.
Những chỉ huy đời đầu hiểu điều này hơn ai hết, họ biết tầm quan trọng của Twilight, không phải vì thực lực mà vì ảnh hưởng của cậu.
Ngược lại, Twilight cũng đang cần sự hỗ trợ của một tổ chức có sức ảnh hưởng như Bl để dễ bề hoạt động, nên cậu vẫn chưa thể đi vội.
Chừng nào có thể tự phát triển rồi hẵng tính cách chuồn.
Nên giờ vẫn phải thể hiện mình trung thành với Bl đã.
“Mà tôi tin rằng mọi người cũng sẽ thông cảm cho tình cảnh của chúng ta thôi.”
Hisomaru trầm mặt vác người bước đi trong yên lặng.
“Chậc.” Twilight tặc lưỡi, cậu bèn tìm cách lái qua chủ đề khác.
“Chuyện tương lai để mai tính đi, giờ chú tâm vào hiện tại trước đã. Có vẻ mọi người chuẩn bị xong hết rồi kìa.”
Cậu chỉ tay về phía chỗ mọi người tập hợp quân lúc nãy.
Tất cả quân lính đều đã tập hợp về phía Nam thị trấn. Chỉ còn lại Will vẫn còn đứng chờ cùng một chiếc xe Jeep ở đó.
Đối diện anh ta cũng thấy hai người.
Will khởi động rồi lái xe đến đón hai người.
Chiếc xe đỗ ngang trước mặt, Hisomaru mở cửa để Twilight ngồi ghế phụ rồi ra hàng sau ngồi.
Chiếc xe khởi động lăn bánh đi.
“Mọi chuyện thế nào thưa ngài?”
Lăn vô lăng, Will vừa nhìn đường vừa hỏi về cuộc đàm phán lúc nãy.
“Tốt nhất có thể, không bị quân họ làm vướng tay chân là tốt rồi.” Kết quả đàm phán đủ để Twilight cảm thấy thõa mãn.
Nhún vai trả lời, rồi cậu hỏi ngược về tình hình chuẩn bị.
Will cũng thuận miệng báo cáo tiến độ.
Rồi hai người trò chuyện một chút về quá trình thực hiện cũng như kế hoạch tương lai.
Trong khi ở hàng sau, Hisomaru lại ngồi rất yên lặng.
Ông vẫn băn khoăn về cuộc trò chuyện lúc nãy.
Rốt cuộc, tương lai của Bl sẽ đi về đâu đây.
Tác cũng muốn biết lắm.