Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 55: . Đón Tết.




Chương 55. Đón Tết.
Ngày hôm sau ông Tường qua chào vợ chồng anh và cám ơn quà hôm qua anh gửi tặng, cả gia đình ông về quê ăn tết và chúc vợ chồng anh ăn Tết vui vẻ. Ngày hai chín tết không khí tết đã tràn ngập kinh thành thăng long, tiếng pháo đã đì đùng. Đêm giao thừa thời khắc đón mừng năm mới, Mạnh bên bàn thờ ngoài sân đang cầu nguyện cho Quốc Thái Dân An, bố mẹ và gia đình được mạnh khỏe, năm tới anh và vợ sẽ mạnh khỏe và gặp nhiều may mắn.
Lễ đón Tết Nguyên Đán trong triều đình nhà Trần được tổ chức rất long trọng và kéo dài trong nhiều ngày. Trước Tết Vua cử quan đi tế lễ các đền miếu, lăng tẩm của vua cha, tổ tiên ở Phủ Thiên Trường. Sau đó làm lễ ban lịch năm mới công bố toàn thiên hạ để mọi người áp dụng. Các quan dâng biểu chúc mừng năm mới, triều đình chuẩn bị các vật phẩm cần thiết cho lễ Tết. Ngày 30 Tết Vua làm lễ cúng gia tiên sau đó trong cung tiến hành dọn dẹp cung điện, trang trí hoa mai trắng, hoa đào. Mọi người trong triều đình đều mặc trang phục mới. Đến Đêm Giao thừa Vua làm lễ cúng trời đất, mọi người trong cung quây quần bên nhau, chúc tụng nhau năm mới, cùng thưởng thức các món ăn truyền thống nghe hát múa, xem bắn pháo hoa.
Ngày mùng một Tết Vua làm lễ đăng quang, Các quan dâng lễ chúc mừng năm mới sau đó vua ban yến tiệc cho các quan và triều thần, Mọi người trong triều đình đi thăm hỏi, chúc Tết nhau. Ngày mùng hai Tết Vua đi thăm hỏi các quan và triều thần giữ chức vụ quan trọng, thưởng cho các quan và triều thần những người có công lao. Cùng mọi người đi chơi xuân, du xuân. Ngày mùng ba Tết Vua đi lễ chùa cầu phúc, mọi người đi lễ chùa, cầu an cho năm mới. Ngoài ra ở các làng còn tổ chức các lễ hội như đấu vật, đấu cờ người, trong Hoàng thành thì tổ chức đêm hoa đăng. Các quan nghỉ ngơi dự lễ hội đến ngày 14 tháng giêng vua tiến hành lễ khai ấn mới kết thúc và trở lại làm việc.
Mọi người quay quần bên nồi bánh chưng chờ đón giao thừa. Khi đến thời khắc chuyển năm mới Mạnh ra sân cúng giao thừa, sau đó anh lì xì cho nha hoàn hai quan tiền chúc cô một năm gặp nhiều may mắn. Sáng mùng một Mạnh phải dậy sớm từ giờ Dần, Quỳnh Dao giúp anh sửa soạn lên triều dự yến tiệc đón năm mới của Hoàng Cung. Khi đến nơi anh đã thấy xe ngựa các quan đậu đầy của hoàng cung. Viên quan nội thị tổng quản sẽ kiểm tra danh sách những người được vào và nhận lễ vật các quan dâng tặng Hoàng Thượng mừng năm mới. Thấy anh có danh sách được tham dự nhiều người ngạc nhiên và có tiếng xì xào vì chỉ các quan ngũ phẩm trở lên mới được dự, với tước của anh thì mới ngang hàng thất phẩm.
Đang đi theo dòng người vào cung đột nhiên anh nghe có tiếng ai gọi, anh quay lại thì ra là Trần Khánh Dư. Lúc này Trần Khánh Dư mặc bộ trang phục quan võ trông rất oai nghiêm khác hẳn dáng vẻ của phú ông lúc trước. Khánh Dư chủ động bắt chuyện.
-Hôm nay đệ cũng được tham dự yến tiệc à.
Mạnh gật đầu.
-Vâng Hoàng thượng có phá lệ thưởng cho đệ, hôm trước đệ có mang quà qua nhà Huynh nhưng chưa thấy Huynh về.
Khánh Dư phân trần.
-Việc quân bận quá mãi đến tối qua ta mới về đến phủ. Đang định mùng hai qua nhà đệ chúc tết.
Mạnh cười.

-Mùng hai năm nay đệ phải về quê bên ngoại, để mùng bảy đệ lên chúng ta tụ họp sau vậy.
Mải nói chuyện hai người đã đến sân điện Càn Nguyên từ lúc nào. Do nhiều người tham dự nên chỉ những bậc quan nhất phẩm và nhị phẩm và Vương gia mới được ngồi trong điện dù cung điện rộng hơn ba trăm mét vuông, các quan từ tam phẩm trở lên phải ngồi ngoài sân điện, mỗi bàn sắp xếp cho năm người. Lần đầu tiên được dự yến tiệc vua ban nhìn các món ăn được bưng ra Mạnh mới hiểu thế nào là nem công, chả phượng.Nem công là món chả nem cắm que được xếp xòe ra thành hình đuôi con công, phần đầu và thân dùng hoa quả cắt tỉa thành rất cầu kỳ. Còn món chả phượng là trứng cuốn thịt và rau tạo thành ngũ sắc rồi xếp thành đuôi con phượng phần đầu và thân cũng do tỉa rau củ cầu kỳ mà thành. Ngoài ra còn có các món ăn được chế biến cầu kỳ khác
Sau khi đức vua tuyên bố lễ mừng năm mới bắt đầu nâng chén mọi người cùng tiệc. Mọi người bắt đầu ngồi vào bàn dùng tiệc. Ngồi cùng bàn với anh có tướng quân Phạm Ngũ Lão, phủ doãn Thăng Long và tri huyện Thọ Xương, huyện Tây Hồ. Lúc đầu thấy anh mặc quan phục thất phẩm nên các quan cũng không nói chuyện với anh, chỉ có Phạm Ngũ Lão là chủ động trò chuyện. Qua câu chuyện mọi người mới biết anh là nguyên nhân chính cho vụ thích khách náo loạn ở Thăng Long làm nhiều quan suýt mất chức và là chủ nhân của quán nướng gần đây mà muốn vào ăn thì phải đặt trước thì lập tức thái độ đổi khác. Mọi người quay sang nói chuyện với anh rất thân mật. Viên quan Phủ Doãn còn hứa hẹn nếu anh có việc gì cần cứ đến gặp y sẽ hết sức giúp đỡ, đổi lại Mạnh cũng mời mọi người có dịp dến quán anh sẽ chiêu đãi một bữa miễn phí. Đang trò chuyện vui vẻ đột nhiên có tiếng quan nội thị.
-Hoàng thượng giá lâm.
Lập tức mọi người đều quỳ xuống, Đức Vua bước từ trong điện ra đứng trước sân sau lưng có Hưng Đạo Vương và Trần Quang Khải và thái giám tổng quản cùng thái giám mang lọng che.
-Cho các khanh miễn lễ.
Mọi người đều đứng cả dậy, lúc này Đức Vua mới từ tốn nói.
-Nhân dịp năm mới ta chúc các khanh và gia quyến các ngươi mạnh khỏe vạn sự như ý.
Các quan đồng thanh tâu.
-Tạ chủ long ân.
Lúc này thái giám tổng quản đứng ra hô lớn.

-Oanh thiên lôi tướng Quân Trần Mạnh nghe khẩu dụ của Hoàng Thượng.
Mạnh tiến lên quỳ xuống nói.
-Có thần.
Đức Vua tuyên bố.
-Trần Mạnh có công dâng lên phép in ấn tạo phúc cho trăm họ và phép làm lương khô cho triều đình nay ta ban thưởng cho ngươi bổng lộc hàng ngũ phẩm. Thưởng một trăm lạng bạc, mười tấm lụa tốt và một trăm thửa ruộng tốt ngoài kinh thành.
Mạnh thầm nghĩ thưởng lần này còn ít hơng lần trước nhưng anh không quan tâm.
-Tạ hoàng thượng, nhân dịp năm mới thần có thần vật dâng lên hoàng thượng. Đó là Thiên lý nhãn giúp nhìn xa ba ngàn bước chân vẫn rõ ràng như trước mặt.
Mạnh dâng hộp chuẩn bị sẵn lên, viên thái giám tổng quản cầm lên dâng vua. Sau khi được anh hướng dẫn Đức Vua nhìn ra cổng thành phía xa nhìn thấy rõ những người lính gác đứng trên thành lâu rõ mồn một nên rất hài lòng. Là người quan tâm đến quân sự Đức Vua rất hiểu giá trị vật này, Đức Vua đưa cho Hưng Đạo Vương và Chiêu Minh Vương xem thử. Sau khi xem xong Hưng Đạo Vương nói.
-Chúc mừng bệ hạ, đầu năm đã có được thần vật, năm nay ra quân sẽ thuận lợi.
Đức vua gật đầu hài lòng và nói với Mạnh.
-Đúng là thần vật ta rất thích. Nói đi ngươi thích ta ban thưởng thứ gì ?

Các quan nhìn thấy vậy thì rất hâm mộ Mạnh, được vua hài lòng thì lúc này có xin thăng chức hay bổng lộc thì rất dễ dàng nhưng đã tính toán sẵn Mạnh lại nói.
-Thần chỉ xin đức vua ban cho một ân huệ. Cách đây năm năm có một ngự y là Nguyễn Văn Đức đã vô tình phạm tội bị tịch thu tài sản đi đầy xứ xa, đây là người nhà của thần. Thần chỉ xin bệ hạ khai ân cho người đó được xá tội về quê.
Đức Vua nhíu mày hồi lâu sau đó hỏi viên Thái Giám tổng quản.
- Có việc này à sao ta không nhớ !
Viên Thái Giám Tổng Quản tiến lên thì thầm vào tai vua để nhắc lại chuyện cũ hồi lâu thì Đức Vua nhớ ra.
-Thể theo nguyện vọng của ngươi ta ân xá cho tên Nguyễn Văn Đức về quê sinh sống. Ban khẩu dụ của ta để thả tên đó.
Vì ngày mười bốn tháng giêng triều đình mới khai ấn nên chưa thể làm chiếu chỉ tha tội nên vua cho thái giám lên trên khu Châu Văn Bàn để truyền khẩu dụ. Mạnh lạy tạ ơn vua rồi đứng lên. Các quan lần lượt dâng lễ vật và chúc tụng. Mạnh cảm thấy vui mừng vì đã giúp được bố con Quỳnh Dao đoàn tụ.
Sau khi tan tiệc ra về đang ra đến gần cổng hoàng cung đột nhiên có tiếng gọi anh. Một viên thái giám chạy tới chào anh rồi giới thiệu.
-Tại hạ là Vương Tiễn phó thái giám tổng quản nội vụ, ngày mai theo lệnh của Đức Vua lên truyền khẩu dụ để tha cho Nguyễn Văn Đức không biết ngài có dặn dò gì thêm không ?
Mạnh anh mượn giấy bút để viết cho Trịnh Giác Mật nhờ người anh kết nghĩa cho người hộ tống bố vợ về quê cho an toàn. Anh nhờ phó tổng quản đưa bức thư cho Trịnh Giác Mật và nhân tiện đút vào tay người đó ngân phiếu năm mươi lạng bạc và nói.
-Ngày tết ngài phải đi công vụ cũng vất vả quá, đây là chút lòng thành để ngài đi đường uống nước mong ngài không từ chối.
Thấy lễ vật như vậy viên phó tổng quản rất hài lòng dặn dò.
-Sau này có việc gì cần ngài cứ cho báo một tiếng, tôi hết lòng giúp đỡ.
Mạnh vui vẻ ra về, anh phải báo cho Quỳnh Dao biết tin vui này để cô và gia đình có niềm vui đoàn tụ trong những ngày tết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.