Chương 52. Khai trương quán nướng
Mạnh cũng đã chuẩn bị cho việc kinh doanh nhà hàng nướng bằng cách làm nguồn cung cho nhà hàng. Do có được Hoàng Thượng thưởng cho năm trăm thửa ruộng tốt ở ngoài kinh thành nên anh quyết định điều chỉnh cho mở trang trại nuôi gà, lợn, dê, bò để làm nguồn cung cấp thực phẩm cho nhà hàng, do triều đình có lệnh cấm thịt trâu nguồn sức kéo cho nông nghiệp nên anh chỉ có thể nuôi những vật không bị cấm. Ngoài ra một số thửa ruộng anh cho cải tạo trồng rau thơm, ớt, xả cây móc mật thì nhờ người anh kết nghĩ thủ lĩnh Châu Văn Bàn gửi về. Anh còn cho người làm nhà để nuôi nấm rơm.
Mấy hôm sau thì Cẩn đến đợi anh ở cửa, vừa về nhìn thấy Cẩn anh mời vào nhà. Nhìn thấy Quỳnh Dao Cẩn như hiểu ra lên bước tới chào.
-Xin chào em dâu, chúc mừng đệ nhé.
Quỳnh Dao ngượng ngùng mời Cẩn vào nhà. Hai người ngồi uống nước chưa hết tuần trà Cẩn đã vào câu chuyện.
-Ta đã tìm được một khoảng đất rộng khoảng hai sào phía gần hoàng thành như yêu cầu đệ mô tả lúc nào đệ rảnh thì chúng ta đi xem.
Mạnh thấy thế thì nói luôn
- Vậy ngồi một lát rồi chúng ta đi xem luôn rồi về nhà ăn cơm sau, tối nay huynh ở đây ăn cơm với vợ chồng đệ.
Mạnh lên xe ngựa của Cẩn rồi hai người đi xem, mảnh đất ở phía đông thành thuộc huyện Thọ xương gần hồ gươm. Mảnh đất này người chủ trước cho thuê trồng rau giữa mảnh đất có một cái ao để tích nước tưới rau, trong vườn còn một ít rau và hoa ngoài ra cỏ dại mọc um tùm. Mạnh nhìn thấy thì đồng ý luôn. Hai người quyết định để Cẩn làm việc với chủ đất thuê lại nơi này giá cũng chỉ có hai lạng bạc một năm. Sau đó sẽ thuê thợ xây sửa theo thiết kế của Mạnh. Việc đặt bếp và huấn luyện nhân viên Mạnh sẽ làm, dự kiến một tháng nữa sẽ khai trương. Lúc đó vào mùa Đông đồ lẩu sẽ rất đắt khách nếu biết quảng cáo đúng cách vì ở Thăng Long chưa có quán nào bán như vậy.
Mùa đông nên nhân lực để thuê cũng rất sẵn, Mạnh cũng chịu chi tiền thuê nhiều nhân công cho kịp tiến độ nhưng cũng phải mất một tháng rưỡi mới xong. Ngày hoàn thành quán Anh và Cẩn đứng nhìn toàn cảnh. Cẩn ngạc nhiên trước sự bài trí của anh từ một bãi đất hoang trở thành một khu vườn có mười năm cái nhà gỗ. Mỗi nhà rộng khoảng hai mươi mét vuông, ba mặt ghép bằng những miếng gỗ xẻ, mặt trước để trống lắp rèm bằng tre. Nhà có cửa sổ ba phía để thoáng khí mái nhà bằng gỗ kiểu mái bằng có lắp ống khói ở giữa mái để hút khói. Riêng kiểu nhà cũng mất rất nhiều thời gian công sức ban đầu khi dựng thử một căn lều ba mặt đắp tường đất cao một mét còn lại là tường bằng tre, mái rơm xây cao có hút khói ở phía trên. Nhìn nhà mẫu Cẩn chê là nhà không sang trọng giống nhà nghèo ở quê, Mạnh mới nhớ ra thời anh nhà bê tông nhiều nên kiểu nhà anh thiết kế trông lạ mắt. Thời này nhà tranh vách đất là chủ yếu anh thiết kế kiểu này lại thành quê mùa không đáp ứng được nhu cầu khách sang. Anh quyết định thiết kế kiểu nhà vườn Châu Âu. Giữa mỗi căn phòng có hai lò than bằng gang để nướng hoặc lẩu, mỗi phòng chứa được hai mươi người. Cái ao giữa khu đất cải tạo thành hòn non bộ ở giữa, ở dưới thả cá. Lối đi được rải sỏi còn lại là phủ cỏ trồng xen kẽ các khóm hoa để bài trí. Cẩn nói với Mạnh.
-Ta chưa thấy quán nào lại bài trí lạ như thế này, ta cam đoan quán của chúng ta sẽ trở thành quán độc đáo nhất Thăng Long.
Mạnh mời Chiêu Văn Vương và Trần Khánh Dư đến dự tiệc khai trương. Thông qua Chiêu Văn Vương anh gửi tặng công chúa mấy lọ nước hoa và cũng mời công chúa An Tư đến dự, ngoài ra qua quan hệ ông Tường anh cũng mời một số thương gia ở Thăng long. Cẩn thông qua quan hệ cũng mời một số thương gia trong thành. Anh cũng đã chuẩn in sẵn trăm tờ rơi để phát trong thành Thăng Long quảng cáo quán của anh.
Ngày khai trương bầu trời mùa đông u ám những cơn gió mùa đông bắc làm cho mọi người cảm thấy lạnh không muốn đi ra ngoài đường. Đầu giờ Thân ( năm giờ chiều ) Chiêu Văn Vương và một số người dưới quyền trong đó có ông Tùng đi tới. Đến cổng Chiêu Văn Vương nhìn thấy bảng hiệu “ Quán Nướng và Lẩu “ nét chữ rồng bay phượng múa, để có tấm bảng này Mạnh phải tốn mấy vò rươu tặng cho Trương Hán Siêu để nhờ đề tên cho biển hiệu của quán. Mạnh đứng đợi sẵn ở cửa và mời mọi người vào trong. Chiêu Văn Vương đi vào trong thấy cách bài trí quán rất thanh lịch lại lạ mắt cứ tấm tắc khen hay.
Ở giữa sân có một con lợn sữa đang quay dưới lò than hoa với lá móc mật, mùi thơm của lợn quay làm nhiều người chảy nước miếng. Mạnh mời mọi người vào căn phòng to ở chính giữa nhìn ra ao nước, mọi người chưa ấm chỗ có người vào báo công chúa An tư tới, Mạnh vội chạy ra cổng đón khách. Đến nơi thấy công chúa đi cùng thị nữ lần trước giúp anh, Mạnh vội thi lễ và nói.
-Cám ơn công chúa đã cứu giúp lần trước, hôm nay rất hân hạnh được mời công chúa đại giá.
Công chúa nói giọng hờn dỗi.
-Tưởng ngươi quên ta rồi, cũng may ngươi biết điều còn gửi ta mấy lọ nước hoa nên ta tha tội cho lần này, nhưng ngươi phải tặng ta thẻ đặc biệt được vào đây ăn miễn phí.
Mạnh nghe vậy toát mồ hôi nhưng anh vẫn nói.
-Vâng thần rất hân hạnh được thường xuyên mời công chúa tới chơi.
Mạnh dẫn đường đưa công chúa đến căn phòng Chiêu Văn Vương đang ngồi, vừa đi công chúa vừa ngắm nghía cách bài trí của quán. Vào đến nơi thấy Chiêu Văn Vương công chúa nũng nịu.
-Bảo huynh chờ muội mà huynh chẳng đợi gì cả.
Chiêu Văn Vương cười nói
-Ta cũng mới đến đã gọi món gì đâu, đang chờ muội.
Công chúa nhìn sang Mạnh.
-Ngươi đã hứa với ta là mời ta ăn miễn phí mỗi lần đến đây, vậy hôm nay có món gì ngon mang hết ra đây.
Mạnh sai người mang món lợn sữa quay lên cho mọi người thưởng thức, trong lúc chờ đích thân anh biểu diễn mẫu cách nướng thịt cho khách. Chỉ thấy anh đặt cái mặt nướng bằng gang lên bên thang đang nóng rực sau đó cho một lớp mỡ lên rồi bắt đầu đặt những miếng thịt bò, thịt dê thái nhỏ đã tẩm ướp lên trên, mùi thịt nướng cháy xèo xèo và mùi thơm làm nhiều người nuốt nước bọt. Sau đó Mạnh gắp ra đĩa mời mọi người dùng thử với các loại rau thơm và mỗi người có một bát chấm gồm ớt bằm, muối và chanh.
Mạnh cho người rót rượu rồi sau đó mời mọi người.
-Cám ơn Vương Gia, Công chúa và mọi người đã đến tham dự buổi khai trương. Mạnh kính chúc sức khỏe mọi người.
Sau khi mọi người uống cạn ly, được sự hướng dẫn của anh mọi người bắt đầu tự nướng món theo sở thích của mình. Chiêu Văn Vương gật gù.
-Ta đã đi nhiều nơi nhưng chưa bao giờ thấy món ăn nào ngon như ở chỗ này, ta sẽ thường xuyên qua đây thưởng thức.
Đột nhiên có tiếng nói ở ngoài vọng vào.
-Thơm quá mà mọi người ăn chậm đợi ta với.
Mọi người nhìn ra người vừa vén rèm tiến vào thì ra là Trần Khánh Dư. Mạnh vội tiến tới giọng trách móc.
-Sao huynh tới muộn thế ?
Khánh Dư cười
-Ta bận chuyển cho đệ số than củi nên tới hơi muộn, thứ lỗi nhé chúc đệ khai trương hồng phát.
Chiêu Văn Vương vẫy Khánh Dư ngồi gần mình và nói.
-Hôm nay có món ngon như thế này mà huynh lại tới muộn, phải phạt ba chén.
Mọi người ăn uống và trò chuyện vui vẻ, sau khi ăn xong món nướng, Mạnh cho mang nồi lẩu gà với nấm rơm lên, nước lẩu anh cho ít bỗng rượu tạo mùi thơm và vị chua dễ chịu nhúng thêm rau ngải cứu. Mọi người mặc dù ăn cũng đã nhiều nhưng khi nếm thử ai cũng không kìm được lại ăn tiếp. Chiêu Văn Vương sảng khoái xoa bụng nói.
-Không mấy khi mà ăn no như thế này, quán này rất ngon chắc sau này đông khách lắm. Ta phải đặt một phòng trước mới được.
An Tư công chúa chen vàoi.
-Hắn đã đáp ứng ta tới ăn miễn phí vậy mỗi tháng ta sẽ tới đây hai lần, huynh và mọi người cứ tới đây ăn thoải mái ta chịu hết.
Anh nghe thấy toát mồ hôi vội lấy cớ ra ngoài tiếp khách, bà cô ăn kiểu này chắc là vỡ nợ mất. Hôm đó khách mời đến khá đông làm cho các nhân viên của quán mới được đào tạo chạy toát mồ hôi do chưa quen việc.
Ngày hôm sau tờ quảng cáo phát khắp kinh thành, nhiều người tò mò cái gì gọi là lẩu nướng, cái gì gọi là lẩu nước họ truyền nhau hôm khai trương có Chiêu Văn Vương và công chúa An Tư đến dự, Chiêu Văn Vương còn viết lại dòng chữ treo trong quán là “Thăng Long Đệ Nhất Quán”. Lượng khách kéo đến ùn ùn làm cho Cẩn mấy ngày chạy toát mồ hôi mặc dù đang mùa đông lạnh, vòng hai nhỏ đi một vòng.