Chương 59: Thăm quan khu nhà Lin Grey.
Chương 59:
Rời khỏi tháp trung tâm, Twilight cùng Yelena theo chân Lin Grey về nhà bằng xe riêng của ông.
“Whoaaa!”
Cửa sổ xe cảnh Lungmen có thiết kế lưới che bên ngoài để phòng tội nhân trốn mất, việc từ đó nhìn ra ngoài cũng khó khăn khi mang lại
cảm giác bị cầm tù, không tự nhiên.
Nhưng đi bằng xe riêng thì khác, không những thế, đây còn là một chiếc xe sang trọng đắt tiền.
Gương của kính sáng bóng trong suốt, dễ dàng quan sát ra bên ngoài.
Nội thất bên trong sang trọng, đèn điện vàng chói lóa.
Như thể đang bước vào một thế giới khác.
Ngồi trên ghế, chờ đợi xe di chuyển, Lin Grey cười phúc hậu nhìn Yelena tò mò về mọi thứ xung quanh, còn Twilight ngồi đối diện một
bên ghi chú gì đó vào một quyển sổ nhỏ.
“Luke, cậu uống gì đó không?” Thấy cậu ta quá chăm chú, ông mới chuyển hướng suy nghĩ Twilight sang một thứ khác. Cậu ta còn trẻ,
nên tận hưởng cuộc sống chứ không nên vùi đầu vào những chuyện như thế này.
“Vâng? Xin lỗi, cơ thể nhỏ bé này dị ứng với rất nhiều thứ nên tôi không được phép ăn uống lung tung, đặc biệt là nước giải khát.”
“Ta hiểu rồi, tiếc thật. Mà nhân tiện đây, chân cậu xảy ra chuyện gì vậy?” Lấy trong xe ra một chai rượu, Lin tự rót cho mình một ly, đồng
thời, ông cũng chú ý tới cặp chân bị băng bó của cậu.
“À, bị xe tải cán qua thôi, tôi bảo là không sao nhưng chắc là tôi cũng nên thử đi khám để biết tình hình.”
Một phần lý do nữa là do Twilight muốn chuẩn bị trước, nếu thực sư Wei Yenwu đáp ứng yêu cầu, cậu sẽ chiến đâu với quân Ursus nên
liệu trước từ bây giờ cũng tốt, dễ tính toán hơn.
Nói xong, Twilight cất quyển sổ tay vào trong túi, cậu khoang hai tay lại dựa lưng vào ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Lúc này, Yelena cũng chú ý tới Twilight gục xuống bên này, cô mới chạy lại, đung đưa tay tước mặt cậu.
“Cô bé, để cậu ta nghỉ ngơi chút đi.”
Thấy thế, Lin Grey lên tiếng gọi Yelena, đợi cô bé nhìn sang thì ông vẫy tay chỉ vào một chỗ bên cạnh mình.
Ngoại hình dù có hơi đáng sợ, nhưng thái độ ôn hòa đối với trẻ em của Lin Grey luôn khiến người khác an tâm.
Dù vậy, Yelena vẫn không cảm thấy an tâm, cô luống cuống nhìn qua xin sự giúp đỡ.
Twilight chỉ nhắm mắt chứ không ngủ hẳn, cậu nhận biết được những gì đang xảy ra.
“Đừng đề cập đến những gì anh làm là được.” Cậu nói nhỏ.
Suy cho cùng, Lin Grey vẫn là bạn thân của Wei Yenwu, để lỗ thứ gì ra cũng sẽ là bất lợi cho cậu. Nhưng Twilight có thể tin tưởng nhân
cách của Zalak này, biết là ông sẽ không làm tổn thương Yelena, nên để hai người trò chuyện một chút chắc là không sao.
Được gật đầu, cô bé mới ngồi lên ghế đối diện Lin Grey, cạnh bên Twilight.
Bắt đầu, ông chỉ nói chuyện đơn thuần bằng cách hỏi những câu đơn giản như sở thích, cũng như vài thứ lặt vặt.
Rồi một lúc sau, lúc này Twilight đã hoàn toàn lịm đi, ông mới hỏi về gia đình và tại sao lại quyết định đồng hành với Twilight?
“Không ngờ, không ngờ mọi việc lại như vậy.” Nghe xong Yelena kể về hoàn cảnh của mình, ông lắc đầu cảm thương.
Cha mẹ b·ị s·át h·ại, cả một thị trấn bị hủy diệt, không thể tin là người Ursusine đã mất nhân tính đến mức này.
Twilight là người lúc đó đã đứng bên cạnh bảo vệ cô bé, chả trách được tại sao Yelena lại dính cậu ta đến thế.
Cho dù luôn miệng nói mình không quan tâm, nhưng cậu vẫn luôn giúp đỡ những người có thể.
“Đừng lo lắng, cô bé, Luke là một người tốt, và trong tương lai, con có thể làm quen với rất nhiều người giống cậu ấy, hãy kiên cường lên
mà sống tốt.”
“Vâng, cháu cảm ơn ông.”
Lin Grey nở nụ cười, quả là tốt bụng và lễ phép. Nếu cô bé không bị mắc bệnh, ông có lẽ sẽ giới thiệu con gái mình với cô bé, à mà khoan,
có lẽ như vậy cũng không sao.
Cùng lúc này, chiếc xe đã đến đích, tài xế dừng xe lại và có một người đàn ông quấn khăn mặt, đeo kính râm đứng bên ngoài mở cửa ra.
Twilight cũng mở mắt ra, cậu nín ngáp một cái rồi ngồi thẳng dậy.
“Đến nơi rồi, chúng ta xuống thôi.”
Lin Grey là người đầu tiên xuống trước, ông phân phó cho thuộc hạ mình giúp đỡ cho Twilight.
Rồi ba người, Yelena vẫn tiếp tục đẩy xe cho Twilight bước đi trên con đường trong khi ánh hoàng hôn xế chiều buống xuống.
Không có những con đường cao tốc rộng lớn, nơi ba người đặt chân đến là một khu phố nhỏ nằm cách xe trung tâm Lungmen, hiển nhiên
cũng nằm trong khu xóm nghèo.
“Ông sống ở đây à, khẩu vị độc đáo đấy.” Đánh giá nơi này, đây là một khu dân cư với những tòa nhà nằm san sát nhau, chúng cao hơn
mấy tòa ở chỗ Twilight đang tá túc, trên nóc cũng có những bảng hiệu quảng cáo với đèn lấp lánh.
“Chỉ là không quen với cuộc sống xa hoa thôi.” Ông mở lời rồi dẫn hai đứa trẻ đi vào khu phố.
Dân cư ở đây cũng đông đúc hơn, có nhiều người đi lại trên đường, họ vẫn sinh hoạt một cách bình thường, không giống khu phố hồi
trưa cậu cùng Yelena đi tới.
À mà thật ra một phần năm số người đây là tay chân của Lin, tất nhiên họ cũng là Mafia hoặc ít nhất là có dính dáng vào.
Trong bóng tối, có thể Zalak già là một tên trùm t·ội p·hạm khét tiếng, g·iết người không ghê tay. Nhưng khi đứng ngoài sáng, Lin Grey là
một ông lão tốt bụng, rất được mọi người nơi này tôn quý.
Đi trên đường, ai nhìn thấy ông đều vui vẻ chào hỏi, họ hỏi han và còn than vãn về tình hình kinh tế bết bát hiện nay.
Những đứa trẻ trong xóm cũng tụ tập lại vây quanh ông, và Lin cũng vui vẻ đùa giỡn với chúng.
Đợi một lúc, xoa đầu nói những đứa trẻ trở về nhà trước khi trời tối, ông mới quay lại cùng với Twilight và Yelena.
“Ông nổi tiếng quá nhỉ?” Twilight vừa nói trong khi cất chiếc bút vừa ký vào hóa đơn của một tiệm bán cơm gần đó.
Lin Grey quả thật được lòng mọi người trong khu, Twilight trong lúc ông chơi với lũ trẻ tranh thủ nhờ Yelena đưa qua tiệm cơm. Cậu
muốn mua cơm gửi về cho mấy người ở chỗ mình, may mắn là có thể thanh toán bằng đồng Rim Billiton, và vì thấy cậu đi với ông ấy,
Twilight được miễn phí giao hàng.
“Họ là những con người hiền lành, trung thực, chỉ sống cả đời với cuộc đời bình thường. Những con người này, sự lạc quan, những tiếng
cười, từ khi nhận ra ý nghĩa của cuộc sống này, ta không muốn họ phải đau khổ.” Ngắm nhìn mặt trời chìm xuống, những tia nắng đỏ rực
chiếu dọc theo con đường dần rút ngắn lại, Lin Grey cảm thán.
“Đó là lý do ông cho niêm phong thông tin về c·hiến t·ranh đang tới gần? Điều này sẽ g·iết c·hết họ đấy?”
“Không, họ biết về nó, họ biết về những kẻ xâm lược đang đến gần, nhưng họ không muốn rời khỏi. Đây chính là mảnh đất nơi họ bắt
đầu cuộc sống mới, là nơi mà giờ đây họ gọi đó là nhà.”
“Và ta, lãnh tụ của gia tộc Grey! Chắc chắn sẽ bảo vệ nơi này bằng mọi giá.”
Lúc đó, Twilight thật sự muốn nhả rãnh vài câu, nhưng ánh mắt kiên định của Zalak khiến cậu không thốt nên lời.
Trong thoáng chốc, cậu thực sự đã bị tinh thần thượng nghĩa của ông làm lung lay.
“Nếu Wei Yenwu chấp nhận hợp đồng, chúng tôi sẽ giúp ông một tay.”
Lin Grey im lặng không nói, đợi cho sắc chiều đã lụi hẳn, ông mới tiếp tục cùng hai người đến nhà của mình.
Nó nằm giữa một trục đường chính của khu phố, có mặt tiền hướng thẳng ra đường, là một nơi cực kỳ thích hợp để kinh doanh.
Không gì là khi nơi ở của Lin là một cửa hàng nhỏ.
Và mặt hàng ông lựa chọn là…
Ở trước nhà có một thành viên của băng Grey, sau khi đến Lungmen, theo chỉ thị từ ông chủ, họ chuyển sang hoạt động ngầm nhằm giữ
trật tự cho t·hế g·iới n·gầm ở đây.
Nhưng vài người trong số họ vẫn hoạt động xung quanh Lin Grey với tư cách cận vệ cũng như là người chăm lo cho các sinh hoạt hằng
ngày cho hai cha con. Họ được gọi là các Greytails.
Khi ba người xuất hiện trong tầm mắt, người cận vệ cúi chào mở cửa.
Căn nhà được thiết kế với nội thất gỗ nâu sậm tới giản, có hai khu vực chính bao gồm khu bên ngoài để kinh doanh và khu bên trong làm
nhà ở.
Khi cánh của mở ra, đập vào mắt hai đứa trẻ, là 3 hàng tủ gỗ dùng để trưng bày được đặt trong cửa hàng, vì đối tượng mua hàng chính
chủ yếu là trẻ em, thế nên không cần phải có kính tấm che lại.
Trên những ngăn kệ tủ, được xếp ngay ngắn các loại hộp, ở một số cái còn có cả bình thủy tinh.
“Đây là..kẹo?”
Nhìn những hạt đường đủ loại màu sắc trên các kệ hàng, Twilight cầm lên một viên ngắm nghía thử.
“Không có thứ gì kỳ lạ trong đây chứ?” Nhìn những thứ này, nó làm Twilight liên tưởng đến vài viên ‘bảy sắc cầu vồng’. Cậu quay sang hỏi
Lin Grey với vẻ mặt nhăn nhó. Trong khi ở đằng sau, đôi mắt Yelena đã hóa thành hai ngôi sao nhỏ lấp lánh, nhìn chằm chằm vào một loại
kẹo que xoắn ốc cắm trên bông gòn ở kệ tủ đối diện.
“Ta biết cậu đang nghĩ gì, đây chỉ là kẹo bình thường thôi. Có rất nhiều loại, cứ lấy vài viên nếu cậu thích.”
Lin Grey vào bên trong đã cởi chiếc áo khoách trắng ngoài của mình ra treo, rồi ông trở lại ngồi vào chiếc ghế tựa gỗ của mình đằng sau
quầy tính tiền, quan sát hai đứa trẻ.
“Tôi không khách sáo đâu nhé.” Twilight vui vẻ trả lời, cậu tìm thấy vài loại kẹo khá nổi trong thời gian gần đây đưa cho Yelena, còn mình
thì lượn quanh để tìm xem có loại nào làm từ Chocolate không.
“Nhớ là ăn ít thôi nhé, sắp đến giờ ăn tối rồi.”
Nhắc nhở một câu, rồi Lin để cho hai đứa trẻ chạy quanh cửa hàng, còn mình thì mở tờ báo đặt sẵn trên bàn ra đọc.
…
Không lâu, một cận vệ của Lin Grey từ sau nhà đi ra, thông báo cho ông bữa tối đã sẵn sàng.
Lin gật đầu, ông muốn quay qua gọi hai đứa trẻ đến nhưng Twilight và Yelena đã đến sẵn.
Đặc biệt, trên vai Twilight còn tồn tại một túi vải đựng đồ.
Cậu đặt túi đồ đó lên quầy tính tiền, rồi đưa tay vào túi tìm chỗ LMD c·ướp được hồi sáng ra.
Lin Grey mở túi ra xem, đó cũng là lúc ông tối mặt lại.
Bởi vì bên trong chứa toàn bộ những thứ gì được làm từ Chocolate trong cửa hàng, ngoài ra còn có thêm vài cây kẹo cây là Yelena thích
thú.
Cô bé đứng khoang tay sau chiếc xe lăn còn Twilight móc ra được một xấp tiền bắt đầu đếm.
“Đóng gói chỗ này lai đi.” Nhân tiện có cận về đứng bên cạnh, ông ra lệnh. Rồi quay sang giảng với hai người Twilight về việc không nên
ăn đồ ngọt và buổi tối.
Twilight hiểu chuyện, cậu gõ tỉnh Yelena đang tiếc nuối nhìn cận vệ mang túi kẹo đi. Rồi hai người theo chân Lin vào nhà trong, chuẩn bị
cùng ông thưởng thức bữa tối.