Vạn Biến Hư Ảo

Chương 54: Câu Chuyện Nhỏ (1)




Chương 54: Câu Chuyện Nhỏ (1)
Không thể không nói Rivi rất thông minh, chỉ trong vòng hai năm đã làm quen được môi trường sống mới, đồng thời tiếng Việt, tiếng Anh giao tiếp đều đã thành thạo. Vì thế, cô càng tự tin hơn, phong thái của tiểu mỹ nữ này càng thêm hấp dẫn ánh mắt kẻ khác giới. Một cô gái đẹp sẽ khiến người ta dễ yêu thích và có thiện cảm, một người con gái còn thông minh tài trí càng dễ khiến nam nhân si mê. Nếu không phải có Jet thường xuyên kè kè bên cạnh có lẽ cô nhóc này đã gặp không ít rắc rối.
Mọi người trong nhà đều yêu quý cô, Rivi cũng vậy, mặc dù đây không phải là gia đình sinh thành nên mình, nhưng khi nhận được tình cảm nồng hậu, trái tim non nớt đã cởi bỏ đi sự cảnh giác đối với người ngoài.
Duy chỉ có một thứ khiến đôi mắt đẹp màu lục bảo trầm đi, đó là sự biến mất của Tuấn Vũ. Chị Vân Tú, chị Tuyết Yên cứ mỗi lần có người nhắc đến đề tài này đều nhanh chóng chuyển hướng đi. Rivi đã hỏi, nhưng chỉ được hai người nói anh đang đi công tác nhất thời chưa về được.
Rivi đương nhiên không tin, cô mặc dù chưa ở cùng anh lâu, nhưng cách làm người của anh, cô bé vẫn hiểu. Một người sẵn sàng vượt bao nhiêu nguy hiểm trùng trùng tới một vùng đất xa xôi để tìm một thứ có tồn tại hay không còn không chắc (Mộc Linh) để cứu người con gái mình yêu, một người có thể sẵn sàng liều mạng lao xuống vạc nước sôi để cứu một con bé xa lạ là một người vì bận rộn công tác mà không gọi được một cú điện thoại về nhà báo tin sao? Rivi nhìn ngây thơ nhưng cô không ngốc.
Cô định đi tìm anh, nhưng Jet đã cản lại, theo cậu ấy nói tìm một người không có bất cứ manh mối nào thì khác nào mò kim đáy bể? Rivi rất không cam lòng nhưng cũng chẳng thể làm gì khác. Nhớ tới anh đã dùng suốt quãng thời gian khi cô còn lạ lẫm môi trường mới để động viên, an ủi, dạy cô nói thứ ngôn ngữ kì lạ, dạy cô từng nét chữ, từng con số, Rivi sao không biết anh rất bận rộn?
Vậy mà vẫn bỏ thời gian ở bên giúp cô vượt qua quãng thời gian khó khăn nhất. Chính vì thế, Rivi ngoài tự tập luyện thì chính là chăm chỉ học, cô muốn khi anh Tuấn Vũ về thành tích học tập tốt sẽ làm anh vui vẻ.
Càng trưởng thành, Rivi càng cảm nhận được nguồn sức mạnh kì lạ trong cơ thể đang hợp nhất thành một với mình. Theo đó, cô bất ngờ nhận ra vạn vật trong thế giới này đều có một thứ sinh mệnh kì diệu, có nhỏ bé yếu ớt, có lớn lao mạnh mẽ. Đồng thời, mỗi khi vẫn chuyển Ki theo một lộ tuyến mà Tuấn Vũ chỉ dạy, cô giật mình nhận ra giống như trong cơ thể mình có một con mắt, bất cứ khi nào cô muốn đều có thể dễ dàng nhìn thấy từng dòng Ki vận chuyển, có dễ dàng, có khó khăn, thậm chí có tắc nghẽn.

Cô thử điều chỉnh dòng Ki di chuyển, bất ngờ nhận thấy nó thực sự nghe ý muốn của mình. Kể từ đó, từ người cấp độ sức mạnh chỉ ngang một người bình thường liền ầm ầm tăng tốc vượt qua các bình cảnh chướng ngại để đột phá tới tầng lớp hiện tại: Thân Vương mới có dầu hiệu đình trệ, do lượng Ki không đủ về lượng và về chất.
Nhìn ánh mắt đầy kinh ngạc của chị Vân Tú và Tuyết Yên, Rivi biết mình thực sự khác mọi người. Cô không giấu giếm mà thẳng thắn trao đổi khiến hai người đều nhận ra điểm đúng và sai trong cách tu luyện của mình, theo đó mà điều chỉnh không ngờ thực sự vượt qua bình cảnh tiến tới cấp Thân Vương.
Cùng với quá trình trưởng thành, Rivi dần phát hiện ẩn giấu trong bóng tối luôn có một đội ngũ bí mật theo sát mọi người trong gia đình. Mới đầu cô rất căng thẳng, không biết những kẻ này có ý gì mà theo dõi bọn họ, mãi tới khi Vân Tú biết không thể qua mắt được con bé thì mới kéo cô tới căn cứ.
Rivi mặc dù có phán đoán anh Tuấn Vũ không đơn giản, nhưng chỉ khi tận mắt chứng kiến đội quân hùng hậu, ai ai cùng đều sức lực mạnh mẽ, khí độ trầm ổn, làm việc đều có nguyên tắc và quy củ rõ ràng thì cô bé vẫn sững sờ mất một thời gian.
Đám người Walter, DG, Hoàng Phi Hồng thi thoảng đều tới nhà Tuấn Vũ chơi nên đã gặp cô bé, chỉ có đội lính dưới tay cùng một số nhóm thủ lĩnh như Demon thường xuyên hoạt động xa nhà để làm nhiệm vụ và rèn luyện là không biết. Vì thế khi nhìn thấy cô gái lanh lợi hoạt bát, xinh xắn động lòng người như cô công chúa nhỏ của tòa lâu đài cổ thì đều tò mò.
Đương nhiên, họ không hề nghĩ Dragon’s Eyes thiếu người nên ngay cả một thiếu nữ đang tuổi lớn cũng tìm về. Cứ nhìn từng lão tướng kinh nghiệm đầy mình, sức mạnh biến thái ở đây thì biết, có ai không phải được một tay Đại Boss chấm mới được gia nhập?
Nhưng càng là vậy, họ càng ngứa ngáy tay chân muốn thử sức một phen. Chỉ là khi nhận được cái trừng mắt của Nữ Vương Elise họ mới không cam lòng rời đi.

Vân Tú đương nhiên không muốn cho đám lang sói kia vây cô bé lại, mặc dù biết sức mạnh của Rivi thừa sức có thể cho chúng nằm đo ván, nhưng cứ nhìn gương mặt ngây thơ non nớt này cô thực sự chỉ muốn bao bọc thật tốt để cô bé có một cuộc sống bình dị.
Đừng nhìn họ sức mạnh siêu cấp này nọ, nhưng có ai không hiểu, từ khi gia nhập tổ chức, hay nói đúng hơn là từ khi bắt đầu sa vào cuộc sống trong màn đêm, ít nhiều trong lòng đều có một vật nặng đè nén. Càng dấn thân vào sâu, tính mạng càng lúc càng mong manh. Đã là người ai không mơ ước có một cuộc sống yên bình, công danh, sự nghiệp, đời sống gia đình hạnh phúc?
Chỉ là, mỗi người đều có số phận riêng, bọn họ cũng không oán trách gì tổ chức cả, ngược lại, ai ở đây cũng đều cảm thấy nợ ông chủ của mình. Họ không đủ tầm cao để biết danh phận thực của Boss bên ngoài, nhưng cứ nhìn nguồn tiền như lũ chảy vào nâng cấp máy móc, trang bị, v·ũ k·hí và đương nhiên cả tiền trợ cấp cho họ.
Mặc dù nói là trợ cấp, nhưng lương theo cấp độ sức mạnh phân xuống, cấp thấp nhất cũng nhận được 50 triệu/tháng, đối với đám vốn dĩ xuất thân bần hàn, bằng cấp không có, ngoài nắm đấm thì chẳng có gì thì con số 50 triệu đúng là có sức hấp dẫn trí mạng.
Đương nhiên không chỉ có từng đó, Boss còn cấp cho gia đình họ chỗ ăn, chỗ ở đầy đủ, tiện nghi, ốm đau được bao tiền khám chữa bệnh, con cái được học trong trường Quốc tế Thịnh Thế, sau này khi trưởng thành đầu ra mặc dù không nói ước gì được nấy nhưng tìm một công việc đàng hoàng tốt đẹp là điều không phải bàn cãi.
Đãi ngộ cha mẹ, đãi ngộ bản thân, đãi ngộ vợ con đều đầy đủ, đảm bảo anh hoàn toàn có thể an tâm làm việc cho y, nói thật chỉ với từng đó thì muốn có người bán mạng cho y chỉ sợ không dưới trăm ngàn, được chọn từ trong đó ra không ngờ còn khiến họ cảm thấy mình cực kỳ may mắn.
Khi vào trong căn cứ, các tư tưởng được các vị đội trưởng quán triệt vô cùng nghiêm khắc, tập luyện gian khổ chưa từng thấy. Nhưng vì nhiều thứ, bọn họ đều cố gắng, rồi tới một ngày, họ nhìn lại bản thân bất ngờ kinh ngạc vô cùng, từ khi nào họ lại mạnh mẽ như vậy?

Sự hấp dẫn về tiền bạc dần dần bị ném ra sau, sức mạnh cuồn cuộn chảy trong huyết quản đột nhiên được người ta đặt lên hàng đầu. Rồi khi vượt qua ngưỡng sức mạnh được đội trưởng gọi là Nam Tước, bọn họ bắt đầu được tiếp xúc với các đồng đội ở cấp độ cao hơn.
Sự vượt trội và áp đảo về sức mạnh của những người này thực sự khiến họ bị sốc một hồi lâu. Khi biết cái gọi là tu luyện còn có các cấp bậc cao hơn như Tử Tước, Bá Tước, Hầu Tước, Công Tước, Thân Vương, Đại Công Tước, Quốc Vương, Hoàng Đề khiến ai cũng than thở không thôi.
Họ cứ nghĩ bản thân đã rất mạnh mẽ, đám xã hội đen vốn từng khiến bọn họ sợ hãi giờ đã có thể dễ dàng bóp nát trong tay, nhưng khi tiếp xúc với cao tầng của tổ chức, họ phát hiện bản thân từ xưa tới nay qua thực chính là ếch ngồi đáy giếng.
Đả kích thì đã đả kích, đám người này biết chỗ lợi của việc tu luyện làm sao còn có tâm tư quan tâm tới chút tiền bạc bên ngoài. Nghe một vài tin đồn truyền ra từ miệng đàn anh, họ biết mấy tờ giấy đó từ lâu đã bị họ khinh thường chán ghét.
Cũng đúng, cứ nghĩ một nhiệm vụ á·m s·át cấp A của vị huynh đệ ấy thì biết, một khi thành công ngoài một triệu đô la, còn được thưởng thêm một viên ngọc nho nhỏ màu xanh biếc.
Coi như cho đám lính mới mở rộng tầm mắt, tên đại ca này cẩn thận lấy ra từ trong ngực viên đá nhỏ. Đám người này mặc dù chưa mở ra cánh cửa của Ki, nhưng cảm giác năng lượng cực dồi dào trong đấy khiến ai cũng hít một hơi lạnh, họ cảm tưởng thứ năng lượng này nếu phóng ra hoàn toàn có thể bằng toàn bộ sức mạnh của họ dồn vào một chiêu. Một viên đá bé bằng đầu ngón tay út lại có thứ năng lượng phi lý như vậy?
Vị đại ca kia có lẽ sau khi hoàn thành nhiệm vụ nên tâm tình tốt, hắn nhiệt tình tiết lộ vài thông tin mà đáng lẽ sau này bọn họ mới có cơ hội trải nghiệm.
- Thứ này gọi là đá năng lượng, cấp độ cũng tạm được, là cấp D+. Ài, các ngươi đừng nhìn như muốn rớt con mắt ra vậy. Đồ vật này đối với cấp độ Tử Tước như ta thì còn có chút giá trị, chứ với cấp độ của các cao thủ khác thì ngay cả nhìn cũng lười, nhặt lại càng không có thời gian. Này, các ngươi vào đây đã gặp được vị thống lĩnh nào chưa?
Cả đám người mới nghĩ nát óc rồi cuối cùng đều lắc đầu, theo họ thấy các vị cao thủ lợi hại quản lý họ lúc trước chỉ dám tự xưng là đội trưởng, chứ không ai nói mình là thống lĩnh. Mặc dù bọn họ cấp bậc thấp bé, nhưng biết tổ chức này tuyệt đối coi trọng nguyên tắc, nếu ở nơi khác có lẽ còn có kẻ khoác lác mình là thống lĩnh, nguyên soái gì đó, nhưng ở đây họ dám chắc không xảy ra chuyện ăn không nói có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.