Chương 72. Tử chiến
Thoát Hoan ra lệnh cho mấy trăm dân phu kéo mấy khẩu hỏa pháo ra trận. Đó là mấy khẩu hỏa pháo của nhà Tống nặng đến năm trăm cân đúc bằng đồng, nếu Mạnh ở đây anh sẽ nhận ra nó giống hệt mấy khẩu pháo mà công tượng nhà Tống đúc lúc anh mới đến Gia Trang. Tầm bắn của nó khoảng một nghìn năm trăm bước. Khi thấy quân địch kéo pháo tiến về phía ải Tôn Vĩ dặn binh lính thay đạn đặc bằng hỏa hổ loại nhỏ chuyên cho thần công. Đợi quân Nguyên kéo pháo còn cách một nghìn tám trăm bước anh cho khai pháo. Nghe tiếng pháo nổ ở trên ải Thoát Hoan nói với các tướng đang đứng quan sát.
- Chắc quân Đại Việt hoảng sợ trước hỏa pháo của ta nên bắn bừa. Với khoảng cách xa như vậy làm sao mà bắn tới.
Y vừa dứt lời đạn pháo lăn đến chân mấy dân phu đang đẩy pháo, nó đốt cháy làm mấy dân phu lăn lộn vì bị bỏng. Liên tiếp mấy quả hỏa hổ bay về phía họ, một quả đạn may mắn bắn trúng thùng thuốc pháo chở trên xe ngựa làm nó b·ốc c·háy. Con ngựa hoảng sợ chạy lung tung làm quân Nguyên một phen náo loạn, cũng may có mấy cung thủ theo lệnh phu trưởng dùng cung b·ắn c·hết con ngựa. Thoát Hoan thấy thế nổi giận ra lệnh cho công tượng đi kèm lắp ráp Hồi Hồi pháo. Hồi Hồi pháo là loại máy bắn đá dùng đòn bẩy có vật đối trọng cơ lớn lên bắn rất xa. Nó có thể bắn tảng đá năm mươi cân đi xa ba nghìn bước chân. Loại pháo này do người Ả Rập chế tạo, khi quân Mông Cổ chinh phục vùng Trung Đông đã bắt được những người công tượng để làm pháo này. Chính nhờ có nó mà đã hạ được thành Tương Dương mà trước đó mười năm quân Mông Cổ không hạ nổi thành.
Sau hai canh giờ bốn khẩu Hồi hồi pháo đã lắp xong, và bắn về phía Ải. Viên đá bốn mươi cân rít lên bay đập vào lầu canh phía trên làm vỡ một mảng mái ngói. Thấy khoảng cách quá xa nên Đỗ Vĩ ra lệnh cho quân nấp sau lỗ châu mai. Những viên đá bắn tới tấp một viên trúng khẩu pháo làm nó bị đổ và vỡ nòng súng. Thấy vậy Đỗ Vĩ ra lện cho quân chuyển hai khẩu pháo còn lại xuống dưới cách xa bức tường ba trăm bước chân. Những viên đá đập vào tường ải liên tục làm nó bị rung lắc và bắt đầu có dấu hiệu rạn nứt. Thấy địch bắn liên tục mà không có ý định t·ấn c·ông Đỗ Vĩ đoán địch sẽ dùng máy bắn đá để bắn sụp bức tường rồi mới t·ấn c·ông.
Anh ra lệnh cho lính nấp trên tường lùi lại, và xây gấp một chiến lũy cách ải ba trăm bước chân. Chiến lũy được xây dựng bằng những chiếc xe bò lật ngang, gỗ đá gạch ngói dỡ từ những ngôi nhà trong ải. Sau một ngày bắn phá liên tục bức tường trên ải đã sụp đổ tạo ra một lỗ thủng lớn với chiều ngang gần ba mét đủ để bốn, năm người dàn hàng ngang đi qua.
Sáng hôm sau Thoát Hoan cho bộ binh tiến lên, nấp sau những tấm khiên lớn bằng da trâu tươi viên tiểu tướng dẫn quân băng qua làn mưa tên quân Đại Việt bắn ra từ phần tường trên ải còn lại để xông qua lỗ hổng. Khi băng qua lỗ hổng trước mặt y là một chiến lũy bằng gạch đá cao tầm một mét rưỡi với hai khẩu hỏa pháo chĩa vào lỗ hổng. Y vừa nghĩ nguy to vội kéo tên lính che trước thân mình thì hai khẩu pháo thi nhau khai hỏa. Hai quả cầu bay thẳng vào đám lính đang chen chúc qua lỗ, sau khi nó xuyên qua năm người mới dừng lại. Viên tiểu tướng thấy bụng đau rát nhìn xuống thấy bụng mình có một lỗ thủng to, y từ từ gục xuống.
Lúc này lính đang đứng trên ải do Đỗ Vỹ chỉ huy phải vừa bắn tên, vừa ném đá, hỏa hổ để không cho quân Nguyên bắc thang trèo lên ải vừa phải ném hỏa hổ và đá vào đám lính đi qua lỗ thủng tường thành để hỗ trợ chiến lũy phía sau với hai khẩu pháo và ba trăm cung thủ và hai trăm quân dùng giáo dài do Đỗ Hạo chỉ huy. Hai bên đánh nhau đến trưa thì quân Nguyên rút lui bỏ lại hai nghìn xác c·hết. Nhận ra quân Đại Việt đã sử dụng chỗ ải bị vỡ như một cái bẫy để quân mình xông vào nên Thoát Hoan ra lệnh rút lui. Sau đó y hạ lệnh máy bắn đá tiếp tục bắn để tường ải sụp đổ hoàn toàn.
Biết quân địch đã đoán được ý đồ của mình, Đỗ Vĩ vội cho quân lùi khỏi bức tường trên ải và gấp rút củng cố lại chiến lũy của mình. Lúc này chỉ còn lại non nửa số quân, anh cho gọi viên tùy tướng tâm phúc lại đưa cho anh một phong thư rồi nói.
- Khi quân địch phá hỏng bức tường của ải thì chúng ta sẽ không cầm cự lâu được nữa, Ta đã thề trước Quốc Công Tiết Chế là lấy mạng mình để giữ ải. Ải còn ta còn, Ải mất người mất nên hai anh em ta sẽ liều c·hết giữ ải. Ta ra lệnh cho ngươi mang thư của ta về cho Quốc công, trong thư ta đã nói rõ sức mạnh của địch để Quốc công còn lo liệu. Ngươi cưỡi đi ngay còn kịp, kẻo kỵ binh địch đuổi theo.
Người tiểu tướng khóc rồi nói.
- Xin tướng quân cử người khá, tiểu tướng xin ở lại sống c·hết cùng tướng quân.
Đỗ Vĩ lắc đầu nói.
- Ngươi là người nhanh nhẹn lại am hiểu binh pháp, có thể thay ta trả lời cho Quốc Công phòng khi người hỏi tới. Đi đi và đưa thư này đến tận tay Quốc Công đừng phụ lòng ta và sự hy sinh của các anh em ở đây.
Viên tướng cúi đầu lạy anh sau đó lạy những người lính ở đây rồi gạt nước mắt lên ngựa chạy đi. Đỗ Vĩ gọi mấy người lính vốn là dân ở vùng này thông thạo vùng núi và dặn.
- Các ngươi dẫn những người b·ị t·hương nặng tạm lánh vào rừng, khi nào quân địch đi khỏi thì tìm cách về thôn bản nào đó để mọi người được chữa trị nếu khỏi bệnh thì tìm về với quân ngũ. Cử một người thông thạo đường cưỡi ngựa đến tìm tướng Trần Sâm ở Ải Động Bản đưa bức thư này của ta để tướng quân biết đường phòng bị.
Ngày hôm sau khi bức tường của ải bị sụp đổ hoàn toàn Thoát Hoan ra lệnh t·ấn c·ông. Hàng nghìn quân mang khiên trèo qua đ·ống đ·ổ n·át tiến vào. Đỗ vĩ cho bố trí ở mái nhà hai bên phía trước chiến lũy bốn mươi tay cung để lợi dụng độ cao bắn vào quân địch. Anh cũng Đỗ Hạo chỉ huy quân lính nấp sau lũy bắn tên, súng thần công và ném hỏa hổ vào quân địch. Hai khẩu thần công bắn đạn liên tục đến nỗi nòng súng nóng lên, quân lính phải dội nước cho nguội bớt để bắn tiếp.
Do số lượng đông lên một số tên đã trèo lên chiến lũy lúc này Đỗ Hạo chỉ huy hai trăm tay giáo đâm vào đám địch để đẩy lui quân địch. Một tên tiểu tướng bên địch dùng hai cây búa lớn đánh bay mấy cây giáo đâm về phía mình rồi lao về phía anh. Đỗ Hạo múa thiết thương như rồng bay phượng múa nghênh chiến. Hai bên đấu với nhau hai mươi hiệp, lừa lúc đối phương sơ hở Đỗ Hạo đâm một thương trúng vai máu bắn ra tướng địch loạng choạng lùi lại. Mấy tên lính bên cạnh thấy vậy vội liều c·hết che cho tên tướng đó rút. Khi Đỗ Hạo g·iết được mấy tên lính đó thì viên tướng địch đã chạy mất.
Hai bên giằng co đến giờ Ngọ thì quân Nguyên rút lui bỏ lại hơn một nghìn xác c·hết nhưng chiến lũy cũng gần như bị phá hủy. Một khẩu súng thần công bị nứt nòng ra bắn quá nhiều không thể sử dụng được nữa. Hỏa hổ còn năm quả và thuốc súng cũng sắp cạn. Kiểm đếm lại số lính cũng chỉ còn hơn tám trăm người có khả năng chiến đấu. Đỗ Vĩ cho mọi người băng bó v·ết t·hương nghỉ ngơi lấy lại sức để chuẩn bị tử chiến trận cuối cùng. Anh động viên quân sỹ.
-Quân địch tuy đông hơn chúng ta rất nhiều lần nhưng cũng bị chúng ta cầm chân mấy ngày. Trận đánh này sẽ lưu vào sử sách con cháu chúng ta sẽ cảm thấy tự hào vì chúng ta. Chiều nay g·iết được một tên là hòa, g·iết hai tên là có lãi. Chúng ta quyết tử chiến không lùi. Người còn ải còn, người mất ải mất.
Quân lính hò reo.
-Tử chiến không lùi. Người còn ải còn, người mất ải mất.
Tiếng hò reo vang dội, Thoát Hoan đang quan sát trận địa cũng nghe thấy. Y nói với các tướng.
-Quân địch còn một ít mà sỹ khí vẫn cao chứng tỏ vị tướng trấn ải là một người giỏi. Chiều nay cho kỵ binh t·ấn c·ông để giải quyết nốt bọn chúng. Chúng ta mất thời gian ở Ải nhỏ này quá lâu rồi.
Buổi chiều nghe tiếng vó ngựa rầm rầm, Đỗ Vỹ biết quân Nguyên đã tung đội quân chủ lực để t·ấn c·ông. Anh cho lính nấp sau chiến lũy còn sót lại, chuẩn bị tử chiến khi địch đến gần. Khẩu súng thần công bắn đạn tròn, nhưng địch tiến quá nhanh nên cũng chỉ được hai phát thì chuyển sang bắn đạn ria. Mấy cung thủ trên mái nhà cũng nhanh chóng bị kị binh Mông Cổ áp chế. Khi kỵ binh Mông Cổ tiến sát chân lũy, có thể ngửi thấy mùi mồ hôi của người và ngựa thì Đỗ vĩ ra lệnh ném hết số hỏa cầu còn lại vào quân địch.
Ngọn lửa dưới chân đám kỵ binh bùng lên, thì ra lúc nghỉ ngơi anh đã ra lệnh cho quân đổ hết đám dầu cháy trong các bình xuống dưới xác c·hết. Mùi máu tanh đã che lấp phần nào mùi dầu nên quân địch không phát hiện ra. Đám ngựa bị lửa đốt lồng lên náo loạn, những tên ở phía sau không dính lửa vội lùi lại, làm bia cho hỏa pháo và nỏ liên châu bắn.
Nhìn đám kỵ binh bị thiêu trong lửa Thoát Hoan lòng đau như cắt. Y chỉ mang theo có hơn ba vạn kỵ binh, mà số kỵ binh bị lửa thiêu này cũng mất vài trăm người. Khi lửa giảm đám kỵ binh lại xông lên bắn tên như mưa, lúc này súng thần công cũng hết thuốc súng. Đỗ Vỹ và Đỗ Hạo lên ngựa dẫn quân xông lên giáp chiến. Do số binh lực chênh lệch mà chẳng mấy chốc số quân theo Đỗ Vỹ và Đỗ Hạo c·hết hết còn hai người trong trùng vây quân địch.
Lúc này Thoát Hoan tiến vào ải, một viên tùy tướng định giương cung bắn hai người nhưng Thoát Hoan gạt đi, đây là viên tướng tài ta muốn bắt sống hắn. Viên tùy tướng từ từ tiến lại gần Đỗ Vỹ, lúc này Đỗ Vỹ cũng đã thấm mệt sau khi hạ được gần hai mươi tên địch, áo giáp anh đã đẫm máu nhìn rất đáng sợ. Thừa lúc anh sơ hở viên tùy tướng tung thòng lọng quấn lấy anh và giật anh xuống ngựa. Đám lính xúm vào đè và trói chặt anh. Đỗ Hạo thấy vậy múa thương định ứng cứu nhưng quân địch quá đông nên chỉ vài hiệp cũng b·ị b·ắt sống.