Chương 65: Ẩu đả, bắt đầu.
Chương 65:
Giữa phố đi bộ ở khu ngoại thành khu 1, rất nhiều người đang tụ tập lại để chứng kiến một vụ t·ai n·ạn.
Dù nói là tại nạn là hơi quá, chỉ là phản ứng của người trong cuộc có hơi quá đà.
Lin Yühsia, con gái của Lin Grey, được rất nhiều người biết đến đang ngồi giữa đường khóc.
Một cô bé khác đi cùng Yühsia đang nằm lăn quay trên mặt đất. Trong cú đụng vừa nãy, sau khi va vào xe lăn của Twilight, cô bé đã lăn vài
vòng trên mặt đất trước khi dừng lại.
Va chạm nhẹ, không có máu chảy ra, chỉ xây xát nhẹ.
Người còn lại, Twilight, những ngày qua, có một số người chú ý đến việc cậu hay đi cùng Lin Grey nên hiển nhiên là hai bên có quen biết.
Trước vụ v·a c·hạm, cậu đang cố đẩy xe lăn sát vào tường để tránh người đi đường.
Twilight cũng không ngờ được đến chuyện mình sẽ bị bị va vào. Đến khi chiếc xe bị văng đi, cậu mới chợt nhận thức được.
Theo bản năng, Twilight vội nắm vào hai thành xe, điều này giúp cậu không bị văng ra.
Keng! Rầm!
Chiếc xe nhỏ được làm đơn giản văng đi một đoạn ngắn sau cú v·a c·hạm.
Thành xe bị cong méo đi, một cái bánh rơi ra lăn long lóc trên mặt đường.
May là của đi thay người, Twilight được lớp ngoài chiếc xe che chở, cậu không trực tiếp đập xuống đường nên không bị xây xát gì.
Chỉ có không còn chiếc xe lăn, đôi chân vẫn chưa lấy lại cảm giác làm Twilight không thể đứng dậy.
Cậu không còn cách nào ngoài dùng hai tay, cố lết ra khỏi chiếc xe lăn không còn nguyên vẹn.
Beatrix lúc này cũng vừa hết choáng bò dậy.
Hai ánh mắt đông thời chạm vào nhau.
-----
Góc nhìn của Twilight:
Cậu đang một lần nữa hoài nghi về số vận của mình, ngày trước thì đau đầu lên xuống vì chuyện Lungmen, sang nay vừa mới thoải mái một tý xíu thì lại bị Felix làm phiền.
Dù buổi trưa đi cùng hai người có khiến cậu dịu đi đôi chút.
Nhưng sự cố này.
Twilight thật sự nóng lên.
Vừa lết ra được khỏi cái xe lăn, cậu lập tức khóa mắt với kẻ vừa húc phải mình.
Đôi mắt màu xanh lục bảo.
Chủ sỡ hữu của nó là một Feline tóc vàng, kết thành hai lọn tóc để dài được che bởi một chiếc mũ đen đội chéo qua như mũ nồi. Tầm
nhìn còn hơi mờ để xác nhận thêm thứ gì, nhưng cô ta cũng đang bò dậy giống cậu.
-----
Góc nhìn của Beatrix:
Là một người hòa đồng và tùy hứng, Beatrix hầu như có thể kết bạn với bất kỳ ai.
Nhưng những ngày gần đây, việc liên tục bị giam lỏng khiến cô bé cực kỳ phiền muộn.
Trốn ra đi tìm thứ mình muốn cùng bạn thân thì lại không có kết quả.
Giờ thêm việc mệt mỏi khi phải chạy một quãng dài mới về đến nhà Yühsia khiến tâm tình cô bé trở nên hơi nóng nảy.
-----
Hai con người đang có tâm trạng giống hệt nhau cùng lúc chạm mắt vào người kia.
Vụ t·ai n·ạn diễn ra cùng lúc khiến tâm trạng hai người cùng lúc bùng nổ.
Twilight đấm mạnh tay xuống đất, dùng hết sức chồm người dậy.
Beatrix đứng vững hai chân, nhe răng nanh đe dọa hướng về phía Twilight.
“Đồ khốn kh·iếp! Không biết nhìn đường à!” x2
Hai tiếng chửi giống y hệt nhau từ ngôn ngữ cho đến nội dung đồng thời phát ra từ miệng hai đứa trẻ.
Do hai câu chỉ khác mỗi được cái tông giọng, hai người sửng sốt một chút.
“Nhìn cái gì mà nhìn, không biết xin lỗi người ta à?!!” x2
“…”
Lúc này, Lin Yühsia cũng là chạy tới, thấy bạn mình vẫn còn sức cãi nhau tay đôi với người ta, cô bé thở phào nhẹ nhõm.
Xem chừng Beatrix không có chuyện gì, cô bé mới quyết định chạy qua xin lỗi n·ạn n·hân.
Là người chứng kiến rõ nhất, vừa rồi rõ ràng là Beatrix sai khi không nhìn đường.
“Em xin lỗi,..Ớ?!!!”
Ngay khi nhìn thấy Twilight, cô bé mới giật mình. “Anh là Vouivre của gia tộc Luckbolt đúng không?”
“Hở.” Nghe thấy ai đó gọi mình, Twilight mới quay sang nhìn.
“Nhóc là ai?”
Zalak bé nhỏ này trông có vẻ quen thuộc, nhưng cậu không nhớ là mình quen biết bất cứ Zalak tóc hồng nào cả.
“Em là Yühsia, Lin Yühsia ạ.” Cô bé khẽ cúi đầu giới thiệu.
Twilight không nhận ra cô bé cũng phải, dù cho khoảng thời gian trước ở Siracusa, cậu mới chỉ đến địa bàn của Lin Grey vài lần để học
hỏi về Arts, lúc đó Lin Yühsia còn quá nhỏ, cậu chỉ nhìn cô bé nằm ngủ trong nôi một lần.
Mấy ngày ở đây cũng vậy, không hề thấy bóng dáng của cô bé.
Nhưng tại sao Lin Grey là cha cô bé, cậu cũng không thấy quá nhiều Zalak gần đây. Tại sao Twilight không liên hệ hai người họ lại?
Đáp án là, vì hai người họ chẳng giống nhau tí nào cả.*
Thật, Yühsia chắc chắn là thừa hưởng gương mặt của mẹ mình, cô bé không có bất cứ điểm gì giống với Lin Grey cả.
“À, thì ra nhóc là con của bác Lin, vậy con mèo đằng kia cũng là bạn nhóc hả?”
“Con mèo? Nếu anh đang nói đến Beatrix thì đúng là như vậy ạ.”
“Này này này, mấy người đang làm trò gì thế hả, hơn nữa, tôi không phải là mèo?!”
Xây sát của vụ v·a c·hạm thật sự rất nhẹ, Beatrix chỉ có vài vết xước nhỏ cùng bụi dính trên áo.
Khi đứng dậy, cô bé thấy Yühsia đang chạy lại chỗ mình thì đột nhiên đứng lại rồi quay sang nói chuyện với tên kia.
Thấy mình bị bơ, Beatrix vội vàng chạy tới.
“Ngươi, tên kia, sao ngươi dám làm b·ị t·hương bổn tiểu thư hả, nể tình quen biết với Yühsia, chỉ cần thành tâm xin lỗi, ta sẽ rộng lòng mà
bỏ qua cho.”
Đến nơi, đứng trước mặt Twilight, cô khoanh tay trước ngực, hai chân rộng bằng vai và cằm hơi hướng lên.
Beatrix coi rằng mình là một người rộng lượng, chỉ cần Twilight xin lỗi là cô sẵn sàng bỏ qua.
Nhưng.
Nghe cô bé nói vậy.
“Xin lỗi? Haha.” Twilight bật cười.
“Tại sao tôi phải xin lỗi chứ hả, rõ ràng cô mới là người húc phải tôi, người xin lỗi là cô mới đúng chứ! Mèo hoang!” Rồi cậu ngẩng đầu
nhìn sang hét thẳng vào mặt Beatrix.
Đột ngột bị hét thẳng vào, Beatrix giật bắn mình.
Sinh ra với địa vị rất lớn, từ khi còn bé, Beatrix đã luôn được mọi người đối xử như một vị công chúa muốn gì được nấy. Cho dù cô có làm
gì, không một ai dám ho he hay cãi lời cô.
Người bạn thân thiết nhất thì lại quá rụt rè và nhát gan, chỉ biết nghe lời mà không dám phàn nàn.
Lớn lên trong môi trường giả tạo như vậy, là một phần nguyên nhân khiến Beatrix hình thành nên tính cách tự cao hiện tại.
Dù ý thức được việc mọi người chỉ quan tâm vì địa vị gia đình mình, điều đó cũng không thể ngăn cản cái tôi dần phát triển trong cơ thể
nhỏ bé này, biến Beatrix trở thành một người kiêu ngạo và tùy hứng, chỉ thích làm theo ý mình.
Nhưng đó chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài.
Sâu trong nội tâm, Beatrix luôn muốn có một người bạn thực sự. Một đối thủ để ganh đua, một người ở bên cạnh để cô chia sẻ niềm vui
và nổi buồn, một người bạn đích thực quan tâm đến cô.
Beatrix luôn luôn cô đơn, nhỏ bé, và bất lực.
Cho nên hiện tại, khi đột ngột bị một người mà mình không hề quen biết hét thẳng vào mặt, cô bé bị sốc trong giây lát.
Rồi ngay sau đó, bản tính hung hăng kiêu ngạo lại một lần nữa nổi lên.
“Đồ thằn lằn không vảy kia, ngươi nói cái gì hả!” Beatrix không chịu thua kém, đanh thép hét trả lại.
Trán Twilight nổi gân xanh, trước giờ cũng chưa có ai dám “báo lố” trước mặt cậu như này.
Cậu thề, nếu như hai chân cử động được, cậu nhất định sẽ dạy cho con mèo vàng này một bài học.
Nhưng lần này, Twilight cuối cùng cũng nhịn xuống. Ở gần, cậu chú ý đến bộ quần áo cũng như vài món trang sức nhỏ trên người Feline
kia, lại thêm đi chung với con gái của Lin Grey.
Gia thế của nó cũng không vừa.
Beatrix cũng đang cố kỵ điều này, cô đã chú ý tới chiếc xe lăn nằm long lóc kia, điều đó chứng tỏ người này có vấn đề về chân.
Nếu cô có bất kỳ hành động mang tính ẩ·u đ·ả nào đối với cậu ta, việc đó sẽ tạo nên hình ảnh xấu trong mắt mọi người.
Hai bên không nói gì nữa, một đứng một nằm cứ nhìn chằm chằm vào mặt như muốn v·a c·hạm với nhau.
Bầu không khí trở nên căng thẳng cho những người đứng gần, Lin Yühsia, cô bé không dám ho he gì, chỉ đứng nép sang một bên.
Cuối cùng, Twilight là người bỏ cuộc trước.
Cậu chán phải mất thời gian với mấy ‘quý cô nhỏ tuổi’ và những gã não phẳng.
Lăn người, cậu cầm lấy cây gậy phép rơi ở một bên.
“Xem nào, phép lơ lửng làm như nào nhỉ.”
Cậu cầm lấy cây đũa phép, chầm chậm niệm chú.
Một dòng lửa nhỏ từ chân bắt đầu xuất hiện, dần dần bao phủ lấy cơ thể Twilight, như một cơn sóng bập bênh đưa cậu nổi lên.
“Hôm nay xem như chấp cô một lần, tạm biệt. Lin Yühsia, gửi lời chào của anh đến ông ấy, dù anh mới gặp xong.”
Twilight vung vẩy cây đũa phép, cậu thao túng ngọn lửa đi theo con đường mà ban nãy Yelena và Felix trở lại nhà Lin Grey.
Nói nhanh, đi cũng nhanh, Beatrix chưa kịp phản ứng gì thì Twilight đã đi được một đoạn.
“Ơ, tên thằn lằn không vảy kia, ngươi chưa xin lỗi ta mà dám bỏ chạy à?!!”
Dù thấy cách cậu ta di chuyển rât thú vị, Beatrix vẫn chưa nguôi cơn giận ban nãy, cô vừa hét lên, vừa chạy theo sau Twilight, mặc cho
Lin Yühsia ở sau ngăn lại.
Nhưng sức chuột thì không bằng mèo, và sức mèo con thì chẳng bằng rồng lửa, Twilight dù bay chậm nhưng vẫn giữ được khoảng cách
với Feline phiền toái kia.
Từ đằng sau, những tiếng hét gọi, thậm chí là chửi rủa cũng bắt đầu xuất hiện.
Cảm thấy mình bị bơ, đây là lần đầu có người dám không để ý tới mình, cơn nóng giận của Beatrix ngày càng nóng hơn.
Một vài từ ngữ xúc phạm cũng bắt đầu tuôn ra.
“Đứng lại, con thằn lằn kia!”
“Chờ đã, đồ khốn!”
“@$@@#$” Nói tục.
Cho dù Beatrix có vừa chạy, vừa hét lên, Twilight cũng chẳng hề để ý, hay nói đúng hơn, cậu đã quen với nó.
Mặc định phiên dịch mọi từ ngữ phát ra thành tiếng động vật kêu, Twilight vẫn cứ bay về trước dù Beatrix có chạy theo sát thế nào.
Nóng giận.
Nóng! Rất nóng!
Beatrix thực sự nóng!
Không chịu xin lỗi thì coi như cậu ta ấu trĩ đi, nhưng việc không để ý đến cô là không được phép.
Đây là một sự xúc phạm!
“Ngươi nhớ đấy, con thằn lằn kia, ta sẽ đem chuyện này đi nói với cha ta, ta sẽ tìm đến gia đình, họ hàng, người thân của ngươi, đem tất
cả những gì ngươi đã làm úp thẳng lên đầu họ. Ta sẽ bắt ngươi phải quỳ xuống, khóc lóc cầu xin ta tha thứ! Và đương nhiên. TA SẼ
KHÔNG BAO GIỜ THA THỨ CHO NHÀ NGƯƠI!” Nước tràn bờ đê, Beatrix hét to đe dọa lần cuối cùng.
Nếu có người nào đó quen biết cả hai bên ở đây, họ sẽ phải thực sự suy ngẫm về những điều Beatrix vừa hét lên.
Bloody Lines là một tổ chức lính đánh thuê có tên tuổi ở phương đông, đặc biệt là khối các nước Ursus, Siracusa, ….
Cho dù Adams Swchire dù là nhà quý tộc Victoria, vừa là quản lý của một tập đoàn nổi tiếng toàn thế giới.
Ông vẫn chưa đủ ảnh hưởng để đe dọa đến Bloody Lines, đội hậu cần, hay những người quen của Twilight.
Đặc biệt, giờ Lungmen đang phải đàm phán giữ lại sự ủng hộ của đoàn lính đánh thuê để củng cố lực lượng.
Adams giờ có muốn làm gì thì cũng sẽ bị Wei Yenwu cùng Lin Grey đè xuống.
Nên những lời vừa rồi của Beatrix chỉ là lời nói xuống của một đứa trẻ đang nóng giận, áp lực quá mức mà không kiểm soát được từ ngữ.
Đối với tình trạng này, chỉ cần xin lỗi nhẹ nhàng là mọi chuyện sẽ ổn, nếu chịu khó an ủi vài câu thì sẽ đạt được hảo cảm nhất định.
Nhưng tiếc là người nghe điều này là Twilight.
LÀ kẻ mà chỉ cần nghe đến gia đình là xù lông ngay.
Thấy ngọn lửa bao trùm Twilight giảm bớt đi, chỉ còn một ít dưới chân giữ cậu trên không trung.
Beatrix cứ ngỡ mình đã thành công, cô từ từ tiến lại gần khoái chí nói.
“Sao, sợ rồi chứ gì? Giờ thì xin lỗi ta đi, nhân lúc bản tiểu thư còn rộng lượng…”
Chát!
Đáp lại, là một cái tát thẳng vào mặt.
Tiếng ‘chát’ chói tai làm tất cả mọi người trong phố, cho dù có để ý hay không đều sững người lại.
Đặc biệt là Lin Yühsia.
Tác giả của cú tát đó, không ai khác ngoài Twilight.
Cậu xuất hiện ngay trước mặt Beatrix, giáng nó vào má cô.
Chưa chịu thôi, cậu còn thủ sẵn cây gậy phép trên tay.
Nhận một cú tát trời giáng vào mặt. Phản ứng đầu tiên của Beatrix là không phản ứng kịp với điều gì đang diễn ra.
Cô vô thức sờ lên bên má đã đỏ chét của mình.
Rồi từ từ, hàm răng mới phát triển cắn chặt lại, ánh mắt trở nên hung ác.
“Ngày hôm này, dù cho chuyện gì xảy ra, tao sẽ dạy cho con mồn lèo khốn kh·iếp nhà ngươi biết thế nào là tôn trọng người khác!”
“Thử đi, đồ c·hết bằm, Beatrix vĩ đại này sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ.”
“Gào!”
Beatrix bất ngờ xông tới, hàm răng trắng mở ra, như mèo vồ mồi.
Twilight đưa cánh tay cầm đũa phép lên đón đỡ.
“Oái!”
Hàm răng mới nhú của Beatrix cắn chặt vào cánh tay Twilight, làm cậu đau đớn nghiến răng.
Chiếc đũa phép do cánh tay bị cắn không cầm chặt nên bị rơi xuống đất,
Ngọn lửa giữ cho Twilight lơ lửng mất đi, hai đứa trẻ rơi xuống đất.
Nhưng cuộc giằng co không hề dừng một tíc nào.
Beatrix dùng răng cắn chặt một cánh tay của Twilight, một tay nắm lấy một bên sừng, tay còn lại ra sức cào vào mặt cậu.
Twilight thì lại cố đẩy cô ra, chân không thể cử động, cánh tay còn lại nắm chặt lấy đầu Beatrix đẩy ra, cái đuôi cậu cũng linh hoạt cuống
lấy một chân cô bé, kéo.
Hai người bất chấp tất cả lăn lộn vật nhau trên mặt đất.
Lin Yühsia đứng ngoài, là người đầu tiên cố tách hai người ra nhưng bất thành.
Phải mãi một lúc sau, cận vệ gia tộc Lin Grey thấy động tĩnh chạy tới.
Bằng sự nỗ lực hết mình, họ cuối cùng cũng tách được hai đứa trẻ ra.
Beatrix quần áo lộn xộn nhau hết cả, vài vết vải trên cái áo khoác đắt tiền bị kéo giãn ra, cái mũ giống mũ nồi đội trên đầu rơi ra lúc vật
lộn được một cận vệ nhặt lấy mang theo cùng. Cô bé cùng Lin Yühsia được mang về cho Lin Grey xử lý.
Còn Twilight, cánh tay bị cắn của cậu rươm rướm máu tươi, một chủ của hàng tốt bụng mang cho cậu một cái băng gạc.
Các cận vệ canh chừng cậu cho đến khi hai người Yelena và Felix trở lại, bất ngờ trước những gì đã xảy ra.
Cuối cùng, họ nhờ vả được cận vệ lái xe đưa mình về khu 5.
Thông tin về vụ ẩ·u đ·ả công khai giữa cháu gái nhà tài phiệt cùng một người lạ mặt rất nhanh truyền ra trong thành phố, nhưng chỉ những
trang báo lá cải mới đưa nó lên trang bìa.
Vì ngày hôm sau, tức ngày 26/4/1077, thông tin về cuộc xâm lược của Ursus cuối cùng cũng được công khai.