Vạn Biến Hư Ảo

Chương 47: Kẻ Địch Khó Giải Quyết




Chương 47: Kẻ Địch Khó Giải Quyết
Dương Tuấn Vũ biết hiện tại hóa trang cũng vô ích, bởi vì sau lưng họ chính là các thanh v·ũ k·hí rất bắt mắt, dù được bọc trong vải đi chăng nữa thì kích cỡ đấy khó mà giấu được ai.
Chuyện Rin mang theo bảo kiếm có lẽ ít nhiều đã được đồn đi, số kẻ không có mắt nhắm tới có lẽ không dừng lại ở đây.
Dương Tuấn Vũ nhíu mày vung tay, một cái xác từ trường thương rơi xuống, ánh mắt đám người chung quanh đã phát lạnh nhưng vẻ mặt cuồng nhiệt khi nhìn chằm chằm vào họ khiến hắn biết đám người này dù biết có thể bị g·iết cũng muốn thử vận may, nếu có thể c·ướp đoạt được các thanh thần binh lợi khí này uy lực của bọn chúng sẽ tăng không chỉ vài phần. Đối với người khác có thể còn lưỡng lự, nhưng đám người sinh ra từ chém g·iết này lại không như thế.
Hơn 10 người lập thành một thế trận hình tam giác, các mũi nhọn sắc bén từ v·ũ k·hí chĩa về phía hai người lữ khách, phía sau cũng có 6 kẻ đang nhắm tên chuẩn b·ị b·ắn.
Bọn người này đương nhiên đã nghe được quá trình băng Joshep bị diệt nên tới đây đã có chuẩn bị trước. Bọn chúng không cậy mạnh mà thiết lập thành trận hình cùng tiến cùng lùi, phía sau còn có yểm trợ và đánh bất ngờ bằng cung.
Rin không dám chủ quan, cô không dùng thanh Ume mà bắt đầu tháo xuống phần vải bọc Tử Đao. Cây đao lớn đen xì vừa xuất hiện, đám người xung quanh kinh hãi phát hiện cơ thể mình bị một áp lực vô hình chèn ép tới khó thở, máu trong người lưu thông dường như cũng theo đó mà trì trệ không ít.
Thành viên băng Leoden bắt đầu liếm liếm mép, bọn chúng không ngờ hai kẻ đi lạc này toàn thân đều là bảo vật. Theo đó mà nói, cây thương của tên kia đích thị cũng là một món đồ tốt.
Suy nghĩ điên cuồng khiến cơ thể chúng nóng bừng lên, cảm giác bị đè nén không ngờ được hóa giải một phần làm bọn chúng càng vui mừng.
- Giết!
Rất nhanh, trận hình xuất kích, mũi nhọn tam giác không nhân nhượng lao thẳng về phía Rin, bọn chúng đương nhiên không dám khinh thường chủ nhân của thần binh, nhưng theo những gì quan sát được, cô ả này dùng cây đao lớn có vẻ chưa thuần thục, một sự miễn cưỡng không khó để nhìn ra, chống cự chắc không được lâu, t·ấn c·ông vào đây sẽ đem lại hiệu quả lớn.
Sáu tên cầm cung phía sau liền bắn ra các mũi tên bạc tẩm độc phong tỏa đường cứu viện của Dương Tuấn Vũ, chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi đã phân tích được ưu nhược của kẻ địch, từ đó cho thấy bọn chúng rất giàu kinh nghiệm thực chiến.
Dương Tuấn Vũ hơi lo lắng, nhưng nhìn ánh mắt không chút tình cảm nào của Rin thì hơi yên tâm, hắn đi mấy tháng, cô ở nhà cũng không ngồi chơi. Nếu đã cùng nhau xông pha trận mạc thì niềm tin vào đồng đội là điều phải có.

Ánh mắt sắc lạnh chiếu về phía sáu tên cầm cung, nếu bọn chúng cùng nhau t·ấn c·ông xa gần với Rin chỉ sợ sẽ khiến cô sớm rơi vào cục diện xấu.
Phải giải quyết mấy tên ruồi nhặng khó chịu này trước.
Cánh tay vu·ng t·hương, Độc Long đang rất phấn khích với máu, nó đã được giải trừ phong ấn cho nên mỗi kẻ mà thương xuyên qua, nó đã lén lút hấp thụ không ít máu huyết và sức mạnh của kẻ địch trong giây phút trước khi c·hết làm cây đao vốn mạnh mẽ nay lờ mờ thêm vẻ khát máu như quỷ dữ.
Một chiêu Vạn Địch Bất Xâm thành thạo đi ra, hai tay rất nhanh xoay thương theo vòng tròn, trong nhanh có chậm, trong chậm có nhanh, mọi chiêu thức lọt vào đều như hòn đá rơi vào biển, biến mất không còn tăm hơi. Chưa kể, các mũi tên bị phản chấn văng ra khắp nơi vô tình ảnh hưởng tới mũi nhọn t·ấn c·ông Rin, làm bọn chúng có chút luống cuống chống đỡ mặt kẻ nào kẻ đấy đều rất tức giận nhưng không dám phá vỡ đội hình.
Dương Tuấn Vũ khẽ nhếch mép cười lạnh, đôi chân hơi nhún, cả người như con báo săn rất nhanh lao về nhóm cung thủ.
Không thể không nói, bọn chúng đích thị có kinh nghiệm rất được, nhóm sáu người lập tức nhảy ra sáu hướng khiến mục tiêu của Dương Tuấn Vũ nháy mắt biến mất, hắn hơi khựng lại tính toán nên đột phá ở đâu mà vô tình rơi vào trung tâm của vòng tròn do sáu tên dựng nên.
Những nụ cười âm hiểm hiện lên, Dương Tuấn Vũ trong mắt bọn chúng quá ngu ngốc, không ngờ nhanh chóng rơi vào bẫy. Trận hình khó chịu này đương nhiên đã được băng Leoden triển khai thành thạo, qua không biết bao nhiêu trận chiến lớn nhỏ, nhiều kẻ đã nghiên cứu kĩ lưỡng đương nhiên cho rằng đội cung thủ sẽ dễ dàng giải quyết.
Nhưng ngược lại, sáu kẻ này mới chính là những tên khó chịu nhất, đồng thời cũng rất giỏi duy trì khoảng cách. Bọn chúng không được đa năng như Dương Tuấn Vũ, gần có thương, xa có cung, môn nào cũng thành thạo, bọn chúng chỉ có tài dùng cung, đương nhiên sống tới giờ chính là luôn áp dụng quy tắc: Không được phép cho kẻ địch áp sát. Bị áp sát thì cung thủ đã nắm chắc thua tới chín phần.
Dương Tuấn Vũ híp mắt, tình hình này đúng là có phần khó chơi, kẻ địch điên cuồng lao vào hắn Dương Tuấn Vũ cũng không sợ, chỉ sợ kẻ địch liên tục dây dưa không đánh chính diện, nhất là xạ tiễn dùng cung, chỉ cần có khoảng cách tốt bọn chúng sẽ tìm được kẽ hở của mình. Một vật sinh ra luôn không hoàn mĩ, dù chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi cũng có thể hở ra điểm yếu chí mạng. Vạn Địch Bất Xâm mặc dù tốt đấy, nhưng cứ liên tục thi triển sẽ bị phá giải.
Dương Tuấn Vũ hít sâu một hơi, toàn thân khí thế tăng vọt, trên tay nhiều hơn một nắm shuriken, đám ám khí hình hoa mai như thiểm điện phân biệt sáu hướng lao thẳng về đám kẻ địch.
Cảm giác lạnh gáy làm bọn chúng tỉnh ra, ánh mắt xem thường liền thu lại, kẻ này đúng là khó chơi.

Khoảng cách bọn chúng nhanh chóng gia tăng, như vậy thời gian ám khí lao tới sẽ dài hơn, đủ để kịp thời né tránh.
Dương Tuấn Vũ thấy ám khí không có chút tác dụng nào lòng hơi trầm xuống, chỉ là vẻ mặt bên ngoài không có bao nhiêu biến hóa. Tay hắn thoăn thoắt không rõ hình dạng, các ám khí liên tục được ném ra khiến sáu tên xạ thủ nhất thời tay chân luống cuống chỉ có thể cắn răng né tránh, đồng thời thi thoảng bắn ra một số mũi tên vào các yếu huyết của kẻ địch.
Hai bên đều chuyển sang một trạng thái cân bằng vi diệu, không ai làm gì được ai nhưng kẻ thông minh sẽ sớm nhận ra đợi khi Dương Tuấn Vũ hết ám khí là thời điểm hắn rơi vào cục diện bất lợi.
Còn đám cung thủ kia rất gian manh, liên tục di chuyển làm tâm vòng tròn là Dương Tuấn Vũ cũng phải di chuyển theo, lợi dụng một vài cơ hội đối phương không để ý mà rút những mũi tên đã bắn ra đang cắm dưới đất, vì thế, nguồn tên không bao giờ hết, còn tên ngu ngốc đứng giữa kia thì một cái shuriken cũng không biết đường mà nhặt bổ sung. Trong lòng cả đám đều cười lạnh, tuy vậy vẻ mặt bên ngoài chỉ tỏ ra khó chịu vì sự phản kháng dữ dội của con cá ngu xuẩn.
Bên kia, Rin dường như cũng không mấy thuận lợi, cô phát hiện ra Đao pháp của mình bị bọn chúng chia ra chịu đựng. Một đao chém xuống là đủ các mũi nhọn v·ũ k·hí cùng chập lại chống cự, vì thế sức cô có mạnh mẽ, thần binh lợi khí có tốt cũng không thể nhất thời thoát ra được.
Chưa kể trọng lượng năm sáu trăm cân của Tử Đao khiến cô thu hồi chiêu thức chậm hơn, mỗi lần như thế lại bị bọn chúng nhân cơ hội cùng đâm tới, Rin chỉ có thể bất đắc dĩ dùng sống đao miễn cương đỡ lại. Cũng may, cũng chính trọng lượng rất lớn và áp lực mà nó phát ra khiến đòn t·ấn c·ông của kẻ địch bị giảm đi uy thế không nhỏ.
Tuy vậy, nếu không thể đột phá được thì phần thua chắc chắn sẽ thuộc về cô.
Sáu tên cầm cung thấy trong tay Dương Tuấn Vũ đã trống trơn liền dừng lại cười lớn, ánh mắt khinh bỉ cùng lời lẽ nhạo báng nói ra liên tục. Đây cũng không phải là hành động vô ích, bọn chúng biết nếu tiếp tục t·ấn c·ông thì chưa biết tới khi nào mới tìm ra được cách phá giải chiêu phòng thủ khó chịu kia, không bằng dừng lại một chút, lăng mạ cùng đả kích biết đâu lại làm kẻ địch bị giảm uy thế đi mất phần.
Dương Tuấn Vũ nhận thấy sự gian xảo khẽ lóe lên từ đáy mắt của bọn chúng, trong đầu nhanh chóng xuất hiện một kế sách, gương mặt vốn lạnh lùng chợt tỏ ra hơi sợ sệt, nhưng rất nhanh lại bị kìm nén lại.
Sáu tên kia dùng cung đương nhiên mắt tinh như cú, bọn chúng thấy tên này đang cố áp chế tâm tình thì thầm cười lạnh, lời lẽ thô tục càng được phát huy, cho tới khi vẻ mặt địch nhân lộ rõ nỗi lo lắng, tâm thần hoảng loạn thì cung đã căng, tay liền thả dây, sáu mũi tên như chớp bắn về các yếu huyệt của con mồi.
- Chính lúc này!
Triệu Cơ căng thẳng chợt hô khẽ, Dương Tuấn Vũ cũng nhận ra thời khắc thu lưới đã tới, cây thương xoay vòng như vũ bão hóa giải hết sáu mũi tên bạc, rồi ngay lập tức tay phải nắm chặt cái gì đó rồi giật mạnh.
- Hự!

Sáu đòn đánh cứ nghĩ thành công lại thất bại làm bọn chúng khó chịu, nhưng sau lưng, tay, chân, ngực, lưng chợt nhói đau, khi nhìn xuống liền thấy người không biết vì sao lại chịu nhiều v·ết t·hương như thế.
Một tên c·hết không nhắm mắt miệng kịp phát ra một từ đứt quãng:
- Shu... ri... ken...
Theo hắn năm cái xác từ trên cây liền rơi xuống đất, tới lúc c·hết bọn chúng vẫn trừng mắt như muốn hỏi tại sao lại bị ám toán, có cứu viện ư?
Nếu được Dương Tuấn Vũ sẽ trả lời: Không!
Cứu viện không có, nhưng mà lưới bắt cá thì có một cái lớn.
Ám khí Shuriken không phải chỉ là hư danh, muốn thành thục nó độ phức tạp chỉ e còn hơn cả đao và kiếm pháp thông thường. Sự thăng hoa của loại ám khí này phụ thuộc trực tiếp vào cao thủ sử dụng.
Dương Tuấn Vũ không dám vô ngực tự kiêu, nhưng cũng không phủ nhận mình có nghiên cứu khá kĩ về thứ nhỏ nhắn chỉ bằng hai ba ngón tay này chính là sát thủ vô hình rất nguy hiểm.
Mỗi một Shuriken phóng ra, hắn đều lưu lại một chút năng lượng trong đó, khi hắn kích động nguồn năng lượng bên trong, Shuriken sẽ nổ tung, mà kết quả chính là văng ra nhiều mảnh vỡ theo những hướng bay không thể xác định.
Các mảnh vỡ từ shuriken được tẩm kịch độc một khi đâm vào da thịt chắc chắn khiến kẻ địch c·hết không nhắm mắt. Có ai mà nghĩ mấy thấy sắt vụn găm vào đất, dính lên thân cây, cành cây lại mới là những thứ ám khí đáng sợ như vậy?
Dương Tuấn Vũ dừng xoay thương, bản thân hắn cũng không kịp xem mình có thoát khỏi phạm vi t·ấn c·ông chưa, vì thế cẩn thận vẫn nên xoay thương tạo lớp phòng ngự chắc chắn. Khi nãy mấy tiếng keng keng vang lên đã minh chứng cho câu nói: “Cẩn thận không thừa” là đúng.
Nhìn sang phía Rin đang gặp áp lực ngày một lớn, Dương Tuấn Vũ xách theo trường thương t·ấn c·ông thẳng vảo phía sau của đội hình tam giác.
Giờ chơi đã hết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.