Chương 50:Trận chiến dễ dàng?
Chương 50:
“Đây, cầm lấy.” Twilight hoàn thiện việc lắp ghép, đưa cho Crow một vật hình chữ nhật được bọc trong một gói vải. Bên ngoài có hai đầu
dây gắn vào một chiếc đồng hồ dây cót rẻ tiền.
Rồi cậu dặn dò
“Chạy đến nơi, vặn dây cót 15 vòng rồi ném vào. Không được phép làm rơi, đây là bom Originiums, nó có thể thổi anh banh xác trước khi
kịp phản ứng gì. Quay xong, bom sẽ nổ sau 15s, quay đầu chạy thục mạng như kế hoạch là ổn.”
“Đừng lo, chỉ c·ần s·au công đoạn mang bom, Will có thể ứng cứu anh nếu như có chuyện gì xảy ra, nhưng cứ chạy nhanh lên cho chắc.”
Crow nhận lấy trái bom trong những lời dặn dò đầy bất an từ Twilight. Trong khi Will nói xen vào.
“Bất ngờ đấy đội trưởng, ngài kiếm thứ này ở đâu vậy?”
Bom Originiums, món v·ũ k·hí c·hiến t·ranh cực kỳ nguy hiểm có thể đánh bay cả một tòa nhà.
Thông thường chỉ có q·uân đ·ội hoặc những tổ chức quân sự tư nhân cấp cao, việc Twilight kiếm được thứ này là điều hết sức kinh ngạc.
“Ở đâu à, chợ đen. Nếu có đủ tiền, cậu có thể kiếm được mọi thứ ở đó, từ v·ũ k·hí, trang bị cho đến thậm chí là cả nô lệ.”
“Còn tiền ở đâu thì đừng hỏi, cũng đừng tọc mạch nữa luôn.” Twilight thản nhiên trả lời, không quên cảnh báo ai đó không được phép
nghịch ngu.
Quả nhiên, Rag lập tức liếc ánh mắt tò mò của mình sang nơi khác. Còn Will lên trấn an cậu ta bằng vài câu.
“Được rồi đừng phí thời gian nữa, bắt đầu đi.”
Mọi bước chuẩn bị đã hoàn tất, Twilight thúc dục mọi người bắt đầu.
Ai nấy đều vào vị trí.
Matt và Hisomaru đứng ra hai bên đường, khuất sau ngôi nhà.
Rag thoải mái bật bên mái một tòa nhà, anh đưa tay kéo Jet lên rồi ngồi chờ đợi.
Will cũng đưa Twilight lên tòa đối diện, cậu lấy ống nhòm quan sát Crow ôm gói hàng chạy đi.
……………..
…………..
………
…..
“Này, mấy ông biết các chỉ huy đi đâu hết rồi không?”
Một kiếm sĩ đi đến hỏi những người lính đang quẩy giữa một đống lửa hỏi.
“Không thưa ngài.”
Những người lính đều lắc đầu nói không thấy.
Nói cảm ơn rồi bảo họ cứ tiếp tục, kiếm sĩ lại tiếp tục đi đến một nhóm khác.
Nhưng kiếm mãi cũng chả thấy.
Thông tin duy nhất mà ông nhận được là thấy mấy người họ kéo nhau đi vào trong thị trấn làm gì đó.
“Chậc, kiếm đám đó kiểu gì giờ đây, chơi trò gì mà sao kéo hết cả đám lãnh đạo đi thế.” Đi hết một vòng mà cuối cùng cũng chả có dấu vết
gì, kiếm sĩ buộc phải lấy bộ đàm ra.
“Píp..A đây, nói cho lão già bắt đầu bỏ phiếu đi, tôi tìm không ra…”
ĐÙNG!!!!!
Một v·ụ n·ổ lớn vang thấu trời đêm.
Xoạt.
Ngay lập tức, những người lính dừng việc ăn chơi ngay lập tức.
Họ nhanh chóng rút ra v·ũ k·hí của mình cảnh giác nhìn xung quanh.
“Chúng ta đang bị t·ấn c·ông!”
“Bọn Ursus trở lại à!”
“Ở hướng Bắc, mọi người di chuyển đi.”
Những mệnh lệnh từ các chỉ huy cấp thấp vang lên khắp nơi.
Trong khi đó, kiếm sĩ đang đã chuyển đến đó kiểm tra trước. Vừa chạy, ông vừa báo cáo với bộ đàm.
“Lão già, chúng ta bị t·ấn c·ông thật à?”
“Chưa biết, quân Ursus chả có động tĩnh gì cả, lực lượng giá·m s·át cũng không thông báo.”
“Vậy là sao, v·ụ n·ổ đó là giả à?”
“Ta không biết, vẫn không có chỉ thị gì, cậu ra giữ bình tĩnh cho đám lính trước đi.”
Nhận lệnh, kiếm sĩ vội chạy trở lại chỗ mấy bãi lửa trại.
Ở đấy giờ đã loạn thành một đoàn.
Người từ hai đội đang tranh cãi gì đó.
Tình hình có vẻ nóng, kiếm sĩ vội xuất hiện để trấn an đám đông.
“Chuyện gì vậy!” Ông muốn xác định tình hình với người quản lý ở đây.
Rất nhanh, hai kiếm sĩ khác cũng xuất hiện giữa đám đông, họ là người quản lý ở đây để mọi người không ăn nhậu quá đà.
“Chúng ta bị t·ấn c·ông thật à? Quân địch đến đâu rồi?”
“Tôi không biết, rõ ràng bên canh phòng không có báo cáo gì hết, quân Ursus vẫn đóng quân tại chỗ!”
“Thế v·ụ n·ổ đó là từ đâu ra!”
“Kệ đi, triển khai lực lượng ứng chiến cái đã.”
“Khoan, lão già nói tôi đến đây bảo mọi người từ từ lại.”
“Từ từ để bị bao vây rồi xanh cỏ hết ở đây luôn hả!”
“C·hết tiệt! Vào lúc này mà đám chỉ huy đi đâu hết rồi!”
“À vâng, hồi chiều ngài Will có nói với tôi là ngài Twilight tập họp tất cả chỉ huy để giúp làm gì đó.”
Các kiếm sĩ tranh luận gay gắt, một giọng nói khác bất ngờ vang lên.
Họ đồng loạt quay sang nhìn chủ nhân của giọng nói đó thì thấy đấy là một Caster trẻ trong đội hậu cần.
“Ngài còn nói thêm là tối nay cho dù chó chuyện gì xảy ra thì đừng có quan tâm, chuyện thường ngày rồi mà.” Caster trẻ vẫn chưa ý thức
được ánh mắt của những kiếm sĩ mà vẫn tiếp tục nói.
Vừa dứt câu, anh lập tức thấy ba kiếm sĩ đã đứng vây quanh mình.
“Chàng trai, cậu còn biết gì nữa, khai ra hết cả đi.” Một trong số họ đặt tay lên vai anh, bóp chặt lại nói.
---------------------
-----------
Cót két.
Cót két.
Đã vặn dây cót đủ 15 lần, Crow thận trọng bước tới gần chỗ Cabe.
Vẫn chưa có động tĩnh gì.
Làm như đã được dặn, Crow rón rén lại gần chút nữa rồi nhẹ nhàng đặt gói hàng ngay trước mặt Cabe.
Cậu ta vẫn chưa cử động gì, vẫn quỳ yên như pho tượng.
Nhưng khi đứng gần, Crow lại cảm thấy khó thở.
May là anh vẫn đủ bình tĩnh, bắt đầu đếm ngược thời gian, nhảy bật về rồi chạy về nơi đã được chỉ định.
15s đếm ngược…
5s trôi qua, thời gian vẫn đang chạy, Cabe vẫn chưa có động tĩnh gì.
Thêm 5s nữa, Crow với tốc độ củ mình đã chạy cách xa một đoạn.
Còn 5s cuối cùng, anh thấy không gì đuổi theo nên đứng lại quan sát.
5
4
3
2
1
Rengggg! Chiếc đồng hồ trên gói hàng kêu lên.
Khiến dây dẫn cháy, lửa bắt đầu chạy vào kíp nổ.
Và…
ĐÙNG!!!!!!!!!!!
Quả bom Originiums p·hát n·ổ.
Vụ nổ bao trùm toàn bộ khu vực, hủy diệt tất cả mọi thứ.
Là người đứng gần nhất, Crow có thể cảm nhận được áp lực của v·ụ n·ổ, đinh ninh rằng chắc Cabe cháy thành tro ở trong kia rồi.
Nên tâm trạng anh thả lỏng ra, dùng một tay che mặt cho bớt gió rồi quay
người lại rời đi.
Nhưng đó lại là sai lầm chí tử.
Ánh sáng cùng tiếng động phát ra từ v·ụ n·ổ tạo thành lớp bình phong tạm thời đánh vỡ thị giác cùng thính giác của những người xung
quanh.
Ngay khi v·ụ n·ổ vừa tan đi, từ trong làn khói, một tiếng gào dữ dội vang lên.
GÀO!!
Crow nghe thấy, nhưng chỉ vừa kịp quay lại, một bàn tay không lồ sắp đập trúng anh.
Vút!
Cú vụt đó đập xuống đất, tạo thành một rãnh nhỏ.
Nhưng đánh hụt
May mắn là ở xa, Twilight dùng ống nhòm quan sát, cậu không hề rời mắt khỏi Cabe từ khi Crow lại gần cho đến khi v·ụ n·ổ diễn ra.
Lúc đó, thấy Crow buông lỏng cảnh giác, và có bóng hình ở phía sau vụt về phái trước.
Cậu kịp thời hét lên tên người đứng bên cạnh như một lời ra lệnh.
Ngay tức thì, Will xuất hiện và mang Crow biến đi trước khi cánh tay chạm trúng cậu ta.
Cabe sau cú vụt hút, không biết khi biến hình có thông minh hơn hay không nhưng không còn đù đì nữa mà cánh tay lập tức bám vào vai.
Rồi từ đó rút ra một khối đá nhọn, quăng thẳng vè phía chỗ Twilight đang đứng.
Vèo!
Khối đá bay đến phía nóc nhà.
Twilight nhìn thấy nên dễ dàng tránh né, cậu chỉ cần nhẹ nhàng nhảy xuống là thoát khỏi khối đá ném tới ấy.
Nhưng Will thì không.
Đặc biệt là khi đó là vị trí anh dịch chuyển tới.
Ngay khi vừa ôm Crow đáp đất, khối đá đã bay đến đó.
Ào!
Rào chẵn đã kịp thời chặn trước họ, giúp cả hai an toàn.
Ở dưới sau khi nhảy xuống, Twilight dùng tay ra hiệu cho hai bên chuẩn bị, trong khi cậu rút ra một quả lựu đạn, cố gắng ném về phía
Cabe đang lao tới với tốc độ như tên bắn.
Quả lựu bay không tới, nó đáp đất ngay gần trước mặt Cabe mà p·hát n·ổ. Không có sát thương, nhưng tạm thời làm chậm anh ta lại.
Quả nhiên, Cabe phản ứng với nó, anh khựng lại một chút, nhưng ngay khi quả lựu p·hát n·ổ xong, anh lại lập tức điên cuồng lao lên.
Trước mắt anh, là Twilight đang thè lưỡi đưa ngón giữa lên.
“!”
“Gào!” Cabe giận giữ lao tới.
Thấy thế, Twilight vẫn bình tĩnh đứng yên tại chỗ.
Cabe lao rất nhanh, với hình thái nhỏ hơn, anh ta nhanh gấp vài lần so với cơ thể ù lỳ hồi chiều.
“Nhưng cái gì nhanh quá cũng không tốt, phải không?”
Với quan điểm cái gì không sai thì không cần sửa, Twilight hé khóe miệng, nắm tay giật xuống.
Leng xeng, leng xeng.
Một sợi dây xích sắt chăng lên giữa đường.
Với tốc độ đó, Cabe không thể nào dừng lại giữa chừng được.
Vấp.
Và dĩ nhiên, một chân anh vấp phải sợi xích, cả người theo quán tính lao về phía trước.
Thân thể mất thăng bằng, ở đằng trước, từ hai con hẻm, Hisomaru và Matt lao ra từ hai phía.
Grừừ.
Nhưng Cabe nói không.
Bằng hai cánh tay của mình, ngay trước khi ngã xuống, anh chống nó xuống đất lộn một vòng, rồi tiếp đất ngay trước mặt Twilight trước
sự sững sờ của cậu.
Theo sau đó là nắm đấm vung tới.
Pặc!
Một cánh tay khác đẩy nắm đấm của Cabe ra.
Hisomaru kịp thời xuất hiện trước Twilight, dùng một tay đẩy nắm đấm đó ra. Đồng thời, giáng trả bằng một cú nặng không kém.
Bốp!
Nắm đấm của Hisomaru v·a c·hạm với bờ má của Cabe, khiến nó lệch sang một bên.
Nhưng với cơ thể bằng đá, anh ta không hề hấn gì mà còn đưa tay ra sau chuẩn bị vung tay đấm trả,
Leng keng.
Bất thình lình, một sợi dây xích được tròng qua cổ anh, kéo ngược về.
Từ đằng sau, Matt bám vào sợi dây xích leo lên.
Xoẹt!
Anh vung thanh kiếm, đâm ngược nó vào đỉnh đầu Cabe.
Gào!
Bị quấn quanh cổ, lại còn bị găm vào đầu, Cabe lắc người cố hất văng Matt đi nhưng không có tác dụng.
Không những thế, Hisomaru đã tiến tới từ đằng trước.
Không cần v·ũ k·hí, ông dùng chính nắm đấm của mình phẫu thuật chỉnh hình cho cái đầu cấu tạo từ đá của Cabe.
Bốp! Binh!
Từng cú đấm nặng cả tạ liên tục vung ra, lại thêm Matt ở phía sau dùng sợi dây xích khống chế nên Cabe không có cơ hội chống trả.
Nếu có ai hỏi, tại sao chỉ dùng tay không mà Hisomaru có thể đấm hăng say như thế, tại sao đấm vào đá sắc như thế mà không bị
thương?
Câu trả lời nằm ở Jet, sau khi bảo vệ Will và Crow khỏi khối đá, anh quay sang tập trung đối phó Cabe cùng hai người kia.
Bằng cách duy trì màn chắn bảo vệ của mình bao bọc lấy tay Hisomaru, ngoài khả năng phòng vệ, nó còn hoạt động như một đôi găng tay
cứng hơn thép. Cùng với sức mạnh thể chất của một Oni, mỗi cú đấm ông tung ra như những phát đại bác bắn thẳng vào đầu của Cabe.
Binh!
Ăn thêm một đấm, cho dù không đau đớn, Cabe vẫn phải loạng choạng lùi lại.
Ở trên lưng, Matt túm chặt rồi nhảy lên, đứng trên vai Cabe. Anh dùng hai tay nắm chặt thanh kiếm, rút nó ra khỏi đầu Cabe.
Theo thanh kiếm, môt thứ chất lỏng phụt ra. Không biết có phải máu hay không, nhưng nó đã làm Cabe thấy đau.
Anh gào thét, dưa tay lên đập bay kẻ đứng trên người mình.
Nhưng Matt đã quyết đoán nhảy xuống sau lưng từ trước. Anh lấy đà.
Xoẹt!
Đâm thanh kiếm sau vào giữa sống lưng Cabe.
Từ phía trước, Hisomaru không ngại việc kẻ địch phân tâm, ông bật mạnh về phía Cabe.
Cánh tay phải giơ cao, các mạch máu xuất hiện, cánh tay gồng sức, cơ bắp phình to ra vài phần.
Chân trước trụ lấy đà, nửa thân phải đưa ra sau.
Không cho anh bất kỳ cơ hội nào để gào lên, Hisomaru không chút nhân nhượng tung thẳng đòn đó vào mặt Cabe.
Bốp!
Rắc!
Nắm đấm trời giáng lún sâu vào mặt Cabe, tiếng đất đá nứt vỡ vang ra.
Vút!
Chịu thẳng cú đấm, Cabe văng ra sau một khoảng dài, lăn vài vòng trước khi đập mạnh xuống đường.
Matt đã nhanh chóng né đi, nhưng thanh kiếm vẫn găm vào đó.
Khi phần lưng Cabe chạm đất, thanh kiếm bị ép từ phía sau đâm xuyên qua cơ thể anh.
Ánh đỏ trong con ngươi mờ đi rồi tan biến dần.
Cabe không cử động nữa.
“Dễ nhỉ?” Twilight, người quan chiến nãy giờ lên tiếng.
Cậu cứ đinh ninh rằng trận chiến tối nay sẽ mệt lắm đây, ai ngờ nó chỉ diễn ra trong một đợt v·a c·hạm.
“Ừ, ta cũng cảm thấy vậy.” Vẫn giữ nguyên tư thế sau cú đấm, Hisomaru thu tay về.
Ông vừa nắn bóp các ngón tay vừa nói tiếp. “Ta đã mong đợi nhiều hơn khi chứng kiến cậu ta hồi chiều, nhưng giãn cơ cho cái thân già
này thì đủ chấp nhận được rồi.”
Lúc này, Will cũng mang Crow xuống.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, hai người cũng bất ngờ.
Nhưng thắng rồi thì cũng không nói gì hết.
“Tôi còn chả phải làm gì cơ.” Rag và Jet cũng xuất hiện.
“Thì tôi cũng có làm gì đâu, đứng chơi không.” Twilight đáp lại. Lên kế hoạch sơ bộ, và đó là tất cả nhưng gì cậu có thể làm.
Biết là mình cũng không làm được gì nhiều vì Arts đã cạn kiệt, Twilight vẫn mong thể hiện khả năng chỉ huy chiến thuật của mình.
Nhưng mà…
Cabe gục nhanh quá.
Không, phải nói là Hisomaru mạnh quá, Matt cũng đóng góp không nhỏ.
Nhưng nó có phải là quá nhạt rồi không, mọi thứ diễn ra quá một chiều.
Pha dụ của Crow hơi cồng kềnh nhưng vẫn chấp nhận được, Will cũng phản ứng đủ nhanh trước những mệnh lệnh của Twilight.
“Nhưng người được vinh danh tối nay sẽ là Jet, anh làm quá tốt trong khi vẫn chưa hồi phục hoàn toàn.”
“Đồng ý.”
“Không phản đối.”
Ai cũng đồng ý với quyết định đó, Jet đã làm rất tốt tối nay.
Tất cả mọi người đứng ở giữa đường tán ngẫu trong khi vẫn cảnh giác nhìn Cabe.
Ai cũng khó tin là cậu ta bị dánh bại dễ thế.
“Vậy, giờ làm gì đây?” Rag hỏi một câu trọng tâm.
Cabe gục rồi, giờ làm gì đây?
“Ờ…Về nghỉ ngơi, sang mai chuồn đi sớm?” Twilight ấp úng đưa ra đề xuất, không thể tin là mọi chuyện chóng vánh như thế nên cậu
chưa nghĩ tới những việc tiếp theo.
“Vậy đi, mọi người giải tán đi.” Hisomaru, nhân danh chỉ huy đưa ra kết luận.
Ai nấy đều rời đi về chỗ của mình.
Nhóm bộ ba cùng Matt về chỗ nhóm Caster, Twilight đi gọi vài người tới mai táng, còn Hisomaru cùng Crow về chỗ ăn chơi.
“!”
“Gì vậy Matt?” Thấy Matt tự nhiễn sững lại, Will tò mò hỏi.
“Không có gì, tôi quên lấy lại thanh kiếm.” Matt trả lời rồi quay người trở lại.
Thanh kiếm cắm vào từ sau lưng Cabe.
Đến nơi, Matt phải gắng sức lật ngược người anh ta lại để lấy thanh kiếm.
“Hự!”
Lật lại.
“Phù.”
Cơ thể đá của Cabe nằm yên trên mặt đất.
Matt nhìn người bạn của mình mà không nói nên lời.
Mới mấy ngày trước, hai người còn bàn nhau sau khi về thành phố đi kiếm gì đó ăn ngon mang đi làm quà.
Mà hôm nay một người đã nằm lại rồi.
Không có gì bất ngờ, q·uân đ·ội, lính đánh thuê, lính tư nhân, những người lấy việc chém g·iết làm kế sinh nhai luôn phải sẵn sàng cho việc
này. Matt hiểu điều đó hơn ai hết.
Nhưng giờ đây anh vẫn cảm thấy sót xa.
Cho người bạn đã ngã xuống của mình.
“An nghỉ đi.” Matt nắm chặt thanh kiếm, anh nhắm mắt lại.
Xoẹt!
Rút thanh kiếm ra.
“Từ nay tôi sẽ lo phần bảo vệ đội trưởng, cậu không cần lo lắng nữa đâu.” Anh cúi đầu gửi lời chúc tốt nhất lần cuối rồi quay đầu trở về.
Không được lưu luyến quá khứ, bỏ qua hết mà bước tới tương lai.
Đó là những gì anh tin vào.
…
Trong bầu không khí tĩnh lặng ấy.
Bất ngờ, xuất hiện âm thanh nhè nhẹ của những gợn tuyết nhỏ rơi xuống mặt đất.
Đi cùng đó là tiếng thứ gì đó vỡ nứt ra.
Crack. Crack
“!” Matt vội xoay người dùng thanh kiếm đỡ trước người.
Ầm!
Nắm đấm khổng lồ đè gãy đôi thanh kiếm, chấn anh lún xuống đường.
‘Khặc!”
Bộ giáp vai nứt vỡ ra, Matt phun máu.
Anh cố gắng ngước đầu lên nhìn.
Trước mặt, một cơ thể khuất nửa trong màn đêm.
Trên bầu trời.
Những táng mây dần cuốn theo chiều gió, ánh trăng mờ chiếu rọi xuống cơ thể ấy.
Ánh mắt Matt mờ đi vì choáng váng, những anh cảm nhận được.
Đôi mắt đỏ rực ấy, nó đang nhìn anh