Chương 60: Trên Bàn Đàm Phán
Thấy cô suy nghĩ mọi người đều yên lặng, một lát sau, Vân Tú lên tiếng:
- Trước hết tôi muốn nghe ý kiến của các vị lãnh đạo.
Cô rất khôn khéo, mặc dù đoán được ý định từ mắt họ, nhưng tuyệt đối không dám lập tức đưa ra quan điểm của mình, ở đây là văn phòng chính phủ, chính phủ là chủ nhà, khách không thể lấn chủ được.
Ánh mắt mọi người đều tán thưởng, Chủ tịch nước hơi thẳng lưng lên khảng khái bày tỏ quan điểm:
- Về phía chính phủ, việc xuất khẩu v·ũ k·hí là vấn đề vô cùng trọng đại. Mặc dù trước đây công nghệ quốc phòng của chúng ta chưa thật sự nổi bật, nhưng quan điểm sản xuất ra các thiết bị tiên tiến có khả năng xuất khẩu đã có.
Nhìn về phía Phó thủ tướng Asō Tarō, chủ tịch nước nói tiếp:
- Tuy vậy, hiện nay tình hình chính sự ngoài biển còn đang leo thang, khó đoán. Việc xuất khẩu v·ũ k·hí sau này chắc chắn có nhưng hiện tại thì mong các vị hiểu cho.
Asō Tarō nghe phiên dịch xong thì gật đầu, bản thân ông cũng chẳng hi vọng gì vào việc lập tức ký kết hiệp định mua sắm với Việt Nam. Đợi thêm một vài năm không thành vấn đề, biết đâu sau trận này khiến con mắt của đội kĩ sư thay đổi, bất ngờ tìm ra được công nghệ của Thịnh Thế thì sao? Khi đó đỡ mất một khoản tiền lớn.
- Tôi hiểu.
Chủ tịch nước mỉm cười thiện chí, bọn họ không phải mới nói chuyện với nhau lần đầu, lời lẽ màu mè không cần đem ra làm gì.
- Tôi có chút ý kiến thế này ...
Thấy Vân Tú lên tiếng, Chủ tịch nước gật đầu ra hiệu cô cứ nói.
Vân Tú khẽ vuốt ngón tay búp măng lên vành chén, phong thái tự tin bắt đầu phân tích:
- Các vị khách quý từ Nhật Bản có lẽ chưa biết, các thiết bị này mới là công nghệ thế hệ đầu của chúng tôi, hiện giờ thế hệ tiếp theo đã bắt đầu được thử nghiệm, tôi tin không lâu nữa các vị lại tiếp tục được chứng kiến sự nâng cấp đáng ngạc nhiên của trang bị quốc phòng của Việt Nam.
Asō Tarō trong lòng chấn động, nhưng ngoài mặt cố tỏ ra bình thường, ông nói:
- Như vậy chúc mừng các bạn. Vẫn như lời đề nghị khi nãy, không biết phía chính phủ Việt Nam và quý tập đoàn có thể cân nhắc việc buôn bán chiến đấu cơ không?
Chủ tịch nước rất bất ngờ, nhìn về phía đám Lê Quân thì đều thấy ánh mắt mờ mịt của họ chứng tỏ họ không hề biết chuyện này, Thịnh Thế giấu thật sâu. Nhưng nghĩ lại cũng đúng, nếu không liên tục tìm tòi, nghiên cứu để nâng cấp các thiết bị khoa học thì sẽ sớm ngày tụt lùi, lạc hậu. Ông thực sự rất vui mừng về tin tức này, thái độ nói chuyện càng thoải mái:
- Vẫn quan điểm tôi đã nói, phía Việt Nam rất hi vọng nhận được sự coi trọng của chính phủ các quốc gia khác.
Vân Tú cười xinh đẹp nói thêm:
- Đã làm ra sản phẩm đương nhiên muốn bán ra, các vị lãnh đạo đã ngỏ lời muốn mua đương nhiên Thịnh Thế không có lý do gì từ chối. Tuy vậy, trước khi tình hình biển Đông nguội xuống, e rằng việc bán chiến đấu cơ đi chưa thích hợp. Mong các vị hiểu cho, đồng thời, là một công dân Việt Nam, tôi thực sự muốn giữ cuộc sống hòa bình. Nhật Bản đồng ý cuộc tập trận quy mô lớn lần này đã giúp Việt Nam rất nhiều, cổ nhân đã nói: Làm việc thiện thì nên làm tới cùng, tôi hi vọng các vị sau khi về nước có thể bày tỏ thêm quan điểm ủng hộ hòa bình trên biển Đông.
Một cuộc đàm phán gấp gáp không có chuẩn bị trước đương nhiên Asō Tarō không hi vọng đạt được bao nhiêu thành quả, tuy vậy thái độ ngỏ ý có thể ký kết hợp đồng mua v·ũ k·hí quân sự không bị từ chối khiến ông khá hài lòng.
Nói về sẽ trao đổi sâu hơn với Chính phủ về sự hợp tác lần này, Asō Tarō ở thêm hai ngày tham gia một số hoạt động mang tính gia tăng hình tượng thân thiết của hai quốc gia rồi lên chuyên cơ về nước.
Chủ tịch nước mấy ngày qua rất vui vẻ, ông biết các cường quốc quân sự luôn có sự chạy đua vũ trang ngầm, trình độ khoa học quốc phòng có chênh lệch nhất định, song không quá vượt trội, có chăng thì vượt trội rõ ràng ở số lượng mà thôi. Lần diễn tập này so về năng lực đáp trả Việt Nam đã có vai trò khá ngang hàng, thậm chí có vài ưu thế nhỏ. Đây là kết quả ngay cả người lạc quan nhất trong Chỉnh Phủ cũng không dám nghĩ tới. Ai mà biết nó lại trở thành sự thật.
Nếu không phải Vân Tú mượn cớ có con nhỏ mới vài tháng xin phép về trước, phái A Cường ở lại ứng phó thì chắc sẽ bị mấy người đó giữ lại tham gia đủ các loại cơm nước hành chính mất.
...
Tin tức diễn tập chiến đấu của hai quốc gia, mặc dù không phải là hai siêu cường quốc quân sự nhưng sức ảnh hưởng không nhỏ.
Ngay khi phía Việt- Nhật cùng đưa ra vài trích đoạn thể hiện một phần hỏa lực mạnh mẽ của tàu và tiêm kích quân sự hai bên, các cuộc họp cao tầng chính phủ nhiều nước lập tức nổ ra với mục đích phân tích điểm mạnh, điểm yếu, so sánh với tình hình trong nước và trong khu vực và quốc tế. Đồng thời không thể thiếu đánh giá các phe lực lượng tương quan tham gia vào t·ranh c·hấp ở Biển Đông.
Lần này Việt Nam mạnh mẽ tổ chức diễn tập quân sự quy mô lớn với một quốc gia khác ngay trên vùng biển gần vùng xảy ra t·ranh c·hấp đã thay lời tuyên bố đanh thép: Bọn họ sẵn sàng dùng biện pháp cứng rắn bảo vệ chủ quyền biển đảo của mình.
Dưới con mắt quốc tế, họ đương nhiên biết rõ hai vùng quần đảo lớn trên Biển Đông này thuộc quyền sở hữu của ai. Luật biển quốc tế 1982 còn đó, cùng bằng chứng lịch sử rõ ràng chỉ có Việt Nam đưa ra được, các phía còn lại chỉ toàn là lời nói mạnh miệng thì có kẻ ngốc mới không biết đúng sai.
Chẳng qua thế giới này vốn sinh ra đã không cân bằng, dù người ta cố khoác lên nó lớp áo thân thiện, hòa bình. Song, t·ranh c·hấp là điều xảy ra thường xuyên, mà trong một cuộc mâu thuẫn, chân lý luôn thuộc về kẻ mạnh, những kẻ đứng xung quanh dù tán thành hay phản đối đều chỉ ậm ờ không rõ, đợi khi cục diện ngả về một bên mới thả đá xuống giếng, gió chiều nào che chiều ấy thôi.
Cho nên mới nói, muốn thể hiện mình đúng chi bằng thể hiện mình mạnh mẽ, chỉ có tự bản thân có thực lực mới khiến người ta e dè, lo lắng. Càng tỏ ra yếu càng dụ dỗ kẻ khác đến đè đầu cưỡi cổ.
...
Ngay ngày hôm sau, người phát ngôn của nước bạn lập tức đưa ra lời chỉ trích mạnh mẽ hành động có tính khiêu khích của chính phủ Việt Nam. Trong quá trình hai biên diễn ra t·ranh c·hấp căng thẳng lại tổ chức diễn tập quân sự là có ý gì? Đồng thời cũng tuyên bố thêm một lần về tham vọng đường chín đoạn của mình, phía họ tuyệt đối không ngồi yên nhìn chủ quyền biển đảo bị x·âm p·hạm nghiêm trọng.
Nhà phát ngôn Việt Nam đương nhiên phản pháo lại, nói chúng ta có luật biển 1982 ủng hộ, có chứng tích lịch sử nói rõ từ thời các đảo hoang hóa đã có ngư dân Việt Nam tới đây khai hoang lập ấp. Chỉ trích thái độ quá khích của các bên về vấn đề tập trận trên biển, phía Việt Nam hoàn toàn coi đây là một cuộc diễn tập thuần túy nâng cao tố chất quân sĩ của đất nước, sau này có các tình huống phạm tội ác liệt quốc tế có thể nhanh chóng hợp tác giải quyết vấn đề, hoàn toàn không có ý định đả kích bất cứ ai. Bản thân cuộc diễn tập cũng nằm trong lãnh hải quốc gia, không ảnh hưởng tới an ninh trên biển.
Chưa hết, người phát ngôn còn nhấn mạnh thái độ coi thường pháp luật quốc tế của nước bạn, việc xây dựng trái phép thành phố Tam Á là hành động x·âm p·hạm nghiêm trọng chủ quyền lãnh thổ Việt Nam. Yêu cầu hội đồng luật sư quốc tế vào cuộc làm rõ tình hình.
Trước đó phía Việt Nam đã gửi không biết bao nhiêu công hàm lên Hội Luật sư và tòa án quốc tế nhưng chỉ nhận được thái độ không nhiệt tình của họ liền biết chuyện này khó dựa vào bên ngoài.
Lần này lại khác, Việt Nam thể hiện ưu thế quân sự vượt trội trong vài năm ngắn ngủi kín tiếng khiến người ta chấn động, người không biết thì ngạc nhiên, người biết thì lo lắng, hai chữ “Thịnh Thế” như am thanh ám ảnh lúc nào cũng lảng vảng trong đầu họ. Ai cũng không rõ con quái vật này rốt cuốc còn định phình to tới mức nào? Nông-Công-Binh-Thương nơi nào cũng có hình bóng của nó, mà đã vậy thành tựu trong các lĩnh vực này đều không phải chỉ làm cho vui. Chúng đều có sức ảnh hưởng mạnh tới phát triển khoa học kỹ thuật thế giới.
Vân Tú ngồi đọc tin tức từ báo trong nước tới báo ngoài nước đều nói về tin tức trận diễn tập, tuy bên trong không nói với tập đoàn mấy câu nhưng cô biết bọn họ đã chú ý nhiều hơn tới Thịnh Thế rồi.
Lúc này cô mới thấy việc thành lập Viện Nghiên Cứu, hằng năm ném vào cả mấy trăm tỷ cuối cùng đã phát huy thành tựu lớn. Cô đi theo Tuấn Vũ từ ngày đầu đã biết kiến thức của hắn không đơn giản, nói chồng cô là thiên tài cũng được, nhưng Vân Tú lờ mờ suy đoán vài thứ đằng sau.
Đương nhiên, cô chỉ nghĩ tới khía cạnh có một người hoặc một nhóm nhà bác học làm việc cho anh, đẩy nhanh các sáng kiến cùng phát minh kỳ diệu của anh lên tầm cao như ngày nay chứ không hề nghĩ tới trong đầu Dương Tuấn Vũ tồn tại một thứ không thuộc về thế kỷ này. Viên Nghiên Cứu làm ra thành tích cũng được, không làm ra thành tích cũng chẳng sao, ít nhất có nó sẽ khiến nhiều nghi hoặc bên ngoài nhắm vào sai đối tượng, mà không nhắm trực tiếp vào chồng cô.
Sau sự kiện chấn động quốc tế này, tinh thần người dân đều được đẩy lên cao, họ càng có niềm tin vào sự chỉ đạo của Chính Phủ cùng Đảng Cộng Sản khiến cho các lão đại gần đây cười nhiều hơn mấy cái. Suốt thời gian qua tình hình biển Đông làm bọn họ ngủ cũng không được mấy tiếng, nụ cười quay trở lại trên môi đại biểu một Nhà Nước tự tin chống chọi được với phong ba bão táp, lấy lại tin tưởng của người dân là một việc rấy đáng vui mừng.
Quốc gia có thể gặp khó, nhưng quân dân đồng lòng không sợ không vượt qua được. Huống chi Việt Nam xưa nay quan hệ với các quốc gia đều khá được, giờ đây bọn họ có quốc phòng mạnh mẽ, tiếng nói có thêm trọng lượng, các quốc gia lúc trước giữ im lặng nhân cơ hội này lập tức bày tỏ quan điểm bảo vệ hòa bình biển Đông khiến một số nơi ăn ngủ không yên.
Bọn họ vốn muốn thông qua lần diễn tập này châm chọc nền khoa học quốc phòng đối phương một phen, rồi ngồi đàm phán với phía Nga tổ chức một cuộc diễn tập khác trên biển Đông, để đám kia thấy chênh lệch khoa kĩ hai bên mà sau này nói năng biết điều hơn. Cảm giác đi c·ướp mà khiến chủ nhà tím mặt không dám ho he gì có tư vị rất khoái cảm. Nhưng hỏa lực quốc phòng của Việt Nam bỗng dưng có bứt phá mạnh mẽ chỉ sợ không thua kém Nhật Bản.
Trung Quốc mấy năm qua thành tựu có thể nói từng bước dài tiến lên, số lượng và chất lượng trang bị quân sự chẳng kém quá nhiều siêu cường Hoa Kỳ và Liên Bang Nga. Lần này thì phải xem lại rồi, ưu thế giờ duy nhất chỉ còn là số lượng, đem ra só sánh thì đương nhiên vượt trội hơn. Nhưng việc hỏa lực ngang hàng khiến c·hiến t·ranh từ đè ép chuyển sang mưu mô chiến lược khiến người ta khó chấp nhận.