Chương 49:Quãng nghỉ
Chương 49:
18:16
Mặt trời đã tan biến sau đường chân trời.
Thế vào đó là ánh trăng chiếu rọi những tia sáng hài hòa xuống thế gian.
Ở đây.
Nơi từng là chiến trường chỉ một lúc trước thôi giờ đây yên ắng lạ thường.
Không chỉ nó, mà cả thị trấn đều chìm vào màn đêm tĩnh mịch.
Những toà nhà đổ nát.
Con đường bị trải đầy bởi mùi máu và tàn dư của cuộc chiến trước đó.
Một nơi không thể nói là nhộn nhịp nhưng tràn đầy sự ấm cũng giờ chẳng còn một bóng người.
Ở trên nóc một tòa nhà có view nhìn thẳng ra quảng trường.
Twilight đang ngồi ngâm nga giai điệu gì đó trong khi hướng ánh mắt mình về phía quảng trường.
Nơi Cape đang quỳ ở đó.
Phần nham thạch trên cơ thể anh ta không có dấu hiệu nguội đi. Thay vào đó, phần đất nhỏ xung quanh đó đang dần chuyển sang màu
đen và b·ốc k·hói lên.
“Vẫn ở đó à.”
Một giọng nói vang lên phía sau cậu.
“Chuẩn bị xong hết rồi à?” Twilight không quay đầu mà hỏi lại.
“Vâng, theo sự chỉ đạo của ngài Hisomaru, công việc chuyển giao ‘con tin’ đã được hoàn tất. Ngoài ra, chi phí bồi thường cũng đã được
chuyển giao xong, bên quân địch cũng đã xác nhận. Vì không có tiền nên thứ được dùng để chi trả là quân nhu của chúng ta…gần như
toàn bộ phần còn lại.”
“Và rồi chúng rút quân?” Twilight tiếp tục hỏi.
“Đã ghi nhận là rút quân về hướng Đông Bắc, nhưng họ tạm thời đóng quân lại cách đây 800m.” Giọng ở sau nói tiếp. “Có vẻ là vẫn đang
đề phòng chúng ta.”
“Ừ, đề phòng chúng ta bội ước ấy mà.” Twilight đồng tình với suy nghĩ đó.
Cậu đứng dậy khỏi chỗ ngồi, người ở đằng sau đặt tay lên vai cậu, rồi hai người xuất hiện dưới chân toàn nhà.
“Còn công việc của chúng ta, mọi thứ đã được sắp xếp ổn thỏa, dưới sự giá·m s·át của tôi.” Will tiếp tục báo cáo phần còn giang dở. Anh
đảm bảo dưới sự giá·m s·át của mình thì sẽ không có trường hợp dây chưa nối hoặc chỗ nào đó làm hư.
“Nhưng có một vấn đề chưa ngài.” Anh tiếp tục.
“Tôi có nghe về câu chuyện một cô bé ngài tìm thấy, trong quá trình thi công, chúng tôi có lưu ý, nhưng không thể tìm thấy cô ấy đâu. Có
lẽ trong lúc chuyển những đứa trẻ khác…”
“Thế à? Nếu đó là lựa chọn của cô ấy thì đành chịu thôi, tôi cũng không thể ép buộc một người nào đó đi theo mình được.” Đối với việc
này, Twilight cũng thấy nuối tiếc, nhưng không thể để chuyện Yelena làm lỡ việc được.
“Tôi nghe nói là ngài đã cố giữ cô bé đấy lại trong lúc đàm phán mà?” Will có vẻ nghi ngờ nói.
“Vì cô bé có tiềm năng, lai lịch cũng sạch sẽ, có giá trị bồi dưỡng.” Twilight tiếp lời anh.
“Thế à?” Will bí ẩn nhìn cậu, nhưng anh không nói gì thêm.
Hai người đi dọc theo con đường mòn.
Twilight từng đi trên con đường này trước đây, đó là lúc cậu mò tới khu mỏ lúc nữa đêm.
Khung cảnh cũng giống như này, mọi người đóng cửa nghỉ ngơi. Nhưng ánh lửa bập bùng trong lò sưởi vẫn tỏa sáng qua những khung
cửa sổ tồi tàn.
Mà giờ đây, không chỉ khung cửa sổ, cái gì cũng tồi tàn cả rồi.
Những ngôi nhà không còn một bóng người, toàn bộ khung cửa kính vỡ toang ra hết.
Giờ đây cả thị trấn nhìn như mấy ngôi làng ma ám trong mấy câu truyên kinh dị.
Chậc.
Twilight không tin vào ma quỷ, nhưng cảm giác này vẫn làm cậu lạnh sống lưng.
Ít ra khi hai người đi về phía trước một lúc, mấy khu lửa trị dựng lên tạm thời của mấy người lính đánh thuê dần hiện ra.
À, họ đang nghỉ ngơi sau trận chiến.
Lúc mọi thứ xảy ra, cậu đang mắc kẹt ở dưới khu mỏ nên không chứng kiến được.
Vì giải cứu một người, họ cũng phải cực khổ không ít.
“Đội 2 có tổng cộng 8 người bỏ mạng, 34 người b·ị t·hương hơi nặng nhưng không chí tử, phần còn lại ai cũng có vài vết xước trên người.”
Đi đằng sau, Will nói nhỏ cho Twilight biết.
Xong rồi anh còn nhắc nhở thêm.
“Ngài nên đi cảm ơn họ.”
“Ừ, sau khi xong chuyện tôi sẽ chịu khó.” Twilight gật đầu.
Dù gì thì xem ra hai bên sẽ còn hợp tác dài dài, chịu khó gây dựng mối quan hệ tốt vậy.
Hai người đi ngang qua chỗ mấy người lính.
Đúng thật, ai cũng rất mệt mỏi, nhưng lúc này họ lại đang...
Nhậu nhẹt.
“Há há há há, uống đi! Uống vì mình còn sống đi!”
Những người lính đánh thuê từ đội hai nâng cao cốc của mình, ăn uống thả ga, và cười nhạo những người b·ị t·hương khi chiến đấu.
Nếu nhìn kỹ thì cũng thấy mấy người từ đội hậu cần bị lôi vào.
Khi hai người Twilight đi ngang qua, họ còn cười lớn mời hai người tham gia.
Nhưng vì đang có việc nên hai người tìm lý do lấp liếm rồi chuồn đi.
“Ặc, tôi nghĩ họ vẫn ổn quá chừng.”
Sau khi rời khỏi chốn rượu chè ấy, Twilight mới buông lời cảm thán.
“Ha ha, tôi nghĩ nếu muốn thể hiện lòng biết ơn, ngài nên mua tặng họ mấy thùng rượu đấy.” Will cũng hùa theo cậu.
“Chuyện đó…sẽ được suy xét.”
Haizz, Twilight chỉ mong mấy gã điên đó đừng có uống say quá rồi làm hỏng việc thôi.
Ít nhất thì cũng đừng có kéo mấy người của cậu vào.
Đi một đoạn nữa, hai người tới được chỗ Hisomaru cùng những người còn lại đang ngồi.
Giống như bao kẻ khác, ông ta cũng cầm trên tay một cốc và g·ạ g·ẫm Jet và Rag.
Thấy Twilight cùng Will đi đến, ông vẫy tay gọi.
“Đến rồi nhóc, đến uống phát không?”
Twilight không trả lời, cậu lại gần ngồi xuống bên cạnh đống lửa.
Khịt khịt.
“Khoan.”
Twilight vội vàng đứng dậy chụp lấy cái ly của Hisomaru.
Cậu đưa lên mũi ngửi, một mùi cồn xộc lên mũi cậu.
“Khụ khụ!” Còn làm cậu cảm thấy hơi say. Ho vài cái, Twilight mới chất vấn Hisomaru.
“Này, đây là rượu mà! Ông kiếm đâu ra vậy!”
Cậu rõ ràng là đã triệt sản đường dây tang trữ rượu trong đoàn rồi mà, sao giờ lại đâu ra đây.
“Há há, nhóc khôn nên hỏi một Oni là họ kiếm rượu từ đâu ra đâu.” Hisomaru cười lớn, ông lấy lại ly rượu trong sự khó chịu của Twilight
uống hết một hơi.
Rồi lại chất đầy cốc bằng chiếc bình gốm đặt bên cạnh.
“Mấy người các cậu đủ tuổi rồi đúng không, làm một ngụm đi.” Hisomaru hào sảng đưa ly rươu mời những người khác.
“Không, tôi không uống được rượu gạo.”
“Tôi cũng thế.”
“Giống Will.”
Bộ ba đồng loạt từ chối.
Hai người còn lại.
“Con không cảm thấy mình nên uống lúc này.” Crow.
“Tôi không thích rượu.” Matt.
Lần lượt mọi người từ chối, Hisomaru cũng không có biểu cảm gì, chỉ thu tay lại nâng cốc lên.
“Coi như việc giúp đỡ nên lần này tôi coi như không để ý."
Twilight cũng từ bỏ việc khuyên can, cậu một lần nữa ngồi xuống rồi bắt đầu bàn chuyện.
“Mọi người không có thương thế gì chứ? Nếu ai cảm thấy không khỏe thì có thể rút lui.”
Mọi người ngoại trừ Hisomaru không nói gì, chỉ quay sang nhìn Matt và Jet.
Trong cả bọn thì chỉ hai người này b·ị t·hương.
Cơ thể Jet đầy những v·ết t·hương nhỏ do gạch đá rơi đập trúng. Cánh tay phải bị căng hết cỡ như muốn rách ra phải được bó kín lại chờ
phục hồi.
Nhưng anh là Caster, chỉ cần cầm gậy là có thể làm được rất nhiều điều vì những v·ết t·hương hầu hết là ở ngoài da.
Vấn đề nằm ở Matt.
“Matt, nãy cũng hơi bất đồng nên mới mang chú đi nhưng giờ tôi thật sự nghĩ là chú nên ở lại đây đanh một giấc mai về đi.” Rag nói.
Matt ta đã phải đối đầu với Patriot, cho dù ông ta không nghiêm túc nhưng Matt vẫn chưa đủ trình. Sau đó còn phải chặn đường cho Rag
mang Will chạy trước.
Quân y chuẩn đoán anh mất máu nghiêm trọng, những vết chém toàn thân buộc anh bị quấn như xác ướp chỉ hở ra mỗi cái đầu. Thêm
vào đó, có vẻ như một vài cái xương trong cơ thể anh bị rạn nứt do va đập.
Lúc mọi người tìm thấy Rag đang vác anh tới chiến trường thì hốt hoảng xách anh về. Không ai nghĩ với thương tích như thé, Matt vẫn
có thể đứng được đâu.
“Tôi không sao, là v·ũ k·hí của ngài Twilight, tôi không thể nằm chơi vào những lúc như thế này được.” Matt giơ tay cam đoan, anh còn
gồng tay lên cho mọi người thấy để chứng minh điều mình vừa nói.
“Hơn nữa, nếu đó thật sự là Cabe, dù chút ít, tôi cũng muốn giúp cậu ấy an nghỉ, vì đó làm bạn tôi.”
“Chấp thuận, anh sẽ tham gia.” Twilight hài lòng, lý do của Matt đủ sức thuyết phục cậu.
Mặc dù anh ấy buộc phải tham gia vì là một mảnh ghép quan trọng cậu cần.
Còn những người khác…
Ừ thì ai ở đây cũng cần cả, nãy nói cho vui thôi, vì Twilight biết chả ai rút đâu.
“Được rồi, bây giờ tôi sẽ phổ biến sơ qua kế hoạch để đối đầu với Cabe.” Twilight vỗ tay thu hút sự chú ý của mọi người lại.
Đợi ai cũng nhìn về phía mình, cậu tiếp tục nói.
“Vì không biết anh ta có thể làm gì trong tình trạng đó nên chúng ta sẽ chơi chắc chắn. Đầu tiên, Crow, anh sẽ lãnh việc đến đó chọc giận
Cabe, tôi muốn để cho Rag làm việc này nhưng xem ra anh sẽ chạy nhanh hơn.”
“Được.” Crow gật đầu, chuyện này dễ.
“Để ok 100% lấy vài trái lựu ở kia quăng đến, rồi dụ anh ta chạy đến chỗ đã chuẩn bị sẵn.”
Hồi chiều, Will đã làm anh ta tổn thương bằng bom, nên Twilight muốn làm điều này một lần nữa.
Nếu may mắn thì có thể xong luôn, không thì cũng gây được kha khá tổn thương.
“Bước kế tiếp, sau khi đến nơi, mọi chuyện sẽ diễn ra thế này.. thế này... .”
“Khi anh ta mắc bẫy, Will và Rag nhanh chóng buộc anh ta vào…Bla..bla..bla.”
“Hisomaru, ông sẽ kiềm chế để Cabe không thể thoát được…”
“…”
“Và cuối cùng, Matt sẽ ra đòn kết liễu, lưỡi kiếm của anh đủ sắc bén để kết thúc chuyện này trong một đòn t·ấn c·ông, đừng bỏ lỡ cơ hội
đó.”
“Không thành vấn đề.” Matt gật đầu kiên định.
“Để đề phòng những chuyện có thể phát sinh, tôi sẽ đưa ra chỉ thị trực tiếp ở đó.” Twilight chốt câu cuối cùng.
“Mọi người sẵn sàng hết chưa? Nếu không ai có ý kiến gì thì đến lúc đi rồi.”
“Luôn sẵn sàng.”
Bắt đầu từ Twilight, lần lượt từng người đứng dậy khỏi chỗ người. Rồi dẫn nhau đi đến địa điểm chính.
Đêm nay mới chỉ bắt đầu thôi.