Chương 55: Câu Chuyện Nhỏ (2): Rivi Gây Chuyện
Vị đại ca kia ném cho họ ánh mắt thương cảm:
- Cũng đúng, nếu thống lĩnh ai đều được gặp sợ rằng sẽ loạn mất. Nếu căn cứ không có mục tiêu thực sự lớn thì họ sẽ không ra mặt, chủ yếu đều bí mật xử lý các vấn đề liên quan tới tồn vong của tổ chức, ai rảnh mà đi ba hoa với mấy người mới như mấy chú.
Một tên trong đám người mới đã bị vị đại ca này nói cho ngứa ngáy từ lâu, hắn lấy can đảm lên tiếng hỏi, không thể không nói lời hắn vừa phát ra chính là nỗi lòng của mọi người:
- Đại ca, vị thống lĩnh liệu sẽ đạt cấp độ gì? Cũng là Tử Tước như đại ca hay là Bá Tước? Nghe nói càng lên cấp độ cao càng khó.
Tên đại ca thấy ánh mắt nóng bỏng của đám lính mới thì hừ mũi khinh thường:
- Đạt tới Tử Tước như ta cùng lắm chỉ được phân công cái chức tiểu đội trưởng phụ trách quản lý mấy tên người mới như các ngươi. Đại đội trưởng đã đạt cấp độ Hầu Tước, ngươi nói xem thống lĩnh là cấp bậc gì?
Đám lính mới đều sợ hãi mặt đần ra, tên vừa hỏi run rẩy cố gắng vượt qua nỗi sợ liều hỏi thêm:
- Như vậy các vị thống lĩnh đạt tới cấp Công Tước rồi?
Tên đại ca ném cho hắn ánh mắt khen ngợi làm tên này chẳng những không cảm thấy tự hào mà lòng càng thêm kh·iếp sợ. Cấp độ càng lên càng khó không nói, một khi đạt tới thứ sức mạnh kia chỉ sợ một cái búng tay cũng làm họ c·hết tươi. Đây là sự thật, mặc dù khắc nghiệt nhưng họ phải vượt qua.
Vị đại ca thấy mặt mày đám người này như mất hết lý trí thì nhíu mày mắng:
- Các ngươi có bị ngu không? Có ai sinh ra mà đã thành cao thủ? Cao thủ chỉ xuất hiện khi họ đã thành công vượt qua những ngày tháng vô cùng gian khổ. Các ngươi thử nghĩ xem trước khi gia nhập tổ chức mình ở cấp độ gì? Giờ là cấp độ gì? Bản thân ta trước khi vào đây chính là một tên lưu manh chỉ biết cun cút theo mông người ta kiếm cơm, ngay cả đánh một cái rắm cũng phải nhẫn nhịn tới khi được cái gật đầu của đàn anh mới hớt hải chạy xa một quãng để xả hơi.
Năm năm, đây chính là thời gian ta đã bỏ ra để đi được tới ngày hôm nay. Tố chất ta không quá tốt, chẳng biết có thể lên cấp cao hơn không. Nhìn các ngươi có không ít kẻ có khi chỉ mới chớm 20 tuổi, trẻ như vậy lo gì không có tương lai. Tổ chức của chúng ta không giống nơi đám xã hội đen vô tri lăn lộn, ai ai đều rất nghiêm túc rèn luyện, tổ chức cho chúng ta quá nhiều, nói thật, nếu không có nơi này rất có thể ta đ·ã c·hết queo ở một góc nào đó vì đói, vì rét.
Đến đây, gia đình như từ địa ngục chín tám tầng nhảy vọt l·ên đ·ỉnh thiên đường, bản thân tiền không lo thiếu, cơm ăn đủ dưỡng chất, tập luyện sức mạnh chảy cuồn cuộn trong người. Nói không quá, cha mẹ có ơn sinh ta ra một lần, tổ chức chính là người cho ta tái sinh lần nữa, cho ta biết cảm giác được sống như một con người, được nhận những cái nhìn kính trọng từ xung quanh.
Với đãi ngộ như thế, các ngươi được chọn gia nhập chính là may mắn vô cùng. Vì vậy, đừng vì cấp độ của người khác cao mà sợ hãi lùi bước. Phải tin rằng sẽ có ngày mình đạt được thứ sức mạnh to lớn như thế. Hiểu không?
Đám lính mới nghe vậy thì giật mình tỉnh lại, bọn họ rất cảm kích vị đại ca này. Nhưng thứ hắn nói đều rất đúng, nghĩ lại bản thân một thời gian trước có kẻ người yêu khinh thường phỉ nhổ, có kẻ vợ bỏ theo đại gia giàu có, có kẻ thì cha mẹ già ốm đau tiền một xu cũng không trả nổi viện phí chỉ chực chờ c·hết, có kẻ đầu trộm đuôi c·ướp một chữ bẻ đôi không biết...
Ấy vậy mà, bọn họ được một người lạ mặt tới hỏi han nói chuyện một hồi, mọi khó khăn đều mạnh mẽ giải quyết hết. Mới đầu ai cũng nghĩ đây là những kẻ đi buôn người, lừa gạt, nhưng bọn họ đã tuyệt vọng, đã tới đường cùng nên cắn răng có c·hết cũng muốn huy hoàng một lần.
Nhưng theo thời gian trôi đi, tổ chức ngoài yêu cầu bọn họ tập luyện, phổ biến các nguyên tắc, tuyên bố rõ ràng có nhiệm vụ phải chấp hành tham gia. Mới đầu chỉ là sự ràng buộc về tiền bạc, tình cảm qua loa, nhưng càng ở đây lâu họ lại càng nhận thấy không còn nơi nào tốt hơn nơi này.
Một miếng khi đói bằng một gói khi no, nhất là trong này đều là những người có hoàn cảnh ít nhiều đều vô cùng khó khăn, điều này khiến họ dần dần thân với nhau hơn, gắn bó với tổ chức nhiều hơn.
Walter rất hào sảng dứt khoát, lại là người từng trải, lại có nhiều thứ kinh nghiệm hơn hẳn đám DG trong mảng luyện quân, kết hợp biệt tài nắm vững tâm lý của những kẻ này khiến Dương Tuấn Vũ tuyệt đối tin tưởng giao cho y vai trò quan trọng: Tuyển lính.
Đừng nhìn hắn thô kệch, cười ha hả suốt ngày, nhưng y cũng có sự tinh tế riêng của mình. Tên đại ca nói lời cao cả kia cũng là do hắn bố trí, đám người mới này từng bước từng bước bị gắn chặt với tổ chức, có muốn thoát ra cũng không được. Chưa kể quá trình này theo DG nói còn là một liệu pháp “tẩy não” vô cùng tốt, như vậy còn sợ họ không bán mạng cho tổ chức sao?
Đương nhiên, Dragon’s Eyes không phải chỉ lợi dụng người khác, với quan điểm quán triệt của Boss, mọi người dựa theo cấp bậc đều nhận được sự đãi ngộ tốt nhất, đảm bảo bản thân họ một khi rời đi tuyệt đối không thể tìm được nơi nào có được sự đối xử tốt hơn.
Ai trong người không có tí máu anh hùng? Dragon’s Eyes làm rất khéo, hay nói chính xác là Dương Tuấn Vũ có ánh mắt rất sắc. Nhân chi sơ tình bổn thiện mà. Có ai lúc sinh ra đã làm kẻ ác, ai cũng đều là những đứa trẻ ngây thơ vô cùng, chỉ theo dòng thời gian mà bị chèn ép, đối xử tệ bạc mới sa sút, thất bại, sa vào tệ nạn. Một khi cứu họ ra khỏi vũng bùn đó, đưa cho họ con dao, họ sẵn sàng làm thịt thứ dư bẩn của xã hội.
Thật thế, cứ nhìn các nhiệm vụ họ ban hành hoặc nhận từ bên ngoài một khi liên quan tới: Giết kẻ ác, trừ hại cho dân đều được ưu tiên hoàn thành, không ai biết, tất cả đều như bị một bàn tay vô hình cảm hóa, biến mọi người trở thành tổ chức hoạt động vì chính nghĩa, đẩy lùi bóng đêm, đem ánh sáng cho con người.
Được chứng kiến một người tốt được cứu, một kẻ xấu bị xử lý, mặc dù không qua trình tự của pháp luật là phạm pháp, nhưng cái cảm giác bí mật hành thiện trừ ác này khiến người ta một khi nếm thử đều bị nghiện.
Cứ nhìn vào các phim bom tấn có lợi nhuận kỉ lục đang làm mưa làm gió kia thì biết, năm nào các siêu anh hùng chẳng là tâm điểm của thế giới? Các bà các mẹ, nhất là đám con nít càng mê như điếu đổ. Những người ở đây ai chẳng đã trải qua một tuổi thơ mơ mộng mình được như Superman, như Spiderman hay kẻ giàu có lẩn trong bóng tối xử lý đám t·ội p·hạm bẩn thỉu- Batman càng là thứ hấp dẫn trí mạng đối với tụi nhóc.
Giờ đây, đeo lên mình một chiếc mặt nạ, khoác lên cái áo choàng, trên người trang bị đầy đủ thiết bị từ chiến đấu, á·m s·át, tới truy lùng, theo dõi, cảm giác bản thân thực hiện giấc mộng tuổi thơ bùng lên khiến bọn họ chìm đắm trầm luân vào.
Đây chính là điều mà Dương Tuấn Vũ muốn thấy. Mà nói đúng hơn, chính bản thân hắn cũng rất hưởng thụ cảm giác thú vị này. Hắn tin rằng, bất cứ ai một khi được thử đều sẽ nghiện.
...
Bị đám người lạ nhìn chằm chằm vào khiến Rivi có chút không quen, sau vài lần ra vào nơi này, cô đã tự nhiên hơn. Thấy ai cũng tập luyện chăm chỉ, thi thoảng còn có các trận tỉ thí hấp dẫn trên sân đấu kì lạ khiến tâm tính hiếu kì của cô bé bị đốt lên.
Trong một lần thoát ra khỏi sự giá·m s·át của hai chị gái, cô đã lén lút nhảy lên thay thế cặp đôi vừa chiến đấu một trận ra trò.
Jet thoáng nhíu mày định bước lên kéo cô xuống thì vai bị Walter giữ lại:
- Cậu không nhìn thấy cô bé rất phấn khích sao? Cho nó thử sức chút đi, có gì tôi sẽ ra tay kịp lúc.
Jet thử vận sức muốn thoát khỏi cái tay đặt lên vai thì bất ngờ nhận thấy nó vững như bàn thạch, một chút không xi nhê thì rất ngạc nhiên, kẻ này không ngờ mạnh như vậy?
- Ồ. Cấp độ Hầu Tước sao? Không tồi. Chẳng ngờ Elise giữ hai người lâu như vậy mới chấp nhận cho tới đây. Sao hả? Có muốn gia nhập với chúng tôi không?
Jet lạnh nhạt nói:
- Không có hứng thú.
Walter không vì thái độ ấy mà chán ghét, ngược lại hắn cười ha hả chỉ tay về phía cô gái có bím tóc đuôi ngựa đang phấn khích chạy khắp trên sàn đấu rồi nói:
- Cô bé hình như rất hứng thú.
Jet nheo mắt:
- Các người định lợi dụng cô chủ?
Walter không lạ gì cách gọi kì quái này của Jet, hắn nhún vai:
- Sao lại gọi là lợi dụng, cậu cũng gặp Boss rồi, hắn là con người thế nào chắc cậu biết được ít nhiều. Chuyện lừa gạt người khác tuyệt đối không làm. Mặc dù nơi này vô cùng tuyệt mật, người ngoài không được phép vào, nhưng Elise dẫn hai người tới đây chính là tin tưởng hoàn toàn, cậu đừng lo chúng tôi sẽ ép buộc gì, bất cứ lúc nào hai người đều có thể rời đi, dù có gia nhập hay không chúng tôi đảm bảo không gây áp lực cho cậu và cô bé.
Jet nhớ về người đàn ông trẻ tuổi khí độ trầm ổn, làm việc nhiệt tình, ánh mắt nhìn vào Rivi tuyệt không có thứ tình cảm dung tục, cũng không vì phát hiện cô bé có bí mật mà bám riết lấy tìm cách lợi dụng. Hắn thực sự rất yêu quý cô chủ.
Ngoài lần Rivi cứu cô gái tên Flora, hắn tuyệt đối không cho cô tiếp xúc với mấy thứ hoạt động ngầm này, toàn tâm toàn ý muốn cô chủ tập trung vào việc học tập, tham gia các lễ hội trong trường, muốn cô có thêm nhiều bạn hơn.
Ngay cả khi hắn đi Vân Tú và Tuyết Yên cũng không đề cập nhiều hơn, chỉ khi Rivi nằng nặc đòi tìm hiểu những người ẩn trong bóng tối bảo vệ gia đình họ thì hai cô mới bất đắc dĩ giải thích cho Rivi. Chuyện cho tới ngày hôm nay nhảy lên võ đài hoàn toàn do cô bé lún lút đi làm.
Jet có chút đau đầu, cô chủ của hắn đích thị rất có tài gây chuyện thị phi.
Đám người toàn thân cơ bắp cuồn cuộn mới đầu còn e dè vì lai lịch bí ẩn của cô bé này, nhưng rất nhanh sự khiêu khích mềm mại kia khiến cả đám hóa thú.
Một tên vất vả tranh giành được lối tiến tới võ đài, tay chắp theo kiểu võ sĩ chào đối phương, rồi hô lớn một tiếng lao tới. Vừa ra tay liền là các thế võ biến hóa, mạnh mẽ vô cùng của Tiệt Quyền Đạo nổi danh một thời dưới cái tên Lý Tiểu Long.
Rivi mới đầu chống cự khá vất vả, suy cho cùng đánh cận chiến không phải là sở trường của cô. Người kia khí thế rất mạnh, cô đã b·ị đ·ánh tới mép võ đài rồi.
Khó khăn lắm mới trốn ra đây thử một chút, nếu b·ị đ·ánh rớt xuống nhanh như vậy cô bé không can tâm. Tính cách bướng bỉnh đúng lúc xuất hiện, Rivi đột nhiên tay chuyển từ thế thủ, dưới ánh mắt khó hiểu của khán giả liền chuyển lên miệng.
Người tinh ý nhận ra cô lẩm nhẩm thứ gì đó, ban đầu nghĩ cô nói nhảm hoặc đang mắng tên kia không biết thương hoa tiếc ngọc, nhưng rất nhanh hắn phủ định phán đoán ngu ngốc này.
- Fuuton!
Bàn tay Rivi kết ấn, một loại ấn kí nhỏ màu trắng ngà cổ xưa hiện lên, toàn thân cô như đột nhiên hóa thành một cơn gió nhẹ, thoáng cái đã biết mất không còn tăm hơi. Tay đấm lao tới kinh ngạc trợn mắt không hiểu chuyện gì, hắn hết hồn dừng lại sát mép sàn đấu, mồ hôi lạnh tuôn ra, suýt nữa hắn đã tự lao ra khỏi võ đài. Nếu thực như vậy đám bạn có lẽ sẽ cười hắn thối mũi.